Ông sẽ thưa chuyện với ba mẹ con.Chuyện này quá vội vàng con sợ ba mẹ con chưa chấp nhận được.Nhưng phải làm đám cưới sớm lỡ chuyện này đồn ra ngoài thì không tốt cho con.
Vậy là con đồng ý rồi đúnh không?Con..
conThôi không ý kiến gì nữa cứ quyết như vậy đi.
Con chỉ chờ ngày làm cô dâu mọi chuyện cứ để Bạch Nghiêm nó lo.
Ngày mai nó sẽ đưa con đi làm giấy kết hôn.Đến bây giờ cô vẫn tin là sự thật mọi chuyện ra quá nhanh.
Giờ thì làm sau giải thích ba mẹ đây chắc cô phải khẽ chuyện này đến khi nào không dấu được thì sẽ nhận lỗi.
Vân Hy đã về căn biệt thự của Bạch Nghiêm một nhóm người sách đủ thứ vào nhà.
Bác quản gia và Vân Hy cũng đi ra.
Đây là quần áo của cô Vân Hy chúng tôi được lệnh của cậu Bạch Nghiêm đến tới đây.Sau chứ, vậy sau các anh có chìa khoá vào nhà.Là cậu Bạch Nghiêm đưa chìa khóa cho chúng tôi.Cảm ơn các anh.Vân Hy nhìn máy cái va ly của mình mà ngao ngán có cần anh phải làm liền như vậy không, hai người còn chưa kết hôn mà.
Vân Hy cùng bác quản gia kéo va ly Vân Hy đi thang máy lên phòng của Bạch Nghiêm.
Để bác xếp cho, con ngồi nghỉ đi.Không sau đâu bác, con cũng không có gì làm chán lắm.Bác quản gia sắp xếp một cách ngăn nắp gọn gàng.
Tủ quần áo thiết kế dạng kéo, đồ của anh bây giờ thêm đồ của cô nữa thì vẫn để dư giả.
Bác cho con hỏi một chút.Cháu hỏi gì?Trước giờ anh Bạch Nghiêm có dẫn ai về đây không ạ.Không đâu, con là người đầu tiên.Vân Hy thích thú mỉm cười duyên dáng.
Bác quản gia lại nói tiếp.
Bác thấy cậu ấy rất thương cháu đó.Nhưng mà anh ấy chưa bao giờ nói với con điều đó.Vân Hy bểu môi.
- Cậu Nghiêm là người lạnh lùng ít nói, không thể hiện ra bên ngoài.
Nên cháu phải chịu khó ở điều đó.
Còn ra bác thấy cậu ấy rất tốt.
Nói đến đây ánh mắt bác quản gia có chút xúc động.
Bà còn nhớ năm đó Bạch Nghiêm giúp đỡ bà rất nhiều.
Con trai của bà vì ăn chơi mà phá loạn gây nợ xã hội đen đến nổi đã tìm bà trước cửa Bạch gia.
Ngày đó bà tưởng mình bị đuổi mất rồi nhưng không Bạch Nghiêm tốt tính giúp bà trả nợ mà còn không đuổi.
Thằng con trai bà cũng giao cho Bạch Nghiêm quản giáo bây nó không còn phác lối mà đã tu tâm dưỡng tính.
Được Bạch Nghiêm cho làm quản lý nhỏ ở công trường.
Từ đó bà luôn mang ơn có khi tiền lương còn không dám nhận nhưng Bạch Nghiêm nào cho điều đó xảy ra, anh luôn bắt ép bà cầm láy nếu không láy sẽ cho nghỉ việc.
Xong rồi con cảm ơn Bác..Bác xuống dưới cần gì thì con gọi nhé.Dạ.Vân Hy ngồi lên nệm nhìn tổng quan lại căn phòng.
Thật xa hoa.
Không biết tối nay phải đối diện với anh như thế nào nữa, mặc dù chuyện đó xảy ra chuyện đó nhưng cô cứ sau có cảm giác không gần gủi gì cả
Đêm nay lại phải ngủ với anh chung một chiếc giường khiến cho Vân Hy không thoải mái, dè chừng.
Mà Bạch Nghiêm cũng lạ không hề hỏi qua ý kiến của cô mà đem hết đồ về đây.
Vì nệm quá êm Vân Hy ngã lưng xuống một chút mà ngủ lúc nào không hay.
Bạch Nghiêm vì có cô ở nhà mà tranh thủ đi về thấy cô nằm ngủ trên giường mà lòng ấm hẳn.
Vuốt ve cái má ngáy ngủ, Vân Hy em chỉ cần ở bên cạnh anh, còn mọi việc cứ để anh lo.
Anh làm em thức giấc à,Không có, tại em ngủ cũng lâu rồi.
Anh mới về.Ừm, nhà có buồn chán không.
Nếu vậy thì em đi mua sắm đi.Bạch Nghiêm láy tấm thẻ đen đưa cho Vân Hy.
Em không cần đâu.Cứ cầm láy, tiền của anh kiếm được là để cho em tiêu mà.Nếu anh đã nói vậy thì cô cũng không cần khách sáo, Vân Hy cầm tấm thẻ để đầu bàn.
Bác quản gia lại nói tiếp.
Bác thấy cậu ấy rất thương cháu đó.Nhưng mà anh ấy chưa bao giờ nói với con điều đó.Vân Hy bểu môi.
- Cậu Nghiêm là người lạnh lùng ít nói, không thể hiện ra bên ngoài.
Nên cháu phải chịu khó ở điều đó.
Còn ra bác thấy cậu ấy rất tốt.
Nói đến đây ánh mắt bác quản gia có chút xúc động.
Bà còn nhớ năm đó Bạch Nghiêm giúp đỡ bà rất nhiều.
Con trai của bà vì ăn chơi mà phá loạn gây nợ xã hội đen đến nổi đã tìm bà trước cửa Bạch gia.
Ngày đó bà tưởng mình bị đuổi mất rồi nhưng không Bạch Nghiêm tốt tính giúp bà trả nợ mà còn không đuổi.
Thằng con trai bà cũng giao cho Bạch Nghiêm quản giáo bây nó không còn phác lối mà đã tu tâm dưỡng tính.
Được Bạch Nghiêm cho làm quản lý nhỏ ở công trường.
Từ đó bà luôn mang ơn có khi tiền lương còn không dám nhận nhưng Bạch Nghiêm nào cho điều đó xảy ra, anh luôn bắt ép bà cầm láy nếu không láy sẽ cho nghỉ việc.
Xong rồi con cảm ơn Bác..Bác xuống dưới cần gì thì con gọi nhé.Dạ.Vân Hy ngồi lên nệm nhìn tổng quan lại căn phòng.
Thật xa hoa.
Không biết tối nay phải đối diện với anh như thế nào nữa, mặc dù chuyện đó xảy ra chuyện đó nhưng cô cứ sau có cảm giác không gần gủi gì cả
Đêm nay lại phải ngủ với anh chung một chiếc giường khiến cho Vân Hy không thoải mái, dè chừng.
Mà Bạch Nghiêm cũng lạ không hề hỏi qua ý kiến của cô mà đem hết đồ về đây.
Vì nệm quá êm Vân Hy ngã lưng xuống một chút mà ngủ lúc nào không hay.
Bạch Nghiêm vì có cô ở nhà mà tranh thủ đi về thấy cô nằm ngủ trên giường mà lòng ấm hẳn.
Vuốt ve cái má ngáy ngủ, Vân Hy em chỉ cần ở bên cạnh anh, còn mọi việc cứ để anh lo.
Anh làm em thức giấc à,Không có, tại em ngủ cũng lâu rồi.
Anh mới về.Ừm, nhà có buồn chán không.
Nếu vậy thì em đi mua sắm đi.Bạch Nghiêm láy tấm thẻ đen đưa cho Vân Hy.
Em không cần đâu.Cứ cầm láy, tiền của anh kiếm được là để cho em tiêu mà.Nếu anh đã nói vậy thì cô cũng không cần khách sáo, Vân Hy cầm tấm thẻ để đầu bàn.