(( Mỵ Nhi ))
Mặc Cẩn Ngôn vội vàng buông lỏng người của Nhuyễn Tịnh ra rồi tháo ngay dây lưng kéo khóa xuống. Với tốc độ nhanh như ánh sáng làm cho cô chưa kịp định hình chuyện gì tiếp theo thì đã thấy dương vật vừa to vừa cứng của anh đè ngay trên hoa huyệt ướt sủng của mình. Mặc dù cách một lớp vải quần lót nhưng cô vẫn có thể cảm nhận rõ rệt độ cứng và nóng của nó như thế nào.
Xấu hổ lên đến tột đỉnh làm Nhuyễn Tịnh liền khép chân vào dùng tay che đi gương mặt đã ửng đỏ vô cùng.
" Boss ... không được ... xin anh ..."
Nhìn thấy vẻ ủy khuất đến muốn rơi lệ của cô khẩn thiết cầu xin anh nhưng anh lại không có chút thương cảm nào ngược lại còn muốn hung hăng nhanh chóng làm chết cô. Bộ dạng của cô lúc như đóa hoa ửng đỏ sắp nở rộ tươi mới đến vậy làm sao còn có đàn ông nào có thể ngừng tay được.
Mặc Cẩn Ngôn nhanh chóng tách hai chân của cô ra kéo quần lót sang một bên. Côn thịt cứng sưng đến phát đau từ nãy đến giờ luôn chực chờ để được vào bên trong nơi ấm áp kia. Anh dùng một tay giữ quần lót cô sang bên, tay còn lại cầm côn thịt đã sẵn sàng chiến đấu nhắm ngay cửa huyệt của cô mà đi vào.
" Boss ... đau ... đau quá ... rất to không thể ... không thể vào được đâu ."
" Ngoan . Thả lỏng ra."
Tiểu huyệt của cô dù đã trải qua hoan ái nhưng cũng không khác gì với lúc còn là xữ nữ. Vì thế làm cho anh muốn đi vào cũng không dễ dàng chút nào mặc dù cô đã ra rất nhiều nước. Biết được tình thế có chút khó khăn cùng với cô dưới thân không biết cách phối hợp tốt nên anh đành tự mình làm, cứ nhấp vào một chút thì anh lại lui ra ngoài một chút. Mỗi lần rút ra anh lại đâm vào sâu hơn một chút cho đến khi côn thịt vào trong tiểu huyệt hết hoàn toàn thì trên trán anh đã có một tầng mồ hôi mỏng.
Giây phút côn thịt vào được hết bên trong suýt làm anh muốn bắn ra. Tiểu huyệt của cô gái này sao có thể chặt đến vậy còn không ngừng mút lấy côn thịt to của anh thì làm sao mà anh chịu cho nổi.
" Boss ... vào ... vào hết rồi ... thật trướng. "
Khó khăn lắm cô mới có thể nói được vài từ nhưng giây tiếp theo đã bị côn thịt của anh đánh gãy. Từng cú nhấp vừa nhanh vừa làm cô cứ thở hổn hển còn tay thì bấu chặt vào vai anh.
" Bên trong vừa ấm lại vừa biết hút. Cô nói xem tôi làm sao mà dừng lại được. "
Giọng của Mặc Cẩn Ngôn cứ dần dần khàn đặc hơn. Trong lúc này anh chỉ còn duy nhất một ý nghĩ đó chính là làm sao để thao lộng cô mà thôi. Mắt anh chứa đầy tơ máu vì nhiễm tình dục có phần làm cho cô gái dưới thân khiếp sợ.
" Boss , xin anh ... nhẹ lại ... nhẹ lại ... một chút. Chậm ... chậm thôi . Tôi chịu không nổi nữa rồi. "
" Nhẹ . chậm ? Thế thì làm sao mà sướng được. "
Từng cú nhấp như bất tận khiến cả hai cứ thế hòa vào hoan ái quên mất thời gian. Bên dưới nệm bây giờ là một vết loang lổ lớn đã ướt đẫm vì mồ hôi lẫn chất dịch bên trong người của cô chảy ra. Cuối cùng cô vẫn là người bại trận, tay bấu chặt vào vai anh bắt đầu quá trình thăng hoa lên đỉnh.
Tiểu huyệt bắn ra một lượng lớn dịch nhờn nhưng lại bị côn thịt của anh chặn lại. Thời khắc này anh cũng muốn ra cùng cô nhưng vì nuối tiếc. Biết khi nào có cơ hội ăn cô lần nữa cho nên mỗi lần được hưởng lợi, anh nhất định phải hưởng cho thật thỏa mãn.
" Tiểu dâm đãng. Cô tính lau súng cướp cò hay sao. Đừng hòng. "
" Đừng mà. Tôi vừa mới ra, rất mẫn cảm. Anh tha cho tôi đi mà. "
" Sướng xong rồi thì muốn phủi mông đi. Ở đâu ra việc lợi như vậy. "
Đương nhiên Mặc Cẩn Ngôn đã nói là phải làm mà làm là làm cho đáng. Làm đến nổi buổi chiều hôm đó cô cứ tưởng bản thân không thể lếch nổi về nhà nữa.
‐--------------------
Mỵ vẫn còn sống 🥱🥱🥱