Gia Hữu Tiểu Tiện

Cùng người yêu ngốc cùng một chỗ thời gian luôn qua rất nhanh, trong nháy mắt nửa năm trôi qua, Đỗ Hàng cũng thuận lợi tốt nghiệp.

Ngày đó Tiểu Tiện khóc thảm thiết, trong miệng còn không ngừng lầm bầm, sau này không bao giờ có thể gặp học trưởng nữa…

Đỗ Hàng bất đắc dĩ trợn trắng mắt, từ sau khi quen biết Tiểu Tiện, mặt hắn trở nên phong phú rất nhiều, số lần trợn mắt cũng theo cấp số nhân bay lên. Hắn từ trong túi móc ra khăn tay đưa Tiểu Tiện, “Đừng khóc nữa, lau nước mắt đi. Hiện tại thời gian không còn sớm nữa, đợi lát nữa chúng ta phải dọn nhà, còn phải đi mua giường. Nếu như cửa hàng đóng cửa, chúng ta đêm nay phải ngủ trên sàn.”

Tiểu Tiện dùng khăn tay lau khô nước mắt, bỗng nhiên cười rộ lên, bởi vì hôm nay là ngày cậu cùng Đỗ Hàng chính thức ở chung.


Bọn họ tại gần trường thuê một nhà trọ một phòng khách một phòng ngủ, Đỗ Hàng quyết định tìm việc trong thành phố, ở lại đây cùng Tiểu Tiện.

Đỗ Hàng kéo hành lý, nắm tay Tiểu tiện, đi vềnhà. Ánh nắng sau trưa chiếu trên người họ, trên mặt đất kéo dài hai đạo bóng hình đan lẫn vào nhau.

Tiểu Tiện ngửa đầu nhìn Đỗ Hàng, trên mặt chậm rãi hiện ra thần sắc u buồn, “Học trưởng, em hình như quấy rầy cuộc sống của anh.”


Đỗ Hàng quay đầu nhìn cậu, cười hỏi: “Vì sao nói như vậy?”

Tiểu Tiện do dự một lúc mới nói, thanh âm có chút nặng nề, “Tề Huy nói, cha mẹ anh đã tìm cho anh một công việc tốt. Nhưng ở lại đây không ai có thể giúp anh, tất cả chỉ có thể dựa vào chính anh, như vậy rất khổ cực…”

Đỗ Hàng nắm chặt tay cậu, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cậu, thanh âm ôn nhu quanh quẩn trong không khí, “Tôi không phải còn có cậu sao, có cậu ở bên sẽ không khổ cực.”

Tiểu Tiện viền mắt nóng lên, vui sướng hài lòng tới gần Đỗ Hàng, “Đúng, còn có em, em sẽ cùng anh, hơn nữa sau đó còn muốn dưỡng anh nha!”

Đỗ Hàng bị đả kích: cậu thực đúng là ôn nhu săn sóc thiện hiểu nhân ý. -_-||


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận