1 ngày...2 ngày...rồi vài ngày. Bọn em lại trở nên bình thường. Em quản lý gấu chặt chẽ hơn, cả về chuyện nhắn tin. K sắp thi cuối kì nên e bảo: cố thi cho tốt rồi thi xong anh cho đi chơi. K cười - 1 nụ cười khiến lòng e muốn xao xuyến. Nụ cười khiến e ko muốn rời xa
E lụy tình quá các bác ạ, dù biết mình làm thế là đ' đúng nhưng yêu K, em biết phải làm sao đây
2 tuần trôi qua. Buổi sáng đẹp trời hôm ấy, em lên Sở đầu tư làm thủ tục giấy tờ, trước khi đi gọi cho K xem K đã dậy chưa. Thấy giọng thều thào ngái ngủ, em cũng yên tâm. Đi về, tính rẽ vào quán cafe la cà với bọn bạn, đi qua Garden thấy cái dáng quen thuộc, đang nhí nhảnh đi bên cạnh 1 thằng cũng khá cao to cầm cái máy ảnh nháy liên hồi.
Chả lẽ bây giờ em phi ra đấy cho chúng nó 1 trận. Linh cảm e mách bảo đó chính là thằng L. Mà có là thằng M N hay O đi chăng nữa, K nói dối em là mới ngủ dậy nhưng giờ lại đang có mặt ở đây là đéo thể nào chấp nhận đc rồi.
Em bình tĩnh (lại bình tĩnh vl -,-) dừng xe bên đường xem đôi trẻ làm những gì. Giở điện thoại gọi cho K nhưng ko thấy nhấc máy. 1 lúc sau thấy K nt lại
- E vừa đi đường ko nghe máy đc anh iu, e đến lớp rồi nè
Mẹ nó chứ, em nó diễn đạt quá các bác ạ. Ko thể đợi đc lâu, e đ' nhắn lại, về thẳng công ty và đợi đến tối. Tối nay, mọi việc sẽ có hồi kết.
Tối em đến thẳng nhà K, thấy em nó mệt mỏi như vừa đi hành xác về. Trong đầu mường tượng cái cảnh chúng nó cả ngày thác loạn với nhau, e đã điên tiết rồi
- Sáng nay học gì thế em
- À, e đến trường bạn nó nhờ học hộ, điểm danh hộ nó ấy mà
- Thế à, sáng nay a qua Garden thấy có người giống em lắm
Mặt K biến sắc rõ rệt, mắt nhìn sang bên trái (các bác để ý tí nhé, nhìn sang bên trái là biểu hiện nói dối, chắc nhiều bác cũng biết rồi, em cứ chia sẻ thế)
Em nói vài câu thế thôi, rồi ra về, ko quên để lại lời nhắn:
- Cho anh gửi lời chào đến L nhé, a chúc nó có 1 sức khỏe tốt để cống hiến cho ngành nhiếp ảnh
Mặt em vênh lên rồi ra thẳng cửa. Đéo hiểu lúc đó sao em lại phát ngôn đc ra câu đấy nhỉ =))
Đêm đến, K liên tục gọi điện cho e, nt đính chính:
- A đừng hiểu lầm e mà, e chỉ coi L là bạn. Dù dạo gần đây a ấy có quan tâm đặc biệt đến e, nhưng e chỉ yêu a thôi
Giờ e tỉnh lắm các bác ạ. Cũng ko thể nghe thêm 1 lời nói nào nữa, dù là từ người mình yêu thương. Đau quá các bác à
2 ngày e mất tích, dùng 1 số điện thoại khác để liên lạc công việc, ko mảy may đả động đến K. Chiều hôm đó, K chủ động đến văn phòng chỗ e và nói chuyện.
- Em có chuyện muốn nói với a
- E cứ nói
- Mình ra chỗ nào đó đc không.
K và e ra quán cafe gần đấy, nhìn thẳng mắt K, e thấy K đang khóc, vừa khóc K vừa nói vs e rất dài
- A à, cảm ơn a những gì a làm cho e, a tốt vs e, e biết chứ. Nhưng e cần 1 người tinh tế, 1 người hiểu e, a hiểu ko? Ban đầu e tưởng vs L chỉ là cảm xúc rung động thoáng qua, nhưng hóa ra sau 1 thời gian e biết e đã yêu L. Em xin lỗi...
Lòng e như nghẹn lại các bác ạ, cố kìm nén nhưng nước mắt vẫn rơi
- Đấy là câu trả lời của e đúng ko???
- Em xin lỗi...
- Thôi - e hét lên - giờ xl thì làm gì. A cũng chả muốn níu kéo e đâu. Từ trước tới giờ, nếu a chưa tốt với e, a xin lỗi. E cứ đi theo người ta điCảm giác này cả đời chắc ko bao giờ e quên đc mất. Nỗi đau về 1 tình yêu tan vỡ ntn các bác cũng thấm rồi chứ
Dù biết cô ấy sai, dù biết mình cao thượng, mình nhún nhường, nhưng cái đó ko quan trọng. Dù gì, cô ấy và em cũng đã có khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau. Em sẽ ko quên nụ cười hồn nhiên của cô ấy
Bao nhiêu điều cùng nhau trải qua. Dự định giới thiệu cô ấy với bố mẹ.
Em như 1 thằng điên suốt mấy ngày. Rượu chè bia bọt ko thằng nào cản đc em. Em lang thang lên fb ngắm lại ảnh 2 đứa mà ko dám xóa. Rồi vào fb K, thấy những tấm hình K đc thằng L kia chụp, K post đầy lên fb mà lòng em xót xa
"Em giờ vui áo hoa, tôi nhìn em lòng đau xót xa"
Càng nghĩ càng cay. Càng ngắm ảnh chúng nó, em càng đau. Nó thì có gì hơn em. Chắc gì L đã chiều K đc hơn em. Hay cùng lắm hơn em là suốt ngày chụp choẹt cho e những bức hình xinh tươi, trong khi e vì bận công việc nên ko để ý tới.
Thế mà e đã từng có ý định, làm đc nhiều tiền mua máy ảnh cho K rồi 2 đứa thỉnh thoảng đi chụp cùng nhau đấy. ĐAUUUUUUU
3 ngày liền em bê tha ko ăn uống gì cả. Cá nhân mình cũng đã làm ảnh hưởng đến cả 1 tập thể, e cũng biết vậy, nhưng giờ e đéo thiết gì cả. E ko thể dứt khoát gì đc lúc này.
CHẤP NHẬN 1 SỰ THẬT ĐAU ĐỚN: EM ĐÃ BỊ CẮM SỪNG!!!
"Gạt dòng lệ cay, 1 thời yêu em đắm say"
Em gạt thật, lao đầu vào công việc, ko có yêu đương gì sất, 1 lần là quá đủ.
Em chuyển nhà, đổi sđt cá nhân, tính cách em lạnh lùng xa cách hơn trước. Ko còn bất cần đời và cũng bớt dại gái. Em tích cực tập Gym, cuối tuần đi phượt cho thay đổi không khí. Và cũng từ đây, em quen H - gấu của em bây giờ
CÁC BÁC Ạ, NHỮNG LÚC CON NGƯỜI TA KO NGỜ TỚI NHẤT LẠI LÀ LÚC MÌNH ĐÓN NHẬN NHỮNG THỨ BẤT NGỜ NHẤT. KO NGỜ NHÂN QUẢ NÓ ĐẾN NHANH THẬT. CÂU CHUYỆN CỦA EM BÂY GIỜ MỚI BẮT ĐẦU