Nhân lúc say rượu, Chu Tuế Tuế lấy hết can đảm, lúc Hứa Cận đang khoác áo cho cô, nhón chân hôn anh một cái, sau đó tiếp tục mỉm cười với anh.
"Em uống rượu sao?" Hứa Cận cau mày hỏi.
Nụ hôn của cô nồng nặc mùi rượu, vừa rồi vì lo lắng cô bị lạnh, nên anh cũng không chú ý đến sự khác lạ của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ nhìn lại, hai má cô ửng đỏ, ánh mắt mơ màng, mùi rượu trên người bị áo khoác che đậy, từ trên thân thể cô xộc vào mũi anh.
Đây là là dáng vẻ của việc đã uống quá nhiều, dẫn đến say bí tỉ.
"Uh."
Chu Tuế Tuế nặng nề gật đầu, sau đó duỗi bàn tay đến trước mặt anh, đếm từng ngón tay một: "Em uống một ly, hai ly, ba ly…"
Cô đếm tới ba thì không đếm nữa: "Tám ly, hì hì."
Đếm xong, cô lại ngã vào trong lòng anh.
Cơ thể không ngừng trượt xuống, may mà Hứa Cận nhanh tay ôm lấy eo cô, đỡ cô đứng vững.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Sao mà uống nhiều như vậy? Mẹ em không ngăn em lại sao?"
Mẹ của cô…
Chu Tuế Tuế mở mắt ra, lần nữa tựa cằm lên ngực anh, giọng điệu nũng nịu lẩm bẩm: "Hứa Cận, em muốn đi khách sạn, em chóng mặt quá."
Không biết khi nào Lục Quyên sẽ trở về nhà, tạm thời cô không muốn gặp bà, ở nhà Hứa Cận có hiệu trưởng Bành, cô cũng không muốn đến đó.
Cô muốn ngủ một giấc tử tế, ngủ đến trưa mai, ngủ đến tối mai.
Hứa Cận liếc nhìn thời gian trên điện thoại, bây giờ đã gần hai giờ sáng, thật sự đã quá muộn.
"Đi thôi, anh dẫn em đi tìm khách sạn."
Chu Tuế Tuế buông thắt lưng của anh ra, cúi người cởi giày, cầm lên tay, sau đó dang hai tay về phía anh, ý muốn anh cõng.
Hứa Cận thấy vậy, nuông chiều mà bất lực, thở dài một hơi, xoay người ngồi xổm xuống.
Hai người tìm thấy một khách sạn ở vị trí trung tâm giữa công viên Nam Hoa và biệt thự.
Tại quầy lễ tân của khách sạn, bởi vì Chu Tuế Tuế chưa đủ mười tám tuổi, lại đang trong tình trạng say khướt, không ít người trong khách sạn nhìn Hứa Cận với ánh mắt chất vấn đầy cảnh giác.
"Thưa cô, hai vị muốn mấy phòng?" Chị gái ở quầy lễ tân không hỏi Hứa Cận, mà lại hỏi Chu Tuế Tuế.
Chu Tuế Tuế đã uống rất nhiều, nhưng mắt cô chỉ choáng váng, không muốn mở mắt ra mà thôi.
Cô vẫn còn tỉnh táo, hơn nữa tinh thần cũng rất phấn chấn, người ở bên cạnh nói gì, hỏi gì, cô đều biết rất rõ ràng.
"Tôi muốn một phòng giường đôi sang trọng, phải là loại có hoa hồng, tôi muốn ngủ với bạn trai của mình!" Cô giơ một tay lên, dõng dạc trả lời, như thể đang trả lời câu hỏi của giáo viên.
Hứa Cận rất vui khi cô có thể hào phóng thừa nhận anh là bạn trai của cô như vậy, nhưng thói quen giơ tay này của cô, thực sự khiến anh dở khóc dở cười, cũng khiến cho chị gái ở quầy lễ tân càng thêm tin tưởng việc anh đang dụ dỗ học sinh cấp ba.
Thôi vậy, chỉ cần cho bọn họ một phòng, tùy theo bọn họ xem thế nào.
Lúc Hứa Cận nhận lại chứng minh thư của hai người thì vội vàng liếc nhìn giấy tờ tùy thân của Chu Tuế Tuế, sinh nhật của cô là vào tháng mười hai, còn chưa đầy nửa tháng nữa cô sẽ tròn mười tám tuổi.
Anh chỉ hơn cô vài tháng tuổi.
Hứa Cận cõng cô lên lầu, mở cửa bước vào.
Căn phòng lớn hơn một chút so với căn phòng ở khách sạn bình thường, kiểu dáng tương tự như nhau, trên giường có khăn tắm cuộn lại thành con thiên nga và những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim.
Chu Tuế Tuế cố ý muốn ở phòng tình nhân, nhưng Hứa Cận không quan tâm lắm tới mấy thứ này.
Sau khi anh đặt cô xuống thì đi bật điều hòa, rồi vào phòng tắm kiểm tra nước nóng.
Chu Tuế Tuế mặc quá ít, lúc anh cõng cô, chân cô lạnh như băng, phải nhanh chóng để cô đi tắm làm ấm người lại mới được.
Hứa Cận đứng ở cửa phòng tắm, vẫy tay với cô: "Tuế Tuế, anh đã đổ nước vào bồn tắm rồi, em đi vào giội nước nóng lên người trước, sau đó mới ngâm mình nhé, đừng để bị cảm lạnh, mau qua đây."
Chu Tuế Tuế nghe lời bước tới trước mặt anh, nhưng cô không đi vào phòng tắm.
"Sao vậy?" Hứa Cận nhìn thấy cô dừng lại, thì nghi ngờ hỏi cô.
"Hứa Cận, em đang mặc tất lưới, anh không muốn xem sao?" Chu Tuế Tuế cúi đầu nhìn xuống chân mình, tự nhủ: "Không phải bạn trai đều thích quần tất đen sao?"
Mặc dù cô không biết hôm nay Lục Quyên cho cô ăn mặc như vậy là vì mục đích gì, nhưng cô đã mặc rồi, không thể lãng phí được.
Hứa Cẩn nghe được lời này, xuôi theo ánh mắt của cô mà nhìn xuống.
Anh thừa nhận, cách ăn mặc bây giờ của cô thật sự rất đẹp, váy hai dây, quần tất đen, hai má ửng hồng, mái tóc xoăn nhẹ buông thõng trên vai, tôn lên chiếc cổ thon dài cực kỳ quyến rũ của cô.
Đã quen với vẻ ngoài ngây thơ trong bộ đồng phục học sinh, cột tóc đuôi ngựa của cô, đột nhiên nhìn thấy cô như thế này, vô số hình ảnh không phù hợp với trẻ con sớm đã hiện lên trong đầu của Hứa Cận.
Anh chuyển động yết hầu, ép buộc mình nhìn sang chỗ khác, lắp ba lắp bắp nói: "Thật ra anh không nhất quyết phải xem đâu, em không bị cảm mới là quan trọng nhất."
Chu Tuế Tuế ngẩng đầu, nở to đôi mắt long lanh, mỉm cười nhìn anh: "Nhưng em muốn cho anh xem."
Vừa nói xong, cô đã kéo anh đi đến bên cạnh ghế sô pha, để anh ngồi xuống.
Mở đôi chân dài ra, trực tiếp ngồi lên trên đùi anh, sau đó cầm lấy tay anh đặt lên trên đùi mình, dẫn dắt anh sờ soạng.
"Như thế nào?" Chu Tuế Tuế chân thành hỏi.
Cô không biết một người đàn ông nghĩ gì về tất chân, tự cô sờ vào chỉ cảm thấy nó trơn trượt, không có gì đặc biệt, không biết Hứa Cận sẽ nghĩ thế nào?
Hứa Cận còn cần phải nghĩ nữa sao?
Từ lúc cô bắt đầu ngồi lên trên người anh, hô hấp của anh hoàn toàn rối loạn, trong đáy mắt tràn đầy dục vọng.
Nhìn thấy cô ăn mặc hở hang, khiến người ta không khỏi muốn xé hết quần áo trên người cô ra mà hung hăng làm cô, nhưng trên mặt cô lúc này lại toát lên điệu bộ ngây thơ đơn thuần.
Hai cảm giác hoàn toàn trái ngược nhau này xuất hiện cùng lúc trên người cô, càng khiến cho Hứa Cận có ý muốn chinh phục cô hơn.
"Tuế Tuế, lần sau không được uống rượu nữa." Hứa Cận khàn giọng cảnh cáo cô.
Nói xong liền ngồi thẳng người dậy, ghì đầu cô xuống, nóng nảy hôn cô.
Bàn tay được cô đặt lên trên đùi, lúc này không chút khách sáo mà di chuyển loạn xạ, hưởng thụ cảm giác lòng bàn tay vuốt ve qua tất lưới, dưới háng ngay lập tức cương cứng.
"Ưm ah…"
Chu Tuế Tuế ôm lấy đầu anh, nhiệt tình đáp lại, nâng người dậy quỳ gối kề sát vào anh, để anh có thể đưa tay ra sau sờ soạng nhiều hơn.
Sau khi uống rượu vào, cô thực sự quá chủ động cùng táo bạo, Hứa Cận trực tiếp bị cô cướp đi quyền chủ động, mặc cho cô dẫn dắt anh.
Chu Tuế Tuế vén tóc sang một bên, cởi một bên dây áo, ấn đầu của anh vào ngực mình.
Hứa Cẩn rất tự nhiên mà phối hợp với cô, kéo một bên áo ngực xuống, há miệng ngậm lấy đầu vú của cô, vừa mút vừa cắn.
"Ưm… thật thoải mái…" Hiếm khi cả thể xác lẫn tinh thần đều nhập tâm như vậy, không ngại ngùng, không lo lắng, thậm chí Chu Tuế Tuế rên rỉ cũng quyến rũ hơn rất nhiều.
Chân của Hứa Cẩn bị tiếng thở dốc này của cô kích thích mà run hết lên, anh không kìm được dùng sức nhào nặn đùi cô, dùng đầu ngón tay ghì chặt vào tất lưới, anh thật sự muốn trực tiếp xé cô ra.
"Tuế Tuế, giúp anh lấy dương vật ra đi."
Nếu cô đã nói để cho anh cảm thụ quần tất đen, vậy thì làm sao anh có thể phụ lòng ý tốt của cô được chứ?
Khóa quần của anh vừa được kéo xuống, dương vật nóng hổi dữ tợn đã bật ra ngoài, Chu Tuế Tuế dùng tay làm cho anh cứng hơn, chờ đợi anh thưởng thức xong bầu ngực của cô.