Quý Văn từ đêm uống say trốn về đó, sau khi về đến nhà vẫn luôn thấp thỏm bất an, thời thời khắc khắc lo lắng Phó Thần An gọi điện thoại tới hỏi tội.
+
Nhưng chỉ là cô suy nghĩ nhiều, anh không không có gọi tới, nhưng Linda của bộ phận nhân sự đã gọi điện thoại thông báo cô đã thông qua phỏng vấn, mau chóng sắp xếp đi làm.
Cuối cùng Quý Văn đáp ứng sau kì nghỉ cuối tuần sẽ đi làm, vừa vặn còn mấy ngày nghỉ có thể về quê thăm mẹ.
Lần về nhà gần nhất đã cách đây hơn một năm, Quý Văn xuất ngoại ba năm, cũng chỉ trở về một lần.
Lần này mẹ cô mà biết cô trở về sẽ không đi nữa, sẽ vui vẻ đến không chịu nổi.
Hai mẹ con cơm nước xong, đi dạo dọc bờ sông, gió đêm mát mẻ.
Quý Văn nắm bàn tay gầy của mẹ trong tay, trong lòng trào ra muôn vàn tình cảm phức tạp.
May mắn, mẹ vẫn còn bên cô.
May mắn, khi cô mệt mỏi, còn có mẹ ở bên để dựa vào.
Đối với mẹ của Phó Thần An, cô có một loại tâm tình phức tạp, từng có oán hận, cũng có lòng biết ơn.
Hiện giờ, nếu bà ta biết cô về nước, hơn nữa còn có ý đồ tiếp cận con trai bảo bối của bà ta.
Không biết, bà ta sẽ lại nghĩ ra cái biện pháp gì để đối phó cô?
Suy nghĩ càng sâu, lòng cô càng lạnh, không khỏi nắm chặt bàn tay mẹ.
Cô chỉ là một cô gái bình thường, cô cũng muốn yêu hết mình, vì cái gì để bà ta coi như đi dự tuyển mà cấm đoán.
Quý Văn là người quật cường, mẹ anh không cho cô bước vào cửa lớn Phó gia, cô liền cố tình phải gả vào nhà họ Phó.
Cô muốn mẹ sống tốt, cũng muốn có cả Phó Thần An!
*
Tầng 29, Văn phòng tổng giám đốc.
"Linda, thư kí mới sao còn chưa tới?" Phó Thần An lười biếng ngồi ở ghế làm việc thoải mái, hai chân thon dài ưu nhã giao nhau, toàn bộ thân hình cao lớn dựa vào lưng ghế.
Tay phải tùy ý đặt trên tay ghế, nhàm chán gõ gõ theo nhịp.
"Tổng giám đốc, thư kí mới Quý Văn, nói mấy ngày nay trong nhà có việc, sốt ruột trở về một chuyến.
Đầu tuần sau sẽ đi làm." Linda đứng trước bàn làm việc, dè dặt nói, hai tay giao nhau đặt trước bụng, lòng bàn tay hơi hơi ướt.
Tổng giám đốc của bọn họ ngày thường như hổ ngủ say, nhưng khi thực sự nổi giận, toàn công ty đều gặp tai ương.
Trước kia đã tuyển qua vài thư kí, tất cả đều làm không lâu, tất cả đều từ chức, hoặc là bị sa thải, hoặc là là chủ động từ chức.
Có thể thấy được vị Phó tổng tuổi còn trẻ này cũng không phải dễ hầu hạ.
"Chủ nhật lại gọi điện nhắc nhở, đừng quên thời gian." Phó Thần An khẩu khí lạnh băng, trong lòng lại chấn động, cô ấy về nhà? Nhà cô không phải chỉ còn mẹ thôi sao?
"Vâng, tổng giám đốc!" Linda nhìn sắc mặt ông chủ nhà mình tựa hồ có chút ấm áp, cục đá trong lòng rơi xuống.
"Ra ngoài đi ." Phó Thần An sắc mặt hờ hững xua tay.
Bàn tay to kéo mở ngăn kéo, rút ra một tập lý lịch sơ lược, duỗi tay lấy điện thoại trên mặt bàn, yên lặng đem số di động của người nào đó lưu lại, lưu là "Tên lừa đảo".
Làm xong hết thảy, lặng lẽ đem lý lịch sơ lược nhét trở lại ngăn kéo, đem điện thoại làm như bảo bối, nắm chặt trong tay.
Môi mỏng gợi lên một ý cười giảo hoạt.
Sung sướng, chờ mong, rồi lại bàng hoàng khủng hoảng, sợ hãi cô lừa đi tâm hắn, rồi lại lần nữa như một ngọn gió, trong một đêm đội đất mà chạy.
(độn thổ mà chạy )
_______________________________