Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Dã thú đầu sọ to lớn bị đánh bật cả xương xuống đất, ở trước mặt của hắn, có hai tên yêu tinh đang nằm ngay bên dưới mặt đất, một tên bụng bị xé toạc, toàn thân đầy vết Mã Tát, còn tên kia đầu mình mỗi nơi, trên thân cũng thương tích nặng nề.

Hai tên yêu tinh bất động.

Vẫn còn 3 tên yêu tinh đứng đó, ít nhiều đều bị thương, dù chiến đấu mãi đến giờ, bọn hắn cũng không một tí chùn bước, thậm chí nét mặt cũng không có gì là đau đớn hay muốn trốn chạy.

Bọn hắn không nói một lời, mà phối hợp rất ăn ý với nhau, đồng loạt quay về hướng dã thú đầu sọ phát lệnh tấn công.

Bọn yêu tinh, đứng đầu bởi Mai Xuyên Khốc Tử, thu hút sự tấn công của chiến binh xương khô ở mặt trận, đã tăng cường là chắn lên năm lần, chống đỡ được cú nện búa hung hăng đầy uy lực của dã thú đầu sọ.

Á Sắt cùng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tiên phong tấn công. Cả hai mỗi người một hướng tấn công về phía Dã thú đầu sọ, Dã thú đầu sọ bị tấn công dồn dập, trọng thương, xương đùi văng ra không thể chống đỡ nổi nữa, toàn thân đứt gãy ra.

Dã thú đầu sọ đột nhiên ngã xuống, ma lực toàn thân dần tan biến, thanh đoản kiếm nhắm cột sống của dã thú đầu sọ chặt xuống thật mạnh.

Một âm thanh phát ra và kéo dài: "Keng".

Á Sắt nhìn thanh đoản kiếm bắn ra màu đen, liền bối rối.

"Bộ xương này rắn thật, không hổ danh là BOSS."

Từ phía trên, Hi Nhĩ Ngoa Na Tư cũng dùng một thanh đoản kiếm chém vào hông của Dã thú đầu sọ, âm thanh điếng người không ngừng phát ra, chỉ gây tổn thương bên ngoài, ở trong không hề gì.

Chỉ có điều hắc ma lực trên người con dã thú hiện nay ngày một ít hơn, cuối cùng, hắn quỳ bằng nửa cái chân gãy và loáng thoáng nói:

"...Ta...ba ngàn...ma thạch...aaaaa...."

Sau đó hắn ngã bịch xuống đất, nằm bất động, toàn bộ áo giáp, vũ khí và xương cốt rơi xuống một chỗ.

"Xong! Rốt cuộc cũng xong rồi, trận này khó khăn thật, chúng ta đánh hơn 3 giờ rồi nhỉ?"

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư ngồi xuống đất, vết thương ở mông mở miệng khiến máu tuôn ra ngay lập tức, máu chảy thành một bãi bên dưới đũng quần.

"Ngươi trông như bà già vậy, ngồi làm gì, tranh thủ giúp ta đến thu lại chiến lợi phẩm rồi trở về phó bản, bên kia có cổng dịch chuyển, chắc là đường ra đây rồi."

Mai Xuyên Khốc Tử vừa nói vừa thu thập xương rơi vãi bên dưới, xương này cứng quá, không biết có chế được dược liệu không? Chưa chắc, mài ra làm phấn bổ xương cũng tốt phết!

Tiện thể cởi áo giáp trên toàn thân hắn ra luôn.

Khi ba người chơi đang bận rộn, phù thủy số (78566) đang đứng trên đài cao hô hoán ra lệnh, nhìn đám yêu tinh bên dưới thu thập các trang bị mà anh mua cho các binh lính xương khô, cùng với các phế phẩm chất thành một đống, ngay cả các trang bị của binh lính xương khô bị đánh bại lúc trước cũng thu nốt.

Ở bên trên, phù thủy tốt nghiệp số (98562), thở dài một hơi, vỗ vai lớp trưởng:

"Lớp trưởng, được rồi, năm nay tạch tốt nghiệp rồi, sang năm học lại, đợt này chúng ta vận khí tệ quá, gặp phải năm tên điên biến thái, lần sau chắc chắn sẽ khác, một ngày nào đó chúng ta sẽ tốt nghiệp."

Số (78566) khóc, nước mắt từ tròng mắt bắt đầu chảy ra, mắt đảo xung quanh:

"Không được, thật sự quá đáng, ban nãy ngươi có thấy không, tên kia, bụng hắn bị xé toạc ra, vẫn còn nói đùa thật kinh khủng, mặc dù rất kinh khủng nhưng là nói đùa, tất cả phải chết, còn phải lo lắng về nhà kiếm ăn, ảnh hưởng đến hành tung của ta, còn cái bọn hầu tinh giống nhau kia, cẩm mảnh tiểu đao ở phía bên kia đâm đâm đâm, chém thường, bạo kích, chém thường, bạo kích.

Đau đầu quá đi, những tên yêu tinh này là thứ gì không biết?! Mười năm, năm thứ 10 của ta, ô ô ô, bọn hắn cố ý, bọn chúng khi dễ ta, ô ô, ta không cá 3 ngàn ma thạch...

"Số (78566) và (98562), khảo thí kết thúc, kết quả thi sẽ được gửi cho các người tại Viện đào tạo bậc thầy, các người nghỉ trước đi, chờ nhân viên khảo thí chiến đấu quay lại, rồi dùng cổng dịch chuyển trở về."

Khi hai tên phù thủy đang còn an ủi lẫn nhau thì âm thanh của ác bá học đường đã truyền đến tai họ.

Sau khi ác bá học đường thông báo cho hai phù thủy thông qua thủy tinh cầu, hắn chỉnh lại bề ngoài một tí rồi nhìn về phía những tên thân tàn ma dại, nhưng mặt không có chút thương tâm nào, trên dưới vẫn còn náo loạn, từ tầng 1 chạy lên tầng 4, rồi lại từ tầng 4 chạy xuống tầng 2, bọn hắn thu thập trang bị ở từng tầng mang đến cổng dịch chuyển.

Bọn chúng sẽ không đau chứ? sẽ không mệt chứ? vì sao phải thế chấp sinh mạng đổi lấy những trang bị này?

Nếu như là thứ gì đó đáng giá thì còn có lý, nhưng những thứ này chỉ đáng giá vài ma thạch mà thôi, thậm chí rất nhiều ma thạch mới mua được vật phẩm, tại sao lại coi trọng như vậy?

Bọn chúng cứ nghèo như vậy sao? không phải được thuê với 100 ma thạch sao?

Sống sót được thật vất vả, rõ ràng hắn đi nhanh để về chữa thương, bọn hắn cũng tổn thất nặng nề à? Vì sao với bộ dạng thập tử nhất sinh này mà còn mang theo nhiều trang bị như vậy?

Mất mạng, những trang bị này còn có thể dùng không? Từ khi nào mà yêu tinh trở nên hung hãn không sợ chết vậy? Bọn hắn không phải chỉ cần sống là được sao?

Ác ma học đường nhìn chằm chằm vào thủy tinh cầu xem bọn yêu tinh hành động, khi thấy ba tên kia kéo thi thể đồng bọn cùng rời đi, ác ma học đường xuất hiện và thật lòng hỏi thăm bọn yêu tinh.

Bọn hắn muốn làm gì? mang theo thi thể đồng bọn về an táng à?! Mang theo nhiều trang bị như vậy, với dáng vẻ như thế, lại còn nghĩ đến việc mang xác đồng bọn về sao! Bọn chúng là yêu tinh à?

Hay là kị sĩ chăng?

Đừng nói với ta rằng những tên yêu tinh này luôn luôn kề vai giúp đỡ cùng nhau vượt qua mọi hoàn cảnh chứ!

Hai tay ác ma học đường trắng bệch chống lên bàn, trong ánh mắt lóe lên màu xanh đầy nghi hoặc, vầng trán trụi lủi màu trắng, mồ hôi tuôn xuống như mưa.

Vì cái gì, đây là vì cái gì, những yêu tinh này, cuối cùng là vì cái gì mà lại như vậy!

Hạ Lạc Khắc...Vương quốc Vĩnh Hằng... Đáp án có ở đó không?

Khi ác ma học đường bắt đầu nghi ngờ kiến thức mà hắn nghiên cứu được, trong thủy tinh cầu 3 tên yêu tinh kia đã mang tất cả thi thể có thể đi, nhìn qua những trang bị quý giá, vẫn còn 3 tên đồng bọn, cùng bước qua cổng dịch chuyển, rời khỏi sân huấn luyện.

Sau khi đến Lâm Đông thành thông qua cổng dịch chuyển, Á Sắt, Mai Xuyên Khốc Tử, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư mang theo rất nhiều chiến lợi phẩm, vẫn còn có cây cuốc chim, trở về vương quốc Vĩnh Hằng dưới lòng đất.

Nghênh đón các ngươi, còn các người chơi, xem ra rất tàn ác:

Lão đại! Hãy cho chúng ta biết sách lược tiến công!

Phụ thân! Phụ thân! Nhanh ra chiến lược tấn công đi ạ!

Lão đại mang ta cây bút cọ!

Có bán trang bị không? Trang bị này vô dụng chẳng làm được gì cả!

Nhóm người chơi vây lại, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư sắc mặt tái nhợt ngã quỵ xuống đất, sau lưng hắn chảy máu rất nhiều.

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, tốt, chết bởi BOSS phó bản.

Khi viết, cảm giác trong đầu như có sấm sét cuồn cuộn, sét ấy là do lục sắc sữa làm thành, ta biết, các thần bắt đầu quan sát.

Ta vận công, khẩn cầu các người ở trên dưới mặt đất, đem ta xem phiếu đề cử, giúp ta một chút nào!

Chiến đấu với bầu trời! Sang cướp của đàn bà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui