Gặp được em ở những tháng năm tươi đẹp nhất

Chưa kịp cảm nhận nơi tiêu hồn ấy thì anh đã vội vã rút ra, hốt hoảng giải thich "Vợ ơi, anh không muốn....đâm vào đâu, xin lỗi vợ, anh sai rồi"
Giang Quyết cẩn thận nhìn Từ Hoãn, chỉ sợ cô giận, rồi lại ảo não vì không cẩn thận bắn vào bên trong cô

Giang Quyết vẫn còn chìm đắm trong cảm giác lên đỉnh bên trong động huyệt ấm áp của cô
Cô không ngờ anh vừa vào đã bắn, bèn khẽ trấn an "Không sao, đợi lát nữa ra ngoài mua thuốc"
"Uống thuốc hại lắm, anh xin lỗi vợ, sẽ không có lần sau đâu" Anh tự trách, lần này là do anh quá sơ suất, buông thả, chỉ nghĩ tới bản thân
"Em biết, không sao đâu, ôm em đi mặc quần áo đi" cô giang hai tay đòi hỏi
Giang Quyết bèn ôm cô vào phòng tắm, xả nước nóng cho hai người rồi anh thoáng chần chừ đưa tay vào trong tiểu huyệt móc hết tinh dịch ra
"Ưm...đừng làm nữa, đợi lát uống thuốc là được" Chân cô nhũn ra, cả người dựa vào anh, không quá để tâm

Giang Quyết thở hắt, dùng khăn tắm lau khô giúp cô rồi lau cho mình, sau đó bế cô vào phòng mặc quần áo
Hai người tới phòng bếp múc sủi cảo ăn, thấy anh cứ rầu rĩ mãi không vui, cứ cắm đầu vào ăn, cô cũng im lặng không lên tiếng

"Anh sao thế?" Cô khó hiểu, lẽ nào ban nãy lại đụng chạm tới lòng tự ái của anh ?
"Không sao" Giang Quyết dừng đũa, rồi cụp mắt và một miếng lớn sủi cảo
Giang Quyết ăn một tô lớn sủi cảo với tâm trạng nặng nề, rồi anh còn ăn luôn cả phần thừa của Từ Hoãn
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài" Dọn xong, Từ Hoãn xách túi ra huyền quan
Giang Quyết lặng lẽ đuổi theo

Có một hiệu thuốc ở đối diện, chéo với tiểu khu, hai người vừa bước vào lập tức có nhân viên chào đón
Hai người nói ra yêu cầu, nhân viên hiểu ý lây ra một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp
Ra khỏi hiệu thuốc Từ Hoãn bỏ thuốc vào túi xách, ngoảnh lại tìm Giang Quyết thì lại phát hiện anh đang nói chuyện gì đó với nhân viên
"Sao thế?" cô nhìn anh bước ra bèn hỏi
"Không sao, anh hỏi người ta xem thuốc này có hại gì không?" Giang Quyết cụp mắt, có vẻ rất ủ rũ
"Đừng lo lắng, thỉnh thoảng mới uống cũng không ảnh hưởng gì đâu" Cô dở khóc dở cười, trong lòng cảm thấy ấm áp
"Là anh không tốt" Giang Quyết cảm thấy rất khó chịu, tất cả là tại anh, nếu không phải do anh thì bây giờ cô cũng không cần uống loại thuốc này, cũng không cần chịu đựng tác dụng phụ của thuốc như rối loạn nội tiết hay là kinh nguyệt không đều. Vốn cô đã bị đau bụng kinh, bây giờ uống thuốc này liệu có nghiêm trọng hơn không?
" Giang Quyết, anh nhìn em này" Từ Hoãn nhẹ nhàng nâng gương mặt anh lên, ngẩng đầu dịu dàng nói
"Đừng nghĩ lung tung, chuyện này không nghiêm trọng như anh tưởng đâu, em chỉ uống một viên thôi, sau này không uống nữa là ổn mà, đừng nghĩ nhiều nữa được không? Ngoan nghe lời em nhé?" Nói xong, cô nhón chân lên hôn anh một cái an ủi
"Ừ" Giang Quyết đã thả lỏng hơn
"Đi siêu thị cùng em, em muốn mua ít đồ" cô kéo anh bước về phía trước


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận