Gặp Giữa Mùa Thu


Hôm nay cuối tuần, mọi người hầu hết đều nghỉ, nên mới 7giờ đã nhạc nhẽo ầm ĩ hết cả dãy trọ.Bước chân ra hè có thể thấy dây phơi đồ chật kín không còn cả chỗ treo, Du Du bất lực cố móc xen vào giữa.- Chị ơi, tối nay mình làm sinh nhật cho Bối Vy nhé.- Hôm nay đến rồi hả??? Lát đi chợ thì gọi bọn chị.- Vâng .hiĐúng vậy, suýt nữa thì quên mất.

Ở đây họ chung sống với nhau rất hoà thuận, cứ có dịp gì đặc biệt thì cả xóm lại cùng nhau tổ chức ăn uống, hát hò.

Gọi là làm sinh nhật nhưng thật ra chỉ là cái cớ để tập trung mà thôi.Không phải nói thì ai cũng biết, chợ ở rất xa khu này, chỉ đi xe buss được một đoạn thì sẽ đi bộ, vì thế muốn mua đồ tươi rẻ thì phải chịu khó.


Mỗi lần đi sẽ kéo theo cả một tập đoàn tầm 6-7 người, thử nghĩ mà xem sẽ chẳng ai có thể đi bộ mấy cây số để xách một mớ đồ về được.

Bọn họ len lỏi, tay xách nách mang như mấy bà thím nội chợ vừa đi vừa kể chuyện, nhìn qua thôi cũng thấy lúc này vô tư biết bao nhiêu.Khi bếp lửa của các nhà dân xung quanh thơm mùi thức ăn, cũng là lúc bọn họ đã chuẩn bị xong xuôi.

Lối đi hành lang hơi bé nên lúc nào cũng chọn một phòng ít đồ nhất rồi vào trong ngồi.- Du Du chị cầm lấy cái này đi.Nói rồi Bối Vy đưa cho cô một bịch bia lon.- Nhiều thế này ư?- lâu lâu mới có một bữa mà chị ...hiTrong lúc đang khai tiệc vui vẻ, ở bên ngoài lại xuất hiện một vị khách không mời mà tới.

Tay cầm một giỏ hoa quả, ăn mặc bóng bẩy mà Du Du lại nhìn giống một kẻ điên.- Ai gọi anh ta tới đây vậy?- Là tôiLà Mạc Duy, ở phòng trọ số 03 từng theo đuổi Tiểu Lăng không được nên cứ mỗi lần say lại mượn rượu làm khùng, hôm nay còn chưa cả uống đã làm việc khùng điên rồi.

Cậu ta còn chưa cả biết bọn họ đã chia tay, có lẽ ở đây cũng không ai biết ngoài Tiểu Lăng.

Thế nên tất cả đều rất nhiệt liệt chào mừng sự có mặt bất ngờ này "anh vào đi"Nửa tiếng sau lại xuất hiện một vị khách không mời, nói là khách không mời thì không chính xác, nó như là kiểu...!khách không biết.

Lần này không phải ăn mặc lịch lãm, mà là áo thun quần sóc, chân đi dép lê, vẫy tay chào như quen biết đã lâu- Mọi người làm gì mà vui vậy?- Ơ...!ai vậy...!(xì xào)- Mình là người mới đến, trọ ở phòng cuối kìa.- Là anh hả, anh vào đi, nhanh lên (Tiểu Lăng hối hả dục, sau đó quay sang húych vào tay cô một cái thì thầm "Như này mà 3D àk bà nội")Tất nhiên là không nắm được tình hình, nên anh đến ngồi vào giữa Du Du và Minh Hạo trước ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.


Lúc này chỉ mình cô biết hành động đó chính là điều cô thoải mái nhất.

Nhân cơ hội mọi người đang tập chung hỏi về Khải Minh, cô đưa mắt ý gọi Minh Hạo ra ngoài.- Sao anh còn đến đây nữa?- Anh muốn làm lành với em (nắm tay)- Quên đi, tôi thích người khác rồi (thu tay lại)- Là cậu ta ư, người vừa rồi (nói to)Du Du bất ngờ, hai mắt tròn xoe nhìn Minh Hạo, suýt nữa thì bật cười, cô nghĩ đến lúc nãy liên tục quan tâm Khải Minh cho anh ta thấy, cuối cùng thì kế hoạch cũng theo dự tính.- Đúng rồi, xem ra anh cũng thông minh đó.- Anh không tin đâu, em thôi nói chuyện vô lí đi.- Ủa? rồi anh có thể tìm hiểu người khác mà tôi lại không được hả? Chia tay là chia tay, anh đừng làm chúng ta phải khó xử.(tức giận)Nói rồi cô bước đi vào, Minh Hạo đuổi theo nắm chặt lấy cổ tay " Anh không thích", cảm giác được hơi đau cô bắt đầu vùng vằng nhưng anh ta vẫn không chịu buông.Tự nhiên Khải Minh xuất hiện như một người khác, vẻ mặt nghiêm túc lên giọng.- Buông ra ngay, anh làm gì bạn gái tôi thế.Ối dồi ôi, Khải Minh ơi, anh có biết mình đang nói gì không, anh có biết quan hệ của chúng tôi không.

Du Du thầm gọi lên trong đầu như thế.- Một tháng trước cô ấy còn quen tôi đấy (Minh Hạo chỉ tay lên tuyên bố lại)- Tôi không quan tâm, bây giờ cô ấy là của tôi.

Vừa dứt lời, Minh Hạo đã xông vào đấm anh một cái.


Không chịu thua anh cũng đánh lại, cuối cùng không ai chịu nhường ai nên một vụ ẩu đã xảy ra.

Quá bất lực vì can ngăn không được Du Du hét lên " có thôi đi không".lúc này cả hai mới chịu dừng.

Cô chừng mắt nhìn Minh Hạo " Anh về đi".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận