Gạ Tình Vợ Ngốc [h]

(( Mỵ Nhi ))

  

Vào một buổi sáng đẹp trời đầu tuần, trợ lý Trần Hào mang tài liệu cùng thứ sản phẩm mà Mặc Cẩn Ngôn ngày đêm mong đợi.

" Boss, sản phẩm mới đây ạ. Anh cảm thấy thế nào? Có cần cải tiến gì thì cứ phân phó. Tôi lập tức thông báo cho họ nghiên cứu lại. "

" Không cần, cậu mang thêm cho tôi hai hộp. Ngay hôm nay."

" Boss, anh tính mang tặng sao? "

" Không. "

" Vậy anh cần nhiều như thế để làm gì? "

" Bảo cậu làm thì cứ làm đi. Hỏi nhiều như thế làm gì."

" Vâng vâng vâng. Tôi ra ngoài chuẩn bị ngay."

" Ừ."

    Trần Hào vội vàng tìm đường lui, nhận thấy tâm tình của đại boss hôm nay có phần vui vẻ. Chứng tỏ âm mưu của sản phẩm lần trước đã thành công mỹ mãn. Vốn tính của anh cũng không mấy tò mò nhưng vì thái độ đại boss quay nhanh 360°. Là người thân cận bên cạnh Mặc Cẩn Ngôn đã lâu dù muốn dù không trong lòng Trần Hào cũng sẽ thấy hiếu kỳ.

    Sau khi sản phẩm đầu tiên ra đời, Trần Hào không nhanh không chậm liền nhận ra mục tiêu của đại boss là ai. Lúc ban đầu anh còn hơi bất ngờ nhưng suy đi nghỉ lại cũng thấy khá hợp lý. Mẫu con gái như thư ký Nhuyễn đương nhiên sẽ hấp dẫn không ít đám con trai. Chỉ là hơi bất ngờ vì tốc độ bị hạ gục của boss quá nhanh, quá thiếu nghị lực.

   Nhưng đời không như mơ, Trần Hào cứ tưởng ôm bí mật của đại boss âm thầm quan sát. Không ngờ tới chỉ mất vài ngày boss liền nhận ra anh đã biết chuyện. Sau đó liền gọi anh vào văn phòng đánh một đòn tâm lý nặng. Từ đó trở đi Trần Hào biến thành đồng bọn của Mặc Cẩn Ngôn.

  Có sướng thì một mình đại boss sướng nhưng có họa thì liền đổ lên đầu để anh chịu.

   Ai bảo thân phận làm cấp dưới nhỏ nhoi, muốn ngồi chơi ăn lương đâu có được. Boss đã lên tiếng còn dám không tuân theo sao. Nhưng đối với anh có phải quá bất công hay không, boss theo đuổi con gái thì liên quan gì đến anh. Nói đi thì phải nói lại, đây cũng là hậu quả của việc nhiều chuyện. Cho nên Trần Hào anh xin chừa, sẽ không dám tò mò thêm lần nào nữa.

______

  Trần Hào đi vào phòng trà lấy nước uống thấy Nhuyễn Tịnh cũng ở đó. Sau khi lấy nước xong định đi ra ngay nhưng vì còn chút lương tâm nên mở lời dặn dò cô.

" Thư ký Nhuyễn, cô nên ăn uống nhiều một chút. Giữ gìn sức khỏe. "

Đã không nói thì thôi còn nói thì nói cho rõ ràng, cứ úp úp mở mở không đầu không đuôi thế kia càng khiến người nghe lo lắng hơn. Nhuyễn Tịnh vừa mới nghe xong chưa kịp hiểu chuyện gì thì Trần Hào đã mất bóng. Cô muốn hỏi lại cũng không có cơ hội, chỉ cảm thấy trong lòng hơi bất an.

Cả một buổi chiều Nhuyễn Tịnh đã cảm thấy là lạ, hình như Trần Hào cố tình né tránh cô. Không để cô có cơ hội hỏi thêm điều gì nữa.

Nghi hoặc cứ lởn vởn trong đầu Nhuyễn Tịnh cho đến khi cô an toàn về đến nhà mới có thể tiêu tan bớt.

_________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui