Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Bọn họ cũng rất rõ, thang máy có vấn đề, hơn nữa, nhân viên làm việc cũng không biết.

Nếu như thang máy cứ rơi xuống như vậy, hoặc là xảy ra vấn đề gì, thì sinh mạng của bọn họ sẽ bị nguy hiểm!

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên ôm Lâm Tử Lam, chờ đợi một thời khắc.

Sống ở một cuộc sống toàn trên mũi đao, Mặc Thiếu Thiên gặp phải chuyện như vậy, anh chẳng phải sợ, chỉ là hôm nay bên cạnh còn có nhiều hơn một người phụ nữ, Mặc Thiếu Thiên lần đầu tiên cảm thấy khẩn trương!

Thang máy cấp tốc rơi xuống, cả người giống như là rơi lơ lửng trong không, vĩnh viễn không biết khi nào có thể chạm đất, ngay tại lúc này trong thâm tâm rất muốn có một bàn tay vô hình nào đó giữ lại, Lâm Tử Lam nắm y phục Mặc Thiếu Thiên, mặc dù lòng se thắt quặn đau, nhưng cô vẫn cố gắng để cho mình tỉnh táo lại.

Bỗng ‘ầm’ một tiếng, không biết thang máy bị đập ở nơi nào, liền dừng lại.

Bên trong thang máy, có một khắc yên tĩnh kia, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên nhìn chung quanh.

Nhìn thang máy không tiếp tục rơi xuống nữa, Mặc Thiếu Thiên dần dần buông Lâm Tử Lam ra.

Hình như, không chỉ là sự cố đơn giản như vậy.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên, bọn họ cũng ý thức được rằng không thể đợi rồi, nếu không thì chỉ có một con đường chết đang đợi họ đi mà thôi!

Mặc Thiếu Thiên xoay người, nhấn đèn cấp cứu, nhưng không phản ứng chút nào.

Mặc Thiếu Thiên đập cửa.

Quay đầu lại nhìn Lâm Tử Lam, “Chúng ta không thể ngồi mà đợi chết được, nhất định phải nghĩ cách đi ra ngoài!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Lâm Tử Lam nhìn anh, “Đi ra ngoài như thế nào đây?”

Hai người cơ hồ trong thang máy cũng không dám lộn xộn, bởi vì bọn họ không biết lúc nào thì thang máy sẽ rơi xuống tiếp.

Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn bốn phía, nếu như từ trần thang máy mà đi ra ngoài, anh có thể rất dễ dàng đi ra, nhưng Lâm Tử Lam, thì chưa chắc.

Bởi vì một khi mở ra, chốt mở an toàn liền khiến cho thang máy bất động.

Nếu như ngoài ý muốn, thì thang máy đột nhiên sẽ khởi động làm cho người ta mất đi thăng bằng, bên trong tối đen như mực, rất dễ dàng bị điện giật hoặc trật chân té, hơn nữa, có thể sẽ từ phía trên té xuống mà chết!

Anh có thể, nhưng tuyệt đối không thể để Lâm Tử Lam liều lĩnh nguy hiểm như vậy!

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một biện pháp!

Chính là mở cửa, từ nơi này đi ra ngoài.

Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên cũng không muốn đợi thêm nữa.

Trực tiếp cởi bỏ áo khoác.

Lâm Tử Lam nhìn anh, “Anh định làm gì vậy?”

Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại, nhìn cô, “Đi ra ngoài!”

“Đi ra ngoài như thế nào?” Lâm Tử Lam hỏi, bốn phía đều là phong bế, bọn họ thế nào đi ra ngoài đây

Nói đến cái này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “Như thế này, sau khi anh mở cửa thì em leo từ nơi đó đi ra!”

“Mở cửa?” Lâm Tử Lam kinh ngạc nhìn anh.

Mặc Thiếu Thiên cười, “Thế nào? Không tin anh?”

“Không phải không tin, chỉ là quá nguy hiểm!” Lâm Tử Lam nói.

“Cô nương, không ra, thì không ai phát hiện chúng ta, đến lúc đó thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng!” Mặc Thiếu Thiên nói.......

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, lúc này, Mặc Thiếu Thiên đã cởi nút áo ra, cởi áo khoác ném xuống sàn.

Lâm Tử Lam nhìn anh, cau mày.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn cửa thang máy, suy nghĩ một chút, tay chạm vào cửa, sau đó liền chuẩn bị bắt đầu.

Lâm Tử Lam trước còn có chút lo lắng, thoạt nhìn thân thể Mặc Thiếu Thiên gầy gò, không ngờ hơi sức của anh rất lớn.

Mặc Thiếu Thiên dùng sức lấy tay đẩy cửa, gân xanh trên cánh tay cũng hiện lên, gương mặt yêu nghiệt cũng bởi vì dùng sức mà biến sắc.

Lâm Tử Lam ở một bên nhìn, có chút lo lắng, cứ đứng lo lắng chi bằng lên giúp một tay.

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, không biết nên nói gì, tiếp tục dùng lực mở cửa.

Vậy mà lúc này, không biết vì sao, thang máy chợt nhúc nhích, Lâm Tử Lam không chú ý tới, nên cô đụng phải đầu vào thang máy.

Mặc Thiếu Thiên thấy vậy, nghiêng đầu sang nhìn cô, lo lắng hỏi, “Em làm sao vậy?”

Lâm Tử Lam lắc đầu, nỗ lực chịu đựng đau đớn, “Không có việc gì!”

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, rất lo lắng, nhưng anh không thể nới lực, một khi buông ra, thì khó có thể có sức lực như bây giờ, Mặc Thiếu Thiên nhẫn nhịn, tiếp tục dùng lực mở cửa.

Lúc này, cửa rốt cuộc từ từ hở ra một đường, cuối cùng Mặc Thiếu Thiên dùng sức, đẩy cửa xuống.

Cũng không biết đây là nơi nào, nhưng lại có một khoảng cách.

Cửa mới vừa bị đẩy ra, Mặc Thiếu Thiên quay đầu, nhìn Lâm Tử Lam, “Như thế nào?”

Lâm Tử Lam lắc đầu, “Tôi không sao!”

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, “Anh đẩy em lên!”

Hiện tại, bọn họ không để ý chỗ này là chỗ nào, bởi vì bọn họ không biết khi nào thang máy còn rơi xuống nữa.

Lâm Tử Lam nhìn anh, “Vậy còn anh?”

“Em lên đi, anh tự có cách!!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, ánh mắt tràn đầy tin tưởng, cô gật đầu một cái, sau đó đi tới.

Bởi vì cô mang giày cao gót nên không tiện lắm, Lâm Tử Lam cởi giày ra, đi tới, Mặc Thiếu Thiên xem ra gầy gò, nhưng hơi sức thật rất lớn, anh dùng lực nâng người Lâm Tử Lam, sau đó đẩy lên.

Lúc này, cũng không kịp nghĩ nhiều, Lâm Tử Lam dùng sức bò lên.

Mặc dù nhếch nhác, nhưng sinh mạng là quan trọng hơn, Lâm Tử Lam cuối cùng cũng bò lên được.

Cô mới vừa ra ngoài, xoay người nói với Mặc Thiếu Thiên, “Tôi kéo anh!”

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, thấy cô an toàn, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười, “Lâm Tử Lam, vóc người của em thật không tệ!”

Đến lúc nào rồi mà Mặc Thiếu Thiên còn có tâm tình đùa giỡn.

Lâm Tử Lam không để ý đến, sau đó bò tới cửa thang máy nhìn anh nói, “Mặc Thiếu Thiên, đưa tay cho tôi!” Lâm Tử Lam nói.

Mặc Thiếu Thiên cười, sau đó vươn tay, hai người mới vừa cầm tay nhau, bỗng thang máy rung chuyển, sau đó bắt đầu rơi xuống.

Lâm Tử Lam cả kinh, nắm tay Mặc Thiếu Thiên kêu một câu, “Mặc Thiếu Thiên!”

Hiển nhiên, Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ sẽ như thế, nhưng anh là người phản ứng đầu tiên, nhìn Lâm Tử Lam kêu, “Buông tay!”

“Không!”

Nhưng một giây kế tiếp, Mặc Thiếu Thiên lại không nói gì, trực tiếp buông lỏng tay Lâm Tử Lam ra.

Lâm Tử Lam trợn to hai mắt, không thể tin được một màn này.

Thang máy rơi xuống......

Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, con ngươi từ từ hội tụ trở nên u ám, ánh mắt kia hình như có vô số lời nói muốn nói, lại không thể nói gì.

Mà Lâm Tử Lam, nằm ở cửa thang máy, nhìn Mặc Thiếu Thiên trong thang máy đang nhanh chóng rơi xuống trong bóng đêm......

Một khắc kia, lòng của Lâm Tử Lam, hình như bị cái gì đó hung hăng ngăn chận, cái gì cũng đều không nói ra được!

Lâm Tử Lam không phải là người hèn yếu, lúc này cô nghĩ không phải là khổ sở, không phải là khóc, mà là đi tìm người cứu anh!

Cô lập tức từ dưới đất bò dậy, đi báo cho công ty bọn họ, sau đó tìm tới bộ phận sửa chữa, bọn họ liền tiến hành sửa gấp.

Lâm Tử Lam đứng ở bên ngoài thang máy chờ, nhìn bọn họ xử lý, Lâm Tử Lam có cảm giác mỗi một phút đều là khẩn trương, là đau khổ!

Nghĩ đến mới vừa rồi một màn kia, trong lòng của cô đã nói không ra lời.

Nếu như Mặc Thiếu Thiên bởi vì cô mà xảy ra chuyện......

Loại nếu như này, Lâm Tử Lam không dám nghĩ tới!

Lúc này, có một người hô lên, “Mở được rồi!”

Lâm Tử Lam đột nhiên ngẩng đầu lên, chỉ thấy Mặc Thiếu Thiên từ bên trong đi ra, anh mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu đen, mặc dù trên người có vết bẩn, nhưng vẫn không giấu được khí chất cao quý trên người của anh, còn có vẻ tài năng nữa.

Lâm Tử Lam nhìn anh, trong nháy mắt cũng không biết tại sao, muốn nói cái gì đó cũng nói không ra được, chỉ có thể nhìn Mặc Thiếu Thiên.

Mặc Thiếu Thiên hiên ngang đi ra, lúc thấy Lâm Tử Lam, anh ‘bay’ thẳng đến chỗ cô, nhìn cô cười.

Lâm Tử Lam đứng tại chỗ, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cổ họng bị ngăn lại, không biết nên nói gì.

“Anh......”

Mặc Thiếu Thiên nhếch môi, “Thế nào? Nhìn thấy anh bất ngờ vậy sao?!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cười hỏi.

Lâm Tử Lam nên nói cái gì đây?

“Anh nói rồi, anh sẽ không dễ dàng chết đi như vậy, vận số của anh cũng không tệ lắm, ngay tới phút chót cũng gắng gượng mà vượt qua!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Tỷ lệ như vậy, cơ hồ hiếm có a!

Không thể không nói, vận số Mặc Thiếu Thiên thật tốt!

Lâm Tử Lam nhìn anh, không biết nên nói gì, ánh mắt đảo qua, liền thấy cánh tay Mặc Thiếu Thiên, “Anh bị thương?”

Mặc Thiếu Thiên lúc này mới giơ cánh tay lên, nhìn vết cắt trên cánh tay mình, “Không cẩn thận nên bị thương!”

Lâm Tử Lam nhìn anh, vừa muốn mở miệng nói gì đó, thì lúc này, Tổng Giám Đốc Vân Đức đi tới, “Mặc Tổng, Lâm tiểu thư, thành thật xin lỗi, không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, rất xin lỗi, để cho hai người bị kinh sợ!” Tổng Giám Đốc Vân Đức thấy Mặc Thiếu Thiên, nói liên tiếp.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn ông, mặc dù trên người dơ dáy bẩn thỉu, nhưng vẫn không ảnh hưởng được đến phần khí thế trên người của anh.

“Ngoài ý muốn mà thôi, không có ai nghĩ sẽ xảy ra chuyện như vậy, X Tổng không nên tự trách!” Mặc Thiếu Thiên độ lượng cười nói.......

Tổng Giám Đốc Vân Đức gật đầu liên tục, bày tỏ sự áy náy, sau đó đi tới chất vấn bộ

phận sửa chữa, “Làm sao lại xảy ra chuyện như vậy? Thang máy không phải vừa mới duy trì xong sao?” X Tổng hỏi.

Nhân viên bộ phận sữa chửa nhìn Tổng Giám Đốc Vân Đức, chuyên nghiệp nói, “Mới vừa duy trì qua, tất cả đều bình thường, chỉ là giống như đã có người động đến hệ thống phanh khẩn cấp!” Người bên bộ phận sửa chữa nói.

Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam liếc nhìn nhau, hai người không nói gì.

Tổng Giám Đốc Vân Đức nghe thế, sắc mặt biến hóa, không thể nghĩ đến đáp án là như vậy, ông nghiêng đầu sang nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Mặc Tổng, chuyện này tôi sẽ điều tra rõ, anh xem, có cần báo cảnh sát không?”

Mặc Thiếu Thiên cười một tiếng, “X Tổng, không cần đâu, chỉ là một chút chuyện mà thôi, chớ khẩn trương!”

Mặc Thiếu Thiên nói tiếp, “Về sau cần phải chú ý nhiều hơn!”

Tổng Giám Đốc Vân Đức gật đầu liên tục, “Mặc Tổng, anh yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ tra cho rõ đấy!”

Mặc Thiếu Thiên gật đầu một cái, không có nói gì nữa, vậy mà lúc này, Tổng Giám Đốc Vân Đức cho người đưa Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam đến bệnh viện.

Cho dù hai người nói không có việc gì, thì cũng muốn đi bệnh viện kiểm tra một phen.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui