Phó Thần An tay trái xách hai túi lớn toàn là đồ lót, tay phải ôm cô gái sắc mặt đỏ hồng, rời đi trước ánh mắt hâm mộ của nhân viên cửa hàng.
+
Nhịn chết người, vừa mới bước ra khỏi cửa hàng, Quý Văn rốt cuộc thả lỏng thở dài.
Quả nhiên cùng người này ở cùng một chỗ, phải có trái tim khỏe mạnh mới được.
Ra cửa lớn trung tâm thương mại, Quý Văn vốn tưởng rằng anh sẽ buông tay, Tiểu Lý vẫn luôn ngồi ở trên xe, khó tránh khỏi sẽ nhìn thấy.
Phó Thần An nghiêng đầu mắt tà tứ nhìn cô gái ngượng ngùng trong ngực, lạnh lùng mở miệng: "Vặn cái gì? Trên đường lớn anh cũng không dám làm gì em!"
Đờ mờ! Tên này thật không biết xấu hổ, tam quan lần nữa được mở rộng.
Thế nhưng sao có thể vô sỉ như vậy, không biết xấu hổ lại còn nói ra.
Quý Văn liếc mắt xem thường.
Hắn là tổng tài còn không biết xấu hổ, cô chỉ là một thư kí nhỏ thì sợ cái gì?
Bên trong xe yên tĩnh, Phó Thần An duỗi tay kéo bàn tay cô nắm lấy, đặt trên đùi, ngay lập tức bị giằng ra.
Người phụ nữ này tính tình càng lúc càng lớn, nhưng ai kêu là do chính anh chiều ra, trách ai được? Phó Thần An cười khổ cúi đầu kề sát bên tai cô, "Vợ ơi, anh sai rồi, trở về sẽ hầu hạ em, được không?"
Tiếng nói trầm trầm từ màng nhĩ truyền đến, làm Quý Văn tê dại, rụt rụt cổ.
Kỳ thật cũng không thật sự tức giận, chỉ là nhất thời khí không thuận, dỗi anh mà thôi.
Tay nhỏ chủ động nhét vào bàn tay to, trộm nhìn Tiểu Lý ngồi phía trước, ghé nhanh đến sườn mặt anh, hôn "Bẹp" một cái.
Phó Thần An câu môi cười, ngồi trở lại ghế của mình, lôi kéo tay nhỏ mềm mại đi vào giữa hai chân mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
Người đàn ông này thật là, Quý Văn ra vẻ trấn định, nghiêng đầu làm bộ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Môi đỏ khẽ nhếch, cảm nhận được vật trong tay dần dần thức tỉnh.
Phó Thần An ấn tay cô trên cự vật cách lớp quần ma xát, híp mắt hưởng thụ.
Nghiêng mặt giả vờ không thèm để ý đến cô, nhẹ nhàng kéo khóa quần tây, lôi kéo tay cô đi vào.
Quý Văn ho nhẹ, mặt hơi đỏ, tay nhỏ thuần thục cách quần lót, bóp nhẹ.
Lòng bàn tay cách quần lót gắt gao bao lấy côn thịt không ngừng sưng lớn, kêu gào muốn thoát khỏi trói buộc.
Phó Thần An ra vẻ duỗi người, dịch mông khỏi chỗ ngồi.
Bàn tay mềm mại trên bụng anh đột nhiên kéo quần lót xuống, cự long được giải phóng vui sướng nảy lên trong tay cô, cọ cọ.
Quý Văn thẹn thùng liếc anh, lực tay matxa càng mạnh hơn.
Nắm thân gậy, khi thì dùng lòng bàn tay mềm nhẹ xoa bóp vòng quanh quy đầu, khi thì nhẹ đảo qua thân gậy, làm người đàn ông kìm nén hít một trận khí lạnh.
"Tiểu Lý, mở nhạc."
Tiểu Lý ngồi đằng trước nơm nớp lo sợ, lập tức mở nhạc trên xe.
Đôi mắt chuyên chú nhìn chằm chằm phía trước, nín thở.
Phó Thần An ấn nút ở cạnh cửa xe, không gian trong xe lập tức được ngăn cách bằng một tấm chắn, vừa vặn ngăn cách hàng ghế trước và ghế sau.
Không gian riêng tư được tạo lên, hai người càng thêm hưng phấn.
Vẫn loáng thoáng nghe được tiếng nhạc du dương truyền đến, Phó Thần An mở rộng đùi, bàn tay to nhẹ vuốt ve mái tóc mềm của người phụ nữ.
Cái miệng nhỏ của cô đang ra sức phun ra nuốt vào côn thịt đỏ tím.
Cánh môi chu lên, hút thật mạnh quy đầu, lưỡi đinh hương chơi xấu, đánh vòng ở mã mắt.
Tay nhỏ không quên chiếu cố hai trái trứng mềm phía dưới.
"Hừ~" Quý Văn vui sướng khi làm anh kêu ra tiếng, cái miệng nhỏ mút vào, đem dịch đục trên đỉnh quy đầu nuốt xuống.
Quý Văn gian nan nuốt vào phân thân của anh không ngừng bành trướng, vú nặng trĩu đung đưa, không ngừng va chạm đùi anh.
Con ngươi thâm thúy nheo lại, bàn tay to âm thầm duỗi vào váy ngắn, kéo quần lót xuống.
Ngón tay tìm được lỗ nhỏ mất hồn kia, vuốt ve, nhét vào, thọc vào rút ra.
Đem ngón tay ướt át rút ra, đặt ở trong miệng liếm.
Cúi đầu kề sát bên tai người phụ nữ, "Bảo bối đều ướt đẫm rồi, có muốn anh cắm em?"
Giọng nói cố tình đè thấp, cùng với nhạc jazz thâm trầm, Quý Văn cảm thấy giọng nói này cực kỳ đoạt mệnh.
Tiểu huyệt đột nhiên hư không, mông kiều không ngừng vặn vẹo, giống như chó cái cầu hoan.
Phó Thần An đem người dưới thân kéo lên, Quý Văn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, mị nhãn như tơ, khóe miệng vẫn còn lưu lại chất lỏng trắng đục của đàn ông.
Ngoan ngoãn, nhẹ nhàng ngồi khóa trên đùi anh.
Huyệt khẩu ngứa ngáy khó nhịn, mới vừa chạm vào côn thịt sưng to, liền nhẹ nhàng hàm chứa, không muốn rời đi.
"Tổng giám đốc, bắt đầu dùng bữa chiều đi ~" tiếng nói mị hoặc truyền vào trong tai Phó Thần An.
Bàn tay to bóp chặt vòng eo, hung hăng áp xuống, nhanh chóng lấp kín cái miệng nhỏ, tiếng rên rỉ của hai người cũng không nhịn được tràn ra.
Thật sướng, miệng huyệt ngứa ngáy nháy mắt được lấp đầy.
Khẩn trí bao vây mút chặt lấy phân thân của Phó Thần An.
Người phụ nữ này, hoa huyệt thật con mẹ nó nóng ấm lại trơn mềm làm anh mất trí.
Hai người sớm đã ăn ý.
Quý Văn ngồi quỳ ở trên đùi hắn, nâng cánh mông, duỗi tay ôm chặt cổ anh.
Phó Thần An đỡ mông cô, bắt đầu va chạm thật mạnh.
"Mở nhạc lớn chút!" Người đàn ông ra lệnh, Tiểu Lý run run, đem âm lượng mở đến lớn nhất.
1
Quý Văn gắt gao cắn môi dưới, không dám làm chính mình phát ra âm thanh.
Phó Thần An duỗi tay vuốt ve môi cô, "Không cho cắn, kêu lớn chút, anh thích nghe, hửm?" Hung hăng đâm lên mấy chục nhát, người đàn ông thả chậm tốc độ.
Nắm chặt vòng eo cô, đĩnh côn thịt, tìm được mị thịt nhô lên phía dưới bụng nhỏ, ấn nó, gắt gao nghiền lấy.
"Á...!A..A.." Quý Văn thoải mái, khống chế không được tràn ra thanh tới.
Mắt hạnh mê ly, tràn ngập tình dục mãnh liệt.
Phó Thần An cũng không nóng vội, vuốt ve eo cô, phân thân thô to không ngừng một lần lại một lần ma xát chỗ sâu nhất.
Tuy rằng tốc độ không nhanh, tư thế này làm Quý Văn vừa yêu vừa hận.
Chân tâm mãnh liệt run rẩy, tiểu huyệt không ngừng co rút.
"Thả lỏng...!bảo bối, anh sắp bị em cắn gãy rồi." huyệt động kẹp anh không rời, Phó Thần An duỗi tay xoa nắn ngực cô.
Cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ sưng đỏ, ôn nhu vuốt ve.
Cảm nhận được lỗ nhỏ mất hồn dần dần buông lỏng.
Phó Thần An nghiêng đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, sắp đến khách sạn.
"Bảo bối, anh muốn tới rồi, chịu không nổi liền cắn bả vai anh."
Quý Văn ngượng ngùng, còn không kịp chuẩn bị, hạ thể đột nhiên bị đảo lộng mạnh mẽ.
"Á.." một tiếng rên rỉ truyền ra.
Khuôn mặt đỏ bừng, quá mất mặt.
Phó Thần An trầm thấp cười xấu xa, tăng thêm lực độ va chạm, phát ra âm thanh ái muội khi thọc vào rút ra.
Ái dịch tiểu huyệt tiết ra dính đầy lông mu hai người, trong không gian chật hẹp, nồng đậm hương vị hoan ái.
Âm thanh thao lộng càng lúc càng mạnh, dịch trắng đục chảy ra giữa hai người bị dập liên tục như bọt biển.
Côn thịt đỏ tím không ngừng chuyển động cắm vào lỗ nhỏ bị căng chặt.
Quý Văn bỗng nhiên cảm thấy đôi mắt mê mang một mảnh, ý thức mông lung, bắt đầu mơ hồ, cái miệng nhỏ rầm rì ngâm khẽ.
Phó Thần An biết cô sắp đạt cao triều, nắm chặt mông thịt, đối với dâm huyệt lầy lội càng ra sức công kích mãnh liệt, tinh hoàn theo tiết tấu không ngừng đánh vào mông thịt, phát ra từng trận thanh âm vang dội.
Cho dù nhạc đã mở đến to nhất, cũng vẫn không khống chế được âm thanh hỗn loạn truyền tới tai Tiểu Lý.
Tiểu Lý tuổi trẻ, mặt đỏ bừng, đôi tay nghiêm túc nắm chặt tay lái, thả chậm chân ga.
Mắt thấy sắp tới khách sạn, nhưng hai người phía sau tựa hồ còn chưa xong việc.
Cúi đầu nhìn vật cứng giữa hai chân bất đắc dĩ đã sớm dựng thẳng, ai ~ thật là mệnh khổ.
"A..A...!Ông xã..
Muốn tiểu..." Âm thanh yêu mị của phụ nữ truyền đến, với tiếng hít thở trầm khàn của đàn ông, cùng âm thanh va chạm mãnh liệt.
Cuối cùng thanh âm rên khẽ của đàn ông cũng truyền đến, ghế sau đột nhiên yên tĩnh.
Hẳn là xong việc rồi đi? Tiểu Lý đoán vậy, chân ga dưới chân bắt đầu gia tốc.
Hai người không kịp thưởng thức dư vị sau cao trào, Quý Văn hai chân run rẩy, từ trên người anh bò xuống.
Từ háng nhanh chóng chảy ra chất lỏng của hai người, cực kỳ dâm loạn.
Quý Văn kéo quần lót vẫn còn treo trên đầu gối lên, lung tung lau đi chất lỏng sền sệt.
Cô không kịp xử lý kỹ càng, vì xe đã từ từ dừng ở cửa chính khách sạn.
Hai người vội vàng kéo lại quần áo, may mắn có hai túi đồ che đậy, mới không đến nỗi quá xấu hổ.
Xuống xe, Tiểu Lý vẫn luôn cúi đầu, mặt đỏ bừng.
Quý Văn thấy vậy cũng không xấu hổ, mà Phó Thần An lập tức như thiếu gia tự phụ, nghênh ngang ôm cô bước vào cửa lớn, hoàn toàn nhìn không ra vừa rồi hai người đã trải qua một hồi chiến đấu mãnh liệt.