Laurey ở trong căn nhà rộng lớn của Venardo dùng bữa tối dưới ánh nến, cậu than thở với anh ta về chuyện đó.
Laurey: anh ta cứ như vậy, tôi không biết nên làm thế nào nữa.
Venardo: vậy em cứ đuổi anh ta đi, nếu em còn muốn ngủ với anh ta thì giữ lại.
Venardo: có gì phải suy nghĩ.
Laurey: anh sống thực tế quá đó.
Venardo: tôi nghĩ em mới là người sống thực tế, em có từng yêu ai thật lòng chưa vậy?
Laurey: chắc chỉ có Erian là tôi dành nhiều tình cảm thôi, lúc tôi còn nhỏ anh ta đã đi biển, chàng trai mới lớn có nụ cười sáng rực, hình ảnh đó mãi mãi tôi không bao giờ quên.
Venardo: tôi cũng thích em, sao em không nhớ về tôi chứ?
Laurey: anh nói chuyện nghe hay thật đó, làm tim tôi đập loạn nhịp luôn rồi.
Laurey: không ngủ với tôi anh cũng ngủ với những người đẹp khác sao.
Venardo: nhưng em quan trọng hơn họ, chẳng phải chỉ có mình Milan gọi em là anh Laurey thôi sao?
Laurey nhắc mới nhớ, Milan đâu rồi.
Venardo: nó đòi đến núi Chiloho xem hoa nở, quản gia đã dắt nó đi rồi.
Laurey: thằng bé thật đáng yêu, nhìn đường nét trên gương mặt là biết khi lớn lên nó sẽ rất đẹp trai, mong chờ quá đi mất.
Venardo: em đừng mong chờ thì hơn bởi tôi sẽ không bao giờ để Milan ngủ với em.
Laurey nhúng vai: ai mà biết được.
Venardo: tôi biết được, em cũng thừa biết tôi có quyền lực thế nào ở Gasryva.
Venardo: dạo gần đây có chàng trai tên là Summer, cậu ta đẹp vô cùng, đến mức em bị ảo giác, em đã gặp chưa?
Laurey: vẫn chưa, trẻ lắm không?
Venardo: trẻ hơn em một tuổi.
Laurey: vậy thì bằng tuổi với Levi.
lúc tôi gặp được cậu ta tôi như bị mất hồn vậy, cửa tiệm hoa đó bán chưa đầy 15 phút đã hết, các thiếu gia giàu có đều muốn mời cậu ta đi chơi cùng.
Laurey: anh làm tôi tò mò quá đi mất.
Venardo: lúc gặp Summer, em coi chừng trái tim rơi ra ngoài đó.
Buổi tối khuya Laurey vừa về đến đã thấy Levi chờ sẵn ở đó.
Laurey đang say mèm mỉm cười mắt mở không lên: chào buổi tối, sao cậu dậy trễ vậy.
Levi đứng lên lấy nĩa gõ gõ vào chai sứa tắm: cậu xem nè.
Laurey nhìn xem thử thì thấy có gián chết ở trong đó khiến cậu tỉnh rượu.
Laurey: cái gì đây.
Levi mở nắp chai sữa tắm, đưa tay vào bóc ra những cục xà phòng nổi trên bề mặt sau đó bóp nó trước mặt Laurey: ai đó nấu sữa tắm thành cục sau đó nhét xà phòng cục và gián vào bên dưới đáy chiếc bình khi nắng nóng xà phòng sẽ tan, con gián sẽ nổi lên trên, nếu ngày mai ai mua được nó, họ muốn mang đến chỗ của các cửa tiệm khác xem thành phần, chúng ta cũng không chối cải được.
Laurey: cậu nghĩ là ai làm?
Levi: Erian sẽ không làm, mình có lục lọi trong phòng và quần áo của anh ta, không có khoản tiền nào khả nghi hết, chỉ có thể là nhân viên trong nhà tắm.
Laurey: chúng ta tốt với họ như vậy họ lại muốn hãm hại chúng ta sao?
Levi: cho thêm chút tiền thì còn nói ân tình gì nữa.
Laurey thở khì cắn chặt răng: hay thật.
Buổi sáng vẫn buôn bán như bình thường, Laurey hôm đó vẫn đi ra ngoài vui chơi như mọi ngày, từ sáng đến trước nghỉ trưa bán được 5 lọ.
Levi có để ý những nhân viên, nhân viên kì cọ cho khách có 7 người, cậu vừa nhìn là biết Lohan là người giở trọ, cậu ta có gương mặt thanh tú nhất trong những nhân viên, cậu ta có hơi coi thường những người làm việc cùng, đối với Levi có vẻ ngoài xấu xí khinh thường ra mặt.