“Mẹ, con đón Tuế Tuế đến rồi đây.”
Hứa Cận vừa mở cửa liền chào Bành Lị ở phòng khách.
Đi đằng sau anh ấy, Chu Tuế Tuế đặt hai tay đằng trước, chưa vào cửa đã chào hỏi: “Em chào hiệu trưởng.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bộ dạng này của cô, thể hiện quá mức căng thẳng, khác hoàn toàn với dáng vẻ điềm tĩnh và không quan tâm khi gặp hiệu trưởng ở văn phòng lần trước.
Phí lời.
Trước đây với thân phận học sinh, chỉ cần không bị phê bình, cô cái gì cũng không sợ.
Hiện tại cô là bạn Hứa Cận, thậm chí là đến dưới thân phận bạn gái của anh, đối diện với Bành Lị, cô không biết nên biểu hiện như nào mới tốt.
“Cháu đứng ở cửa làm gì, mau vào đây.”
Hứa Cận lấy cho cô một đôi dép rồi kéo cô vào.
“Bạn học Chu Tuế Tuế, chuyện con và Hứa Cận cô đều biết cả rồi, không cần lo lắng, cô đứng về phía con, nếu thằng bé đối xử không tốt với con, hoặc khiến con tức giận, cứ việc giáo huấn thằng bé, không cần quan tâm đến cô.” Bành Lị rõ ràng nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà không tới gần Chu Tuế Tuế mà để cho cô có không gian thả lỏng.
Đôi khi trưởng bối tỏ ra quá mức nhiệt tình cũng là tạo áp lực cho vãn bối.
“Cô ấy mít ướt như thế, con làm sao dám trêu chọc chứ.”
Hứa Cận kéo tay Chu Tuế Tuế, chuẩn bị dẫn cô lên phòng, “Đi thôi, lên phòng anh.”
Chu Tuế Tuế giằng khỏi tay anh, chỉ vào vị trí ở bàn ăn, nói nhỏ đề nghị: “Ngồi ngoài dạy đi.”
Để tạo ấn tượng tốt với hiệu trưởng, chứng minh rằng hai người họ ở cùng nhau thực sự là phụ đạo chứ không phải làm gì khác. Cô thà lên lớp ở ngoài, chứng minh mình trong sạch.
“Tại sao?” Hứa Cận chỉ muốn đưa cô lên phòng.
Nhưng Chu Tuế Tuế nhất quyết như thế, Hứa Cận cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể buồn bực đồng ý.
Cảm giác phụ đạo ở nhà anh so với ở nhà cô thực sự quá khác biệt.
Ở nhà anh, Chu Tuế Tuế cư xử vô cùng nghiêm túc, thực sự ra vẻ một cô giáo giảng bài cho anh, còn không cho anh dựa vào.
Còn rõ ràng khi ở nhà cô, anh có thể ôm cô làm bài, làm được còn có thể hôn cô.
Khi đó hạnh phúc biết mấy!
Hiện tại đến nắm tay Chu Tuế Tuế cũng không cho.
Đã hai tuần trôi qua, nhưng chỉ cần là học ở nhà anh, Hứa Cận liền không có cách nào chạm vào cô.
Điều này khác hoàn toàn với cảnh tượng phụ đạo anh tưởng tượng, nắm tay còn không được thì đừng nói đến chuyện gì khác.
Cường độ học cao chưa từng có, lại cộng thêm việc không được thỏa mãn dục vọng, điều này khiến Hứa Cận dần mất kiên nhẫn.
“Sao lại tính phần diện tích bôi đen, ai lại đem hình tròn, hình vuông, hình tam giác gộp lại một chỗ, rồi lại yêu cầu anh tính diện tích phần bôi đen, ai thèm quan tâm phần bôi đen dùng để làm gì.”
Hứa Cận thực sự đau đầu với toán học, giọng nói không tự chủ được mà gắt lên.
“Câu hỏi này chứa rất nhiều kiến thức nhỏ, anh làm trước đi, làm sai cũng không sao, để em biết phạm vi kiến thức nào mà anh chưa biết.”
Chu Tuế Tuế không nhận ra sự nóng nảy của anh, vẫn là dáng vẻ vô cùng kiên nhẫn.
“Anh không làm.” Hứa Cận đập bút xuống bàn.
Chu Tuế Tuế lúc này mới ngẩng đầu khỏi tờ đề, nhìn anh.
Anh đang tức giận sao?
Với câu hỏi, hay là với cô?
“Làm nốt câu này chúng ta sẽ kết thúc buổi học hôm nay, không học cái khác nữa, được không?”
Chu Tuế Tuế không đối đầu với bộ dạng tức giận của anh, nhưng cũng cố gắng xoa dịu sự nóng nảy ấy.
Hứa Cận thực sự hết cách với cô, cô cứ như vậy anh càng không dám nặng lời, nhưng anh cũng thực sự không muốn làm câu này, vì thế nên anh chỉ vò đầu không nói gì.
Trong thư phòng, Bành Lị nghe thấy giọng điệu càu nhàu của Hứa Cận, đích thân ra ngoài.
Văn kiện trong tay không khách khí gõ lên đầu Hứa Cận, “Thằng nhóc này, con to tiếng với ai đấy? Bạn học Chu Tuế Tuế giờ là giáo viên của con, có biết tôn trọng cô giáo không?”
“A đau…”