Gặp cậu mới nảy lòng tham

Hôm nay không phải thứ sáu, sau khi tan học tiết tự học buổi tối đã là chín giờ tối rồi.
 
Chu Tuế Tuế hẹn gặp Hứa Cận ở cổng trường, sau đó cùng nhau đến công viên đầm lầy, chỗ đó có lều có thể thuê.
 
Mùa đông rất khó để ngắm sao, cho nên họ dự định tối nay ở trên núi cùng nhau ngắm ánh đèn neon của thành phố, đón một sinh nhật thật đơn giản mà không bị người khác quấy rầy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chỉ là Chu Tuế Tuế vừa ra đến cổng trường, còn chưa đợi được Hứa Cận, đã thấy Lục Quyên đến đón cô trước. 
 
Lục Quyên tựa vào một chiếc xe hơi màu đen, tao nhã nhưng hờ hững.
 
Nhìn thấy Chu Tuế Tuế đi ra từ trường học, bà mở cửa xe, chỉ ném cho cô hai chữ: “Lên xe”.
 
“Mẹ?”

 
Nhìn thấy bà, Chu Tuế Tuế tỏ vẻ ngạc nhiên, không phải cô đã gửi tin nhắn nói tối nay có sắp xếp rồi sao? Sao bà còn tới, hơn nữa còn đích thân đến đón cô.
 
“Con đã hẹn với bạn rồi, tối nay cùng nhau đón sinh nhật.” Chu Tuế Tuế cho đến thời khắc này, vẫn rất kiên nhẫn, rất tôn trọng Lục Quyên.
 
“Blah – Blah-”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bởi vì đang là lúc tan học, nên đoạn đường trước cổng trường đang cao điểm, mới một lúc mà đã bắt đầu kẹt xe, các xe phía sau đã bắt đầu không ngừng bấm còi thúc giục bọn họ mau đi.
 
Lục Quyên liếc nhìn các xe phía sau, quay đầu lại gây áp lực với Chu Tuế Tuế: “Lên xe, đừng vì con mà làm phiền tới người khác.” 
 
Bà thì không vội, nhưng Chu Tuế Tuế lại cảm thấy ngại thay bà.
 
Quay đầu lại nhìn trường học một lượt, không nhìn thấy Hứa Cận, Chu Tuế Tuế do dự một chút, vẫn quyết định lên xe.
 
Ngay khi xe vừa chạy đi, Hứa Cận liền chạy ra từ trong trường, trong tay còn cầm một bó hoa muốn tặng cho Chu Tuế Tuế.
 
“Mẹ, đến con đường bên ngoài thì bỏ con xuống đi, con thực sự đã có hẹn với bạn rồi.”
 
Ở trong xe, Chu Tuế Tuế cố gắng nói rõ với Lục Quyên đang ngồi bên cạnh cô, hy vọng bà sẽ hiểu.
 
Nhưng Lục Quyên từ lúc xe bắt đầu chạy, cứ cúi đầu trả lời tin nhắn, không nói một lời nào, tài xế đã xác định được điểm đến, nên không có ý định dừng lại.
 

“Mẹ, mẹ có thể nói chuyện với con một câu được không!”
 
Hứa Cận đứng ở cổng trường không nhìn thấy cô, nên gửi tin nhắn hỏi cô, Chu Tuế Tuế cần phải xác nhận xong với Lục Quyên mới có thể trả lời anh.
 
“Ngoài hôm nay ra, con còn rất nhiều cơ hội đón sinh nhật cùng với bạn bè, mẹ không dễ gì mới trở về một chuyến, không thể cùng con đón sinh nhật sao?” Lục Quyên cuối cùng cũng có phản ứng.
 
Câu này của bà khiến Chu Tuế Tuế không thể nào phản bác lại.
 
Ba mẹ công việc bận rộn, không dễ gì mới có chút thời gian, lại gặp ngay sinh nhật, muốn ở cùng con cái, giống như cũng không có gì sai.
 
Chu Tuế Tuế dường như chấp nhận sự sắp xếp của bà, giọng như bị bóp nghẹn hỏi: “Vậy có phải sẽ kết thúc rất muộn không?”
 
“Không biết.”
 
Lục Quyên trả lời xong, lại cúi đầu trả lời tin nhắn, không để ý đến cô.
 
Không còn cách nào, Chu Tuế Tuế chỉ có thể nói sự thật với Hứa Cận.
 

Hứa Cận cảm thấy rất tiếc nuối, nhưng đây cũng là việc không còn cách nào.
 
Chu Tuế Tuế là một đứa con ngoan biết nghe lời, không giống anh, không muốn làm gì thì sẽ không làm.
 
Hứa Cận: Tối nay muộn như thế nào anh cũng đợi em, em đang ở đâu, anh đến đón em. 
 
Hứa Cận: Còn nữa, không được uống rượu!
 
Châu Tuế Tuế: Em còn đang ở trên xe, đợi đến khi tới nơi em gửi vị trí cho anh, anh không gần đến sớm quá, em sắp xong rồi anh hẳn đến.
 
Hứa Cận: Được.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận