“Dì Lục, Tuế Tuế đâu ạ?” Hứa Cận không quan tâm đến Hứa Quang Minh, nhìn thấy Lục Quyên liền mở miệng hỏi.
Vì sao trong phòng chỉ có mỗi Lục Quyên mà không thấy Tuế Tuế, không phải bọn họ cùng nhau đến hay sao?
Lục Quyên không biết chàng trai đang đứng trước mặt mình là ai, nhưng bà có nghe thấy cậu gọi họ của mình, lại còn biết được Tuế Tuế, nói chung cũng có thể đoán được ít nhiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phỏng chừng là bạn học của con gái mình, còn có thể là bạn trai nữa.
“Tuế Tuế đã trở về rồi, cô ấy không nói với cậu à?” Lục Quyên tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy anh, biểu hiện bình thường như những bậc làm cha làm mẹ khác.
Đã trở về?
Hứa Cận không phải không tin lời của bà, nếu Tuế Tuế rời khỏi nhất định sẽ nói một tiếng với anh, bọn họ đã hứa hẹn rằng tối nay nhất định dù cho có muộn như thế nào cũng phải gặp mặt.
Huống chi, tình huống bây giờ còn có cả Hứa Quang Minh ở đây, dù có chuyện gì đi chăng nữa, nói gì cũng không thể tin tưởng được!
“Tuế Tuế!”
Hứa Cận ở trong phòng vừa gọi to tên của Tuế Tuế vừa tìm cô, điện thoại di động cũng không gọi được cho cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh cứ như vậy mà làm loạn xông thẳng vào trong tìm người, những người ở trong phòng đều cảm thấy rất bất mãn, gọi nhân viên phục vụ ở bên ngoài nhanh chóng đưa anh ra.
Tuy phòng rất lớn, nhưng dù sao cũng là nơi dùng để ăn cơm, ngoại trừ phòng vệ sinh ra thì không còn nơi nào để giấu người nữa.
“Mấy người buông tôi ra!”
Hứa Cận bị nhân viên phục vụ tóm lấy, anh cũng không tìm thấy Tuế Tuế ở trong nhà vệ sinh, càng lúc càng sốt ruột.
Trực giác nói với anh là trong căn phòng này!
Lục Quyên sợ rằng chuyện tốt tối nay của mình sẽ bị bạn học của con gái mình phá hỏng, vì thế cau mày, mắng người của hội quán: “Nhanh chóng đưa cậu ta đi ra ngoài nhanh lên.”
Nói xong, theo bản năng bà liền đưa mắt nhìn thoáng về phía cánh cửa giấu trong kia.
Hứa Cận biết Lục Quyên chính là người nắm giữ yếu tố quan trọng, cho nên từ lúc đi vào cửa, ánh mắt của anh chưa từng bỏ qua bất kỳ biến hóa về biểu cảm nào trên khuôn mặt của bà.
Men theo ánh mắt của bà, anh liều mạng giãy dụa khỏi người của hội quán, chạy tới bức tường đặc biệt kia.
Lần đầu tiên không mở được, anh liền thay đổi cách khác, cửa mở ra.
Chu Tuế Tuế đang nằm trên giường ở bên trong, bên giường còn có một người đàn ông đang cố gắng mang bao vào.
Người đàn ông bị hành động xâm nhập bất ngờ của anh dọa cho hoảng hồn, mãi mới có thể biến thứ dưới thân có độ cứng nhất định, bây giờ liền xìu xuống.
Nhìn thấy cảnh này ngay trước mắt, Hứa Cận căng thẳng, đầu óc trống rỗng, máu chảy toàn thân nháy mắt ngừng lại, trở nên lạnh toát.
Phương Đằng Vân dần hồi phục sau cú sốc của tình huống hiện tại, mặt tối sầm lại khẽ quát Hứa Cận: “Cậu là ai? Đi ra ngoài.”
Cho dù là Phương Đằng Vân hay đám người ở bên ngoài, cũng không để tâm đến việc Hứa Cận đột nhiên xông từ bên ngoài vào.
Bởi vì cho dù có bị bắt gặp, bọn họ cũng có biện pháp thoát thân.
“Con mẹ nhà ông!”
Hứa Cận dần biến sắc, trở nên tàn nhẫn lạnh lùng, giống như ác quỷ đến từ địa ngục bước vào trần gian, tức giận ngút trời, mắng một tiếng, nhanh chóng tóm lấy người đàn ông kia đè xuống đất đánh một trận.
Phương Đằng Vân dưới sự bạo lực không màng đến hậu quả của Hứa Cận, bị đánh một cách tơi tả, nước bọt mang theo máu, răng của ông cũng bị đấm gãy, rơi trên thảm.
"Đằng Vân!" Thấy Phương Đằng Vân bị đánh, Lục Quyên nhanh chóng kêu những người trong hội quán chạy ra can ngăn nhưng bị Hứa Quang Minh ngăn lại.
"Để cho bọn họ tự giải quyết."