Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Editor: Wave Literature

"Ta từng đánh bại thủ lĩnh Cẩu Đầu Nhân đáng sợ nhất thế giới lòng đất, chỉ nghe tin thôi đã sợ vỡ mật, đã từng chính diện trụ vững trước đợt tấn công như thủy triều của quân đoàn Cổ Thần, làm thất bại âm mưu của các Vu Yêu Học viện Linh Hồn, trợ giúp người sống ngăn cản thiên tai Linh Hồn, thậm chí còn giúp Lâm Đông Thành giải quyết siêu tốc vấn đề giao thông, khó khăn không nhỏ, ta sống mấy tháng này, cảm thấy một yêu tinh, hắn có thể làm bất cứ thứ gì, ngoại trừ cao số!"

Yêu tinh đầu đội mấy chữ Thiêu Đốt Lông Ngực, nói với yêu tinh hoang dại nhỏ bé trên đầu không có chữ gì:

"Làm không được vẫn là làm không được, đề của ngươi thật sự ta không làm được."

Tại khu phố cổ Lâm Đông Thành, bối cảnh là một khu công trường vừa được khởi công.

Các người chơi của Công hội Người mạo hiểm đã xây dựng cực nhanh, hai ngàn người chơi, dường như trong một đêm là hoàn thành bản thiết kế xây dựng, sau khi Hạ Lạc Khắc thu nhận, lập tức mấy trăm người báo danh làm công nhân, dưới tác động của Dây Gai Lý Công và người chơi xây dựng chuyên nghiệp khác, tiến độ của công trình đơn giản như là ngồi trên hỏa tiễn.

Dù sao một đám công nhân xây dựng không cần nghỉ ngơi, không cần tiền lương, không cần ăn uống, liều mạng dời gạch rất nhanh, nhưng công nhân đang chơi đùa xung quanh chắc chắn không thế so sánh được.

Hơn hết tiếp theo còn có một số vấn đề xảy ra, đó chính là vấn đề các cư dân ở khu phố cổ.

Sân bãi phố cổ là các cư dân nhượng lại cho Mã Khả Ba La, mà phần thưởng là để Mã Khả Ba La chịu trách nhiệm cung cấp thêm sách, và phụ đạo các ngành khoa học tự nhiên.

Chuyện này đương nhiên một mình Mã Khả Ba La không thể làm được, mà là gánh vác trên thân các người chơi.

Nhìn qua tựa như là các ngươi chơi tự giác xưng là thầy lớp phụ đạo, các cư dân phố cổ xem ra, thật giống như là gặp được một đám thương nhân chợ đen có "Hàng" tốt trong tay.

Đương nhiên, không phải ai cũng thích học, cũng có những kiên quyết khinh thường bạn cùng học.


Khi Thiêu Đốt Lông Ngực đang dạy các yêu tinh với ánh mắt ham học hỏi, đội phòng vệ Lâm Đông Thành, Tiểu Hoàn Tử đang xử lý mấy cái báo cáo vụ án tương đối đặc biệt trên tay.

Tự nhiên không phải do các người chơi báo cáo án, sau khi liên tục vài ngày báo cáo vụ lừa gạt giật dây lừa tiền, đội phòng vệ đã không cấp phần thưởng cho những người báo cáo có ký hiệu quái lạ trên đỉnh đầu, các người chơi không nhìn thấy lợi nhuận, cũng chỉ có thể dây vào người điều khiển gốm sứ nguy hiểm, lừa gạt những phần tử phạm tội cho vay sách võ thuật.

Sự thật chứng minh rằng có nhiều tiền hơn so với hát đôi đội phòng vệ, không chỉ như thế, sau khi đả kích phần tử phạm tội, còn có thể thu hoạch được phần thưởng cư dân tốt chính thức của Lâm Đông Thành, lại là một món tiền thưởng cộng thêm.

Thậm chí ngay cả thành chủ tân nhiệm An Đức Lỗ, cũng hỏi tới những tình huống của nhóm những kẻ ngoại lai mới vào thành.

Hơn nữa các cư dân Lâm Đông Thành vỗ tay khen hay đối với đồ thị đả kích hành vi phạm tội của các người chơi, khiến cuộc điều tra của Tiểu Hoàn Tử đối với các người chơi ngoại lai lại một lần nữa lâm vào thế bí, dù sao bắt được tất cả nghi phạm, cuối cùng đều biến mất không còn một ai.

Ngay cả người thẩm vấn cũng không tìm thấy.

Hơn hết là không liên quan, Tiểu Hoàn Tử lại nhận được vài báo cáo then chốt!

"...Hắn nhìn thấy vào lúc trời tối, tại sân bãi thi công xuất hiện rất nhiều Thánh Quang, còn nghe được tiếng ngâm nga công thức toán học, khung cảnh thật kinh khủng, rất đáng sợ!"

Anh Đào cầm một báo cáo vụ án đặc biệt, báo cáo lại với Tiểu Hoàn Tử.

"Nói như thế, Công hội Người mạo hiểm kia, căn bản cũng không phải là nơi kinh doanh chính quy, mà là ổ điểm che giấu tội phạm, vậy mà làm những chuyện bẩn thỉu! Thật sự quá ghê tởm!"

Tiểu Hoàn Tử nói với ánh mắt âm độc hung hãn.

"Đội trưởng! Chúng ta không thể thả mặc cho không khí học tập tùy ý phát tán tại Lâm Đông Thành như vậy, con của ta lập tức muốn học mẫu giáo, đến lúc đó, rút gậy sắt, uống trà hoa cúc, xăm hình, uốn tóc, giao nộp bạn gái, mọi thứ đều muốn là người đầu tiên trong lớp mới được, nếu để cho không khí học tập ở đây truyền bá ra, sẽ có một ngày con của ta đột nhiên nói với ta: Cha! Con muốn học toán! Trời ạ, ta chỉ suy nghĩ một tí thôi mà đã không dám nghĩ nữa!"

Anh Đào tỏ vẻ đáng sợ nói tiếp:

"Nếu tập tục học tập tà ác ở đây được lưu truyền,

Lâm Đông Thành của chúng ta coi như tiêu đời, những tín đồ Thánh chủ kia, so với tín đồ Cổ Thần còn thích ghê tởm gian xảo!"

"Đúng vậy, sự việc vô cùng nghiêm trọng."

Tiểu Hoàn Tử thở một hơi dài, cảm giác lo lắng sâu sắc đến tương lai của Lâm Đông Thành.

"Làm sao bây giờ? Đội trưởng, chúng ta có nên báo cáo với tổ chức không?"

Anh Đào đề nghị.

"Trước hết không được nóng nảy, những người này đều đến từ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, nếu như báo cáo lên, rất có thể sẽ liên lụy đến Hạ Lạc Khắc đại nhân, chuyện như thế này có liên lụy đến Hạ Lạc Khắc lãnh chúa hay không, còn cần chúng ta tự tiến hành điều tra mới biết được."


Tiểu Hoàn Tử xoa cằm suy tư:

"Chúng ta đến hiện trường xem xét một chút."

...

Phố cổ Lâm Đông Thành.

Tiểu Hoàn Tử trốn trong con hẻm nhỏ đen tối, nhìn công trường cách đó không xa, những nhóm yêu tinh, Goblin, Cẩu Đầu Nhân da xanh, khí thế ngất trời đang làm để kiếm sống, nhưng không nhìn thấy Thánh Quang ở đâu cả, hình ảnh miệng niệm công thức toán học cũng không.

Anh Đào đứng ngồi không yên:

"Đội trưởng, chúng ta trực tiếp bắt bọn hắn, sau đó chặt chẽ thẩm vấn đi!"

"Không, chúng ta tiếp tục chờ, bọn hắn không thể công nhiên học tập tại công trường, chuyện bẩn thỉu như vậy, nhất định là phải tự mình tiến hành."

Tiểu Hoàn Tử kéo vành nón xuống một chút, hai mắt sắc bén quan sát người chơi đang lao động.

"Hai vị..."

Hơn hết ngay tại nơi của Anh Đào, Tiểu Hoàn Tử đang bí mật quan sát, sau lưng bọn hắn, Hạ Lạc Khắc rất lễ phép hô một tiếng:

"Xin hỏi, các người làm gì ở đây vậy?"

Tiểu Hoàn Tử và Anh Đào quay đầu lại, sau khi thấy Hạ Lạc Khắc, ngây cả người, Anh Đào thốt lên:

"Ngươi là ai?"


"Hạ Lạc Khắc đại nhân!"

Tiểu Hoàn Tử lập tức có chút biểu lộ kích động:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, cảm tạ ngài đã cứu chúng tôi khỏi tay của quân đoàn Cổ Thần. Nếu như không có lời nói của ngài, chúng tôi bây giờ có lẽ đã chết."

"A, không có gì phải cảm tạ cả, ta cũng nhận được tiền thuê từ Liên minh thương nhân nên mới làm như vậy, hơn nữa, các người ở đây làm gì?"

Hạ Lạc Khắc kỳ quái hỏi:

"Các người có hứng thú gì đối với Công hội Người mạo hiểm của ta sao?"

"Không phải, chúng tôi là đội phòng vệ, hôm nay đến đây để..."

Anh Đào chưa nói xong, Tiểu Hoàn Tử ho khan:

"Chúng ta sẽ thường xuyên tuần tra trong thời gian tới, chỉ là đến quan sát công trường này nhiều hơn một chút, cho nên mới đảm bảo an toàn, thu thập một ít tin tức."

Sau khi Tiểu Hoàn Tử nói xong, kéo theo Anh Đào, cung kính nói:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, như vậy chúng tôi rời đi trước nhé."

Hạ Lạc Khắc nhìn hai dã thú và yêu tinh rời đi, suy tư một chút, tuy nhiên vẫn đi đến công trường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận