Chương 78 (Ngoại truyện hiện đại 6): Chủ động vuốt cho cậu trai tân, bị bắn bẩn váy (H)
“Tương Uyên, anh chọt em…”
Một câu ngắn ngủn của Diệp Thê khiến cho Thẩm Tương Uyên liên tiếp thắc mắc, thứ gì chọt, chọt vào đâu?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông thong thả cúi đầu, lập tức nhìn xuống đũng quần cộm lên trong ánh trăng nhàn nhạt, vóc người cậu cao, chân dài, thứ khi dựng lên chọc vào bụng dưới mềm mại của người phụ nữ, tuy cách mấy lớp vải nhưng sức mạnh của hình ảnh này cũng đủ khiến cậu tràn ngập máu nóng.
Hơi thở của Thẩm Tương Uyên lập tức ngừng lại, lui về phía sau muốn thoát khỏi tình hình xấu hổ này, nhưng đáng tiếc, Diệp Thê không muốn như vậy.
Tiếng rên rỉ của người phụ nữ xa lạ bên ngoài vẫn đang tiếp tục, cô ấy nhiệt tình lớn gan, hành vi hoàn trái trái ngược với Diệp Thê.
“Hạn Phong… ưm, chơi em đi, thích lắm, thích bị Hạn Phong ép khô…”
Diệp Thê nghe âm thanh của người phụ nữ, không tự chủ được mà dính sát vào, cô cũng rất muốn bị Tương Uyên… muốn bị thứ kia của Tương Uyên…
“Nó cứng quá.” Diệp Thê liếm liếm môi, lôi kéo vạt áo của người đàn ông, chặn động tác lui về phía sau của cậu, một tay kia sờ lên dây lưng, cô gõ gõ nút thắt bằng kim loại: “Tương Uyên, em muốn sờ.”
“Nó” là ai, trong lỗ tai vang lên ầm ầm, Thẩm Tương Uyên không ngừng phân tán lực chú ý để áp chế dục vọng, đợi đến khi lấy lại tinh thần, dây lưng đã bị cởi bỏ, kéo khoá kéo xuống, nếu có ánh sáng thì có thể nhìn thấy dấu vết ướt át nhỏ trên quần lót màu xám.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đừng, bên ngoài…” Thẩm Tương Uyên chưa bao giờ bất lực như thế, cậu bắt lấy cánh tay nhỏ nhắn của người phụ nữ, rồi lại không dám dùng sức, sợ làm đau cô.
“Nhưng mà nó cứng như vậy rồi, không khó chịu sao?” Diệp Thê bị người khác kích thích dục vọng nói.
Cô không để ý đến lời cự tuyệt của Thẩm Tương Uyên, sự giam cầm trên cổ tay không đáng nhắc đến, người phụ nữ ngẩng đầu lên, mái tóc mềm mại cọ lên cằm đối phương, đồng thời năm ngón tay cũng lần mò vào khe hở quần lót chậm rãi nắm lấy đồ vật kia.
Đây là lần đầu Diệp Thê đụng vào dương vật đàn ông, có chút khác biệt so với trong tưởng tượng của cô, nhiệt độ, ấm hơi nhiệt độ tay cô nhiều, mạch đập thình thịch, hơn nữa còn dính dịch cơ thể, còn có lớp lông thô cứng rậm rạp, cọ mu bàn tay cô ngứa ngáy, cảm giác ngứa lan ra giữa hai chân người phụ nữ, âm đạo cũng vô thức co rút lại.
“Không khó chịu… chị Thê, buông tay.”
Chết tiệt, Thẩm Tương Uyên phát nổ trong lòng, tuy rằng cậu ngây thơ nhưng cũng tự xử vài lần rồi, có điều cái tay thô ráp đầy vết chai của mình sao có thể so với đôi tay nhỏ bé non mềm của Diệp Thê được, người đàn ông cảm nhận được khoái cảm trực tiếp lan từ thân dưới ra khắp người.
“Không muốn.” Diệp Thê bất mãn, vì sao bạn trai nhà người khác ngoan như vậy, lợi hại như vậy, có thể làm bạn gái thoải mái như vậy, còn mình mới sờ một chút đã bị đuổi rồi.
Người phụ nữ ảo não, tăng thêm động tác trên tay, ngón cái ấn lên quy đầu khổng lồ mượt mà, năm ngón tay hết lòng bao lấy thân gậy, cô cứng rắn ngẩng đầu lên đối mặt với Thẩm Tương Uyên, cố tình vuốt ve thêm vài cái.
Bất ngờ bị vuốt ve khiến xương cùng của Thẩm Tương Uyên tê dại, một tay cậu nắm lấy vải màn, một tay khác chống lên vách tường, nhốt Diệp Thê ở trong tay mình, hoàn toàn là tư thể thú hoang muốn phản kích.
Nhưng Thẩm Tương Uyên bị nắm lấy gốc rễ sự sống rồi thì làm sao mà phản kích được, cậu nghẹn đỏ cả khuôn mặt tuấn tú, dương vật căng đau, quy đầu không ngừng rỉ tinh dịch loãng, chị Thê lại là gà mờ, người đàn ông thở dốc, trong âm thầm cũng trung thong thả đong đưa vòng eo rắn chắc.
Diệp Thê cảm thấy thứ nóng hổi kia trượt qua miệng hổ, tay cô lập tức chạm phải viên ngọc nặng trĩu, hơi thở trầm thấp của người đàn ông phà lên cổ cô, ngứa chi chít.
“Miệng một đằng lòng một nẻo.” Tương Uyên thích em làm như vậy mà, Diệp Thê âm thầm vui vẻ.
“Chị Thê… động nữa đi, thật là khó chịu.” Thẩm Tương Uyên buông lỏng bàn tay nắm chặt bức màn ra, lòng bàn tay cậu đã đổ mồ hôi, lần nữa phủ lên mu bàn tay của Diệp Thê, cậu giữ tay cô mà thúc giục.
Bị cậu nắm tay như vậy, Diệp Thê nắm chặt thứ trong thay theo bản năng, lại nghe thấy tiếng rên của Thẩm Tương Uyên, âm thanh khàn khàn trầm thấp mang theo chút gợi cảm xưa nay chưa từng có, chân người phụ nữ hơi nhũn ra, run giọng: “Mới vừa rồi còn nói không khó chịu, Tương Uyên là kẻ lừa đảo.”
“Kẻ lừa đảo muốn chị Thê sờ cậu ta…” Thẩm Tương Uyên tiếng “cậu ta” (*) này, mang theo hai ý nghĩa.
(*) Chỗ này là chữ “hắn”, vừa nói về Uyên Nhi vừa nói về cậu em của Uyên Nhi ^^
“Vậy… vậy anh hôn em đi.” Diệp Thê nhớ bọn họ còn thiếu việc hôn môi, vào giờ phút này đưa ra để trao đổi, dù gì cô cũng chủ động dùng tay làm chuyện đó cho rồi, Thẩm Tương Uyên lại không thể hiện một chút gì, quả thực có thể chia…
“Hu hu!”
Suy nghĩ “Quả thực có thể chia tay” bị nụ hôn của người đàn ông phá hư.
Thẩm Tương Uyên hôn hùng hổ, không dịu dàng như trong tưởng tượng của Diệp Thê, cũng không có kỹ thuật gì, thô lỗ và trực tiếp.
Môi của người đàn ông rất mỏng, bá đạo bao bọc đỉnh môi hồng hào hơi vểnh lên của người phụ nữ, cậu không biết hôn lưỡi là gì, chỉ dựa dẫm hết vào dục vọng, đầu lưỡi của Thẩm Tương Uyên tách môi răng của Diệp Thê ra, quấn lấy cái lưỡi ướt nóng cất giấu ở bên trong.
“Tương Uyên… ưm, đầu lưỡi.”
Người phụ nữ sợ hãi, cô rụt rụt cổ muốn chạy trốn, cánh tay chống trên vách tường của Thẩm Tương Uyên thuận thế đè sau cổ Diệp Thê, hai ngón tay nhẹ nhàng kiềm lại, để tiện cho mình tăng thêm gì đó nụ hôn muộn này.
“Chị Thê, há miệng.” Mùi vị hôn môi tốt hơn quá nhiều so với tưởng tượng, Thẩm Tương Uyên căm giận, mình bỏ lỡ bao nhiêu thời gian, đến tận bây giờ mới hôn được người mình thương.
“Ưm ưm…” Diệp Thê bị bắt há miệng, trong miệng toàn là hơi thở của người đàn ông, nước bọt của hai người hoà vào nhau khi môi răng chạm vào, cô nuốt nước bọt của người đàn ông, phía dưới cũng tràn nước.
Đương nhiên, khiến Diệp Thê động tình không chỉ là nụ hôn, còn có thứ trên tay nữa.
Thân thể cường tráng của Thẩm Tương Uyên đè Diệp Thê lên tường để tùy ý hôn, thân dưới còn không ngừng đong đưa vòng eo mạnh mẽ để ra vào lòng bàn tay người phụ nữ, dương vật thô dài, tay cô lại nhỏ nên khó có thể hoàn toàn nắm giữ, động tác của người đàn ông dần mạnh bạo, thoát khỏi sự khống chế trong bàn tay mà kẹp vào giữa hai chân Diệp Thê, chất dịch ẩm ướt trên quy đầu dính lên váy dài trắng tinh.
Cậu đang vấy bẩn cô từng chút, bắt đầu từ váy áo.
Đôi nam nữ ngoài bức màn quấn nhau kịch liệt, tiếng kêu vút cao, đôi nam nữ trốn sau bức màn gà mờ, tiếng rên rải rác.
Mắt Thẩm Tương Uyên hơi bắt đầu phiếm hồng, bụng cậu căng chặt, từ cơ bắp đến mạch máu, cậu cảm thấy dục vọng sắp bò lên đỉnh điểm, muốn rút khỏi tay Diệp Thê trước một bước, nhưng người phụ nữ hiểu lầm ý cậu, cho rằng cậu giống lúc trước, mới lâm trận đã bỏ chạy, hơn nữa phía dưới của cô đã bị cọ xát trong lúc lơ đãng, bây giờ đang rất ngứa, không muốn cây gậy xấu tính kia rời đi…
Diệp Thê đón lấy động tác rút eo của người đàn ông, móng tay không được ngắn lắm quẹt qua mắt ngựa trên quy đầu, Thẩm Tương Uyên đau đớn nhắm mắt, lượng lớn tinh dịch phun ra, bắn thẳng lên váy áo người phụ nữ, dịch thể ướt dính nhỏ giọt, để lại một vết trên chiếc váy trắng của cô.
“Đệch.” Thẩm Tương Uyên chửi tục, há miệng thở dốc, trên trán nổi gân xanh, cậu bắn tồi, nhanh hơn dự tính nữa, ở trước mặt Diệp Thê không hề có chút tự chủ nào.
“Nhiều quá…” Diệp Thê chậm chạp rút tay ra khỏi đũng quần người đàn ông, môi cô sưng lên, khoén miệng nỉ non một câu.
Thẩm Tương Uyên nghe rõ tiếng nỉ non của Diệp Thê, xấu hổ lấy đồng phúc huấn luyện lau tinh dịch trên tay cô, động tác hỗn loạn lại chạm vào hai chân mềm nhũn của cô lần nữa.
Váy mỏng, nơi bị tinh dịch làm bẩn dần lạnh lên vì ướt át, trùng hợp là ở nơi riêng tư đó, phía dưới Diệp Thê chảy nước ào ạt, cô không được thỏa mãn nên lã chã chực khóc, chôn trong ngực cậu khóc hu hu, hai chân vô thức tách ra cưỡi lên cái chân cường tráng của người đàn ông, đôi chân dài của Thẩm Tương Uyên cũng có tác dụng rồi.
Thẩm Tương Uyên mới bắn tinh xong thì thoáng bình tĩnh lại, cậu đột nhiên nhạy bén với mọi chuyện, hoặc cũng do đàn ông được ông trời ưu ái ở vấn đến giao phối.
“Chị Thê muốn anh sờ sờ bé nó sao?” Thẩm Tương Uyên nuốt nuốt nước miếng, từ ngữ trong lời nói cũng có chút thay đổi.
Ngay khi lời nói ra khỏi miệng, tiếng ầm ĩ bên ngoài tạm thời ngừng lại, tiếng phó đội trưởng kéo khóa quần, cùng với tiếng oán giận không hài lòng của người phụ nữ, sau đó là tiếng bước chân nặng nề, tiếng đóng cửa, tiếng chốt khóa.
Thẩm Tương Uyên biết bọn họ đã đi rồi, bây giờ trong thư viện chỉ có cậu và chị Thê, không cần trốn trốn tránh tránh, có thể…
“Chị Thê, bây giờ anh có thể nhìn chị, liếm chị rồi này.”
_____________
Chương 79: limoncello