Buổi cuối tuần thư giãn tại suối nước nóng, không khí giữa nhóm bạn của Gia Gia Khải dường Mỹ Như bình yên, Mỹ Như bên dưới những nụ cười và lời nói xã giao lại ẩn chứa những đợt sóng ngầm không thể che giấu.
Mỹ Như, Mỹ Như thường lệ, với vẻ ngoài quyến rũ và nụ cười ngọt ngào, tỏ ra vô cùng quan tâm đến Ngọc Ngọc Lan.
Mỗi khi có dịp, cô lại ân cần hỏi han, mời Ngọc Lan uống trà, cùng tham gia những hoạt động chung.
“Ngọc Lan này, trà này rất tốt cho sức khỏe, em thử đi, cô nhẹ nhàng nói, ánh mắt lướt qua nhìn Gia Gia Khải đầy hàm ý.
Ngọc Lan, dù biết rõ Mỹ Như không thích mình, vẫn mỉm cười đón nhận.
“Cảm ơn chị Mỹ Như, trà thơm lắm ạ, cô nói, không để lộ chút cảm xúc nào khác.
Trong lòng, Ngọc Lan hiểu rằng Mỹ Như đang giả vờ thân thiện, Mỹ Như cô không muốn gây ra bất kỳ sự căng thẳng nào trong mối quan hệ phức tạp này.
Gia Gia Khải đứng cách đó không xa, âm thầm quan sát mọi thứ.
Dù anh không nói ra, Mỹ Như anh biết rõ mọi động thái của Mỹ Như.
Anh cũng cảm nhận được sự căng thẳng âm ỉ giữa hai người phụ nữ, Gia Gia Khải chưa biết nên can thiệp Mỹ Như thế nào.
Dù vậy, trong lòng anh vẫn cảm thấy khó chịu khi thấy Mỹ Như cố gắng quá mức để thu hút sự chú ý của mình, và việc cô ấy giả vờ thân thiện với Ngọc Lan chỉ khiến tình hình thêm rắc rối.
Một khoảnh khắc sau, khi cả nhóm đang ngồi thư giãn dưới tán cây mát rượi, Mỹ Như bất ngờ đề xuất: “Gia Khải, cuối tuần này chúng ta nên có một bữa tiệc nhỏ tại biệt thự của anh đi.
Em muốn có nhiều thời gian để nói chuyện với Ngọc Lan, hai chị em mình có thể thân thiết hơn.Gia Khải nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng liếc qua Mỹ Như.
“Anh nghĩ không cần thiết.
Ngọc Lan còn có công việc, và anh cũng không muốn làm em ấy mệt quá nhiều,” anh trả lời, giọng nói thản nhiên Mỹ Như mang theo chút xa cách.
Ngọc Lan cảm nhận được sự căng thẳng trong lời nói của Gia Gia Khải, cô chỉ im lặng, không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Tuy nhiên, Mỹ Như không dễ dàng từ bỏ, cô cười khẽ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà rồi tiếp tục: “Ngọc Lan à, em nghĩ sao? Chị chỉ muốn hai chị em có thêm thời gian để hiểu nhau hơn thôi mà.”
Ngọc Lan biết rằng đây là một cái bẫy, Mỹ Như cô không muốn Gia Gia Khải phải khó xử thêm.
“Nếu anh Gia Khải và mọi người không phiền, em rất sẵn lòng” cô nói, giọng nhẹ nhàng Mỹ Như không kém phần kiên quyết.
Mỹ Như nở một nụ cười mãn nguyện, Mỹ Như trong ánh mắt lại thoáng qua chút lạnh lùng.
“Vậy thì tuyệt vời rồi, cô đáp, Mỹ Như thể mọi việc đã theo đúng kế hoạch của mình.
Trong suốt thời gian còn lại của chuyến đi, Mỹ Như không ngừng tìm cách tiếp cận Gia Gia Khải, khiến Ngọc Lan dần dần cảm thấy ngột ngạt.
Cô hiểu rõ rằng Mỹ Như đang cố tình làm cho cô cảm thấy mình là người ngoài cuộc, Mỹ Như với bản tính hiền lành, cô chỉ biết mỉm cười cho qua mọi chuyện.
Khi cả nhóm chuẩn bị ra về, Gia Gia Khải bất ngờ đề nghị: “Ngọc Lan, tối nay chúng ta về thăm mẹ em nhé.
Lâu rồi mình chưa về, anh cũng muốn gặp mẹ em.” Anh quay sang Mỹ Như, nói thêm, “Còn chuyện tiệc tùng, để khi khác tính
sau."
Lời đề nghị của Gia Khải không chỉ làm Mỹ Như sững sờ mà còn khiến Ngọc Lan ngạc nhiên.
Cô ngước lên nhìn anh, trong lòng vừa mừng vừa lo lắng.
“Anh...!thật sự muốn về thăm mẹ em?” cô hỏi, giọng ngập ngừng.
Gia Khải gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự kiên định.
“Ừ, chúng ta nên về, anh cũng muốn mẹ em yên tâm hơn về cuộc sống của chúng ta."Mỹ Như không thể che giấu sự bất mãn của mình, Mỹ Như cô vẫn giữ nụ cười trên môi.
“Vậy thì em chúc hai người có một buổi tối vui vẻ,” cô nói, giọng nói nhẹ nhàng Mỹ Như không giấu được sự cay đắng.
Ngọc Lan cúi đầu cảm ơn, Mỹ Như trong lòng vẫn nặng trĩu lo âu.
Cô biết rằng quyết định của Gia Khải sẽ khiến mối quan hệ giữa anh và Mỹ Như càng thêm căng thẳng.
Tuy nhiên, cô cũng biết rằng đây là cách duy nhất để bảo vệ hạnh phúc của mình, và cô sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn.
Khi rời khỏi suối nước nóng, tay trong tay cùng Gia Khải, Ngọc Lan cảm nhận được một cảm giác ấm áp len lỏi trong lòng.
Dù biết phía trước còn nhiều thử thách, Mỹ Như với cô, chỉ cần có Gia Khải bên cạnh, cô sẽ có đủ sức mạnh để vượt qua mọi sóng gió.