Hôm nay Tiết Sầm mặc một chiếc áo choàng bằng gấm màu trắng như trăng, đầu đội bạch ngọc quan, vấn tóc, nhìn thoáng qua thì trong veo như ngọc, có di vật của các triều đại Ngụy và Tấn, khá là bắt mắt.“Quận chúa Thanh Bình.”Đầu tiên hắn cúi đầu lễ phép vái chào Đường Bất Ly sau đó nhìn Ngu Linh Tê, trong mắt mang theo nụ cười dè dặt, ấm áp nói: “Vừa rồi Thái tử điện hạ hạ lệnh muốn gặp A Thần, e rằng sẽ không thể xong việc trong một lát được, để ta đưa hai vị muội muội về nhà.”Đôi mắt Đường Bất Ly đảo một vòng giữa hai người, nhếch mép nói: “Các ngươi nói chuyện đi, ta đi trước.”Nói xong, bỏ qua ánh mắt của Ngu Linh Tê, nhanh như chớp chạy đi.Ngu Linh Tê không còn cách nào khác, đành gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền Sầm ca ca.”Tiết Sầm đi tới trước xe ngựa của Ngu Linh Tê, thỉnh thoảng nhìn lại một cái.Hắn đã cố ý đợi bên cây cầu.Kể từ khi nghe Đường Bất Ly nói, Ngu Linh Tê đã làm cho hắn một đôi giày bằng da hươu săn được vào mùa xuân.
Trong toàn bộ yến tiệc, hắn luôn ở trong tình trạng tinh thần phơi phới, chỉ hận mình không thể xuyên qua bức tường trong cung bay đến bên cạnh Ngu Linh Tê.Tiết Sầm cảm thấy trên đời này không có nữ tử nào tốt hơn Ngu Linh Tê, không có việc nào may mắn hơn đôi bên tình nguyện.Xe ngựa dừng ở cửa lớn của Ngu phủ, Ngu Linh Tê bước lên ghế nhỏ xuống xe, thuận miệng nói: “Sầm ca ca nếu không khách khí, mời vào cửa uống một ngụm trà.”Tiết Sầm đoán chắc nàng đang tìm cơ hội để tặng giày nên mong đợi nói: “Được”.Ngu Linh Tê hơi ngạc nhiên.Vốn dĩ chỉ là một câu khách sáo, không ngờ Tiết Sầm lại đồng ý sảng khoái đến vậy.
Nhưng người đến là khách, nếu hắn muốn uống trà cũng không thể đuổi người ra ngoài được.Cửa chính mở ra, một vài con ngựa được trang trí lộng lẫy dừng lại bên ngoài cửa.Ngu Linh Tê chỉ nghĩ là có khách quý tới, cũng không quan tâm lắm, ai ngờ vừa dẫn Tiết Sầm vào cửa liền nhìn thấy hai hàng cung nữ đứng trước bậc thềm tiền sảnh, trên tay mỗi người đều bê một cái khay, bên trong là vàng bạc trang sức, ngọc bội, san hô và trang sức khác, quần áo đẹp đẽ, xa hoa đến cực điểm.Những thứ ban thưởng này đến quá đột ngột, Ngu Linh Tê dừng lại, lập tức nảy lên một dự cảm xấu.Trong đại sảnh, cha nương đều nở nụ cười miễn cưỡng, khách khí tiễn một thái giám già trong trang phục gấm vóc đi ra.Nhìn thấy Ngu Linh Tê, thái giám già lập tức nở một nụ cười, liên tục chắp tay nói: “Không hổ là người có thể lấy lòng Thái tử điện hạ, thực sự là người tài giỏi và xinh đẹp.
Ngu nhị cô nương, nô gia đến đây để chúc mừng người!”Ngu Linh Tê và Tiết Sầm đóng băng tại chỗ, như thể sấm sét đánh lên trên đầu.Ngu Hoán Thần thúc ngựa chạy như bay về.Trước khi con ngựa kịp dừng lại, hắn xoay người xuống ngựa và sải bước về phía đại sảnh.Khi bữa tiệc diễn ra được nửa chừng, Thái tử và Hoàng hậu triệu hắn đến điện Văn Hoa để hỏi hắn về tuổi và hôn nhân của tiểu muội mình.
Ngay lập tức, hắn nhận thấy có điều gì đó không ổn và vội vã quay trở lại nhưng vẫn chậm một bước.Hành động của Đông cung thật nhanh, ban thưởng đồ trang sức bằng vàng, bạc và ngọc theo yêu cầu tìm bạn đời đã chất thành đống trong đại sảnh.Mà phụ thân cùng Tiết Sầm đứng ở trong sảnh với vẻ mặt nghiêm trọng.
Ở bên cạnh, nương khẽ dùng khăn tay chấm lên khóe mắt, đôi mắt đã đỏ hoe.Bầu không khí áp lực không thể chịu nổi, người duy nhất bình tĩnh lại là Ngu Linh Tê.Hôm nay nàng ăn mặc cực kỳ kín đáo, cũng chưa từng thể hiện nổi bật trong yến hội, vậy mà vẫn bị Thái tử lựa chọn, chỉ có hai khả năng: Một là có người cố tình dẫn dắt để Thái tử chú ý đến nàng, hay là Ngu gia nắm binh quyền trong tay, cho dù nàng có tham dự bữa tiệc hay không, Thái tử cũng sẽ cầu hôn nàng để củng cố quyền lực của mình.Mặc kệ là loại khả năng nào, Ngu gia cũng bị buộc vào vòng xoáy đảng phái.“Cảnh tượng hiện tại, Tuế Tuế thấy như thế nào?” Cuối cùng vẫn là Ngu tướng quân phá vỡ sự im lặng trước.Tiết Sầm và Ngu Hoán Thần ngay lập tức nhìn sang, đặc biệt là Tiết Sầm, trong mắt hắn có vẻ nhẫn nhịn lo lắng.“Cha, con không muốn.”Ánh mắt Ngu Linh Tê bình tĩnh, khẽ cười nói: “Nhưng nếu chỉ có một cách, con nguyện...”“Không được!”“Không thể.”Giọng của Ngu Hoán Thần và Tiết Sầm vang lên cùng lúc.Ngu Hoán Thần hít sâu một hơi, bước tới nói với giọng nói mà chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: “Tuế Tuế, muội có biết tại sao cha vẫn không muốn trở thành một phần của đảng phái Đông cung không? Thái tử tuyệt đối không phải loại người lương thiện, chưa kể hắn đã có bốn vị trắc phi, bốn cơ thiếp, từng bước đều có nguy cơ, tính tình của muội nếu gảnhư vậy, sao có thể xử lý được?”.