Gả Kim Thoa


Sự tình liên quan đến chính mình, mặc dù chỉ ở trong nhà, Ngụy Nhiêu cũng nghe nói đến nhàn ngôn toái ngữ bên ngoài.

Nàng là thật không nghĩ tới, ba sự kiện hoàn toàn không liên quan, thế nhưng bị những người đó nối lại với nhau, hơn nữa chó ngáp phải ruồi đoán trúng ngay tâm tư nàng lúc đó—— nàng muốn gả cho Thích Trọng Khải.

Kết luận là đúng, nhưng chứng cứ suy đoán ra cái kết luận này đều là sai, nàng đặt cửa của Thích Trọng Khải chỉ là bởi vì không muốn đặt cho Lục Trạc hoặc Hàn Liêu, cứu Thích Diệu Diệu càng cùng Thích Trọng Khải không quan hệ.

Mấu chốt nhất, lúc ấy là lúc ấy, hiện tại, Ngụy Nhiêu đã đối với Thích Trọng Khải không có hứng thú.

.


Qua Đoan Ngọ, thời tiết một ngày so với một ngày nóng hơn, Thừa An bá phủ xưa nay tiết kiệm, ngày mùa hè đều không mua băng, hơn nữa Ngụy lão thái thái bị thấp khớp, không dùng được cái kia.

Ngụy Nhiêu trong tay nhưng thật ra có bạc, nhưng nàng lo lắng cho mình mua băng dùng, Ngụy Thiền nhìn thấy lại muốn hoài nghi tổ mẫu bất công, hai mẹ con họ cùng đi làm phiền nhiễu tổ mẫu, bởi vậy thà rằng lắc lắc cây quạt nhiều hơn chút, cũng không có bỏ tiền túi đi mua bang thoải mái.

Ngày này vừa chạng vạng, biểu ca Hoắc Anh mang theo một sọt dưa hấu lớn tới Thừa An bá phủ.

Ngụy lão thái thái kêu nha hoàn rửa sạch một trái dưa, cắt thành miếng chia làm mấy mâm bưng lên, mọi người lấy xiên tre ăn.

“ n, dưa này ngọt, thích hợp cho người già chúng ta” Ngụy lão thái thái hợp khẩu vị liền ăn hai miếng, cười khen.

Hoắc Anh ngồi ở gần lão thái thái, cười nói: “Bà ngoại trong nhà có phiến ruộng cát, chuyên môn dùng để trồng dưa hấu, dưa này chính là bà ngoại phái người đi hái, kêu vãn bối mang lại đây cho ngài nếm thức ăn tươi mới.

”Ngụy lão thái thái là thật sự có chút hâm mộ Thọ An Quân, có ruộng có trang, tâm khoan thể béo, ngày tháng qua tiêu dao tự tại.

Hoắc Anh thực biết dỗ trưởng bối, từ khi hắn ngồi xuống, Ngụy lão thái thái khóe miệng cười không ngừng.

Ngụy Nhiêu biết ý đồ biểu ca đến, kiên nhẫn mà chờ, chờ tổ mẫu phân phó nàng đưa biểu ca ra cửa, hai anh em ở trong hành lang ngừng lại, Bích Đào liền đứng ở cách đó không xa, nàng là tâm phúc của Ngụy Nhiêu, không cần thiết đề phòng.

“Phố Thiên Thuận có một trà lâu muốn chuyển nhượng, giá còn tính là thích hợp, ngươi chuẩn bị chính mình ra mặt mua, hay vẫn là ta tìm người trung gian?” Hoắc Anh hơi hơi cúi đầu, nhìn biểu muội nửa tháng không thấy.


Ngụy Nhiêu trong tay chậm rãi phe phẩy quạt tròn, quạt thêu sơn thủy trong chốc lát ngăn trở khuôn mặt nàng diễm lệ như thược dược, mặt quạt mỗi một lần đong đưa đều sẽ đưa qua một sợi thanh hương như có như không của nữ nhi, tựa hoa quế, lại không có nùng liệt như hoa quế vậy, thơm ngọt đến gãi đúng chỗ ngứa.

Đối mặt với mỹ nhân như Ngụy Nhiêu, không có mấy cái nam tử có thể bảo vệ tâm chính mình, nhiều nhất quản được thân thể thôi, không dám đi quá giới hạn.

“Sự tình ở cung yến biểu ca cũng nghe nói đi?” Ngụy Nhiêu không phải không có ý tự giễu, “Vẫn là thỉnh người trung gian đi, ta ngầm lại cùng người trung gian chuyển đổi khế, nếu không kêu những danh môn huân quý đó biết tửu lầu là ta mợ, sợ sẽ không them tới.

”Hoắc Anh nói: “Như vậy cũng tốt, quay đầu ta lại chọn cái chưởng quầy đáng tin cậy cho ngươi, ngươi chỉ lo định kỳ lấy tiền liền được.

”Ngụy Nhiêu: “Những cái đầu bếp đó ……”Hoắc Anh: “Muộn nhất cuối tháng vào kinh, trà lâu sửa thành tửu lầu cũng yêu cầu thời gian, hết thảy thuận lợi mà nói, trung tuần tháng sáu tửu lầu có thể khai trương.

”Ngụy Nhiêu nhẹ nhàng thở ra, cười đối với Hoắc Anh nói: “Tửu lầu này khai trướng, trừ bỏ bạc, ta cái gì cũng chưa làm, toàn dựa biểu ca giúp ta lo liệu, ta cũng không biết nên như thế nào cảm tạ biểu ca.

”Hoắc Anh cười : “Chúng ta là huynh muội, ngươi cùng ta khách khí cái gì, biểu ca chỉ hận chính mình vô dụng, ở những cái đại sự không giúp được ngươi.


”Ngụy Nhiêu lại không nghĩ như vậy: “Cái gì kêu là đại sự? Kiếm bạc mới là đệ nhất đại sự, thanh danh có thể làm cơm ăn sao?”Nàng như thế nói, trong lòng cũng là nghĩ như thế, cho nên tươi cười rộng rãi, một đôi phượng nhãn trong suốt sáng ngời, không thấy một tia miễn cưỡng.

Hoắc Anh không nhịn được hỏi: “Ngươi không muốn gả vào nhà cao cửa rộng sao?”Con ngươi Ngụy Nhiêu vũ mị lộ ra vài khinh mạn : “Ta có đại bá là Thừa An bá, bà ngoại là Thọ An Quân, phu quân của nương ta là Hoàng Thượng, ta chính mình chính đã là nữ nhi nhà cao cửa rộng , có nam tử nhà cao cửa rộng thích hợp ta liền gả, không có thích hợp, ta cũng học bà ngoại đi bên ngoài mua nhà mua đất, tu sửa cái vườn sống sung sướng.

”Hoắc Anh hạ giọng nói: “Thái Hậu……”Ngụy Nhiêu hướng biểu ca chớp chớp mắt, vươn một bàn tay, 5 năm, nàng đánh giá Thái Hậu nhiều nhất cũng chỉ sống thêm được 5 năm.

Hoắc Anh bị tin tưởng của nàng cảm nhiễm, trong lòng cũng toát ra một chồi non hy vọng.

Nếu biểu muội thật sự không ngại dòng dõi, lại chờ 5 năm, nếu biểu muội chưa gả, hắn sẽ có cơ hội hay không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận