Editor: Chan_2711
Cho nên, khi Mộc Như Lam xuất hiện, thái độ của Bạch Mạc Ly đối với cô rất đặc biệt, so với những người phụ nữ trước kia càng khác biệt. Vì vậy, cô ta càng trở nên luống cuống, không tài nào tìm được sự bình tĩnh của trước đây nữa.
Chiếc xe thể thao màu vàng chanh từ gara bên cạnh biệt thự tiến ra ngoài, dừng lại trước mặt Mộc Như Lam. Tả Nhất Tiễn hào hứng ngẩng cao giúp Mộc Như Lam mở cửa xe, sau đó chạy ra khỏi cổng của Đế chế Bạch.
Mộc Như Lam ngồi ở phía sau, nghiêng đầu, ánh mắt xuyên qua cửa kính xe nhìn Tần Lãnh Nguyệt. Ánh mắt vô cùng quỷ dị, nhưng ngay sau đó liền biến mất phảng phất như không có gì xảy ra.
Tả Nhất Tiễn lái xe đằng trước đưa tay sờ gáy, không hiểu sao thấy lạnh lạnh.
Tần Lãnh Nguyệt nhìn chiếc xe, cửa kính chặn lại bóng dáng của Mộc Như Lam, nhưng không hiểu sao cô ta thấy sống lưng tê dại, giống như có con rắn trườn lên người cô ta... Cô ta rung rẩy, xoay người đi vào trong phòng, cho rằng thời tiết chuyển lạnh.
Tả Nhất Tiễn đưa Mộc Như Lam đến một salon làm tóc, salon xem ra đúng là khí phái, chỉ cho hội viên VIP làm tóc. Ánh đèn sáng ngời hạ xuống, chỉ có hai người phụ nữ đang làm tóc xoăn ngồi đọc tạp chí, thấy Tả Nhất Tiễn đi vào vô cùng kinh ngạc. Tả Nhất Tiễn không có tâm trạng nói chuyện với họ, trực tiếp dẫn Mộc Như Lam lên tầng hai, trên tầng hai có mấy người. Họ đều là những người đàn ông có phong cách ăn mặc khác nhau, hơn nữa bộ dạng rất xuất sắc, thoạt nhìn còn tưởng lọt vào động mỹ nam.
“Này, tiểu thiên sứ này là ai?!” Ánh mắt của các nam nhân đang ăn cơm bị thu hút, lập tức có người phản ứng, nhanh chóng chạy vội tới. Đó là một người đàn ông nước Mỹ rất đẹp trai.
Tả Nhất Tiến đắc ý, cười đến điên cuồng: “Đại bảo bối của tôi.”
“Đại bảo bối của cậu... Chẳng lẽ không phải cái kia sao?” Ánh mắt của người đàn ông nọ nhìn về phía đũng quần Tả Nhất Tiễn, xấu xa cười.
“Cút ngay! Cái tên dâm đãng này!” Tả Nhất Tiễn mặc kệ bọn họ, hai tay chắp trước ngực, nhìn Mộc Như Lam “Để tôi làm tóc cho cô, please hãy để tôi làm tóc cho cô, tôi thật sự ngứa tay lắm rồi...”
Nghệ sĩ có khi luôn luôn điên cuồng.
Mộc Như Lam đồng ý, dù sao ban đầu cô cũng không có kế hoạch gì, nhưng mà cô cần ăn gì đó. Tả Nhất Tiễn lập tức đạp nam nhân đang quấn lấy Mộc Như Lam đòi cô mặc quần áo của hắn ta ra ngoài mua đồ ăn. Sau đó vội vã kéo cô ngồi xuống trước gương, phía trước người hộ lý chú tâm sắp xếp một loạt dụng cụ sạch sẽ.
“Vậy tôi bắt đầu đây.” Tả Nhất Tiễn nói xong, Mộc Như Lam cảm nhận được rõ ràng hơi thở của người đàn ông này xảy ra biến hóa. Giống như trước kia nó bị khuếch tán một cách thờ ơ, giờ đây đợt nhiên xiết chặt hơn. Khiến cho người ta cảm thấy áp lực cũng trở nên ngưng trọng hơn một chút.
Mái tóc đen dài được chải truốt, chỉnh sửa. Nét mặt và cơ bắp của Tả Nhất Tiễn hơi căng thẳng. Xem ra rất nghiêm túc, giống như đang chuẩn bị tham gia thi đấu, lại vừa giống như đang tỉ mỉ điêu khác lên viên ngọc tuyệt đẹp, thượng hạng.
“Đã lâu lắm rồi không thấy cậu ta nghiêm túc như vậy...”
“Tôi rất mong chờ kết quả cuối cùng...”
“Nhất định phải mặc trang phục tôi thiết kế...”
“...”
Ở phía sau, nhóm chuyên gia tạo mẫu khác vừa ăn cơm vừa nhỏ giọng nói. Nơi này vốn là chỗ bọn họ ăn cơm và nghỉ ngơi, nhưng mà ngẫu nhiên cũng sẽ có người dẫn bạn bè của mình tới đây. Giống như Tả Nhất Tiễn lúc này hoàn toàn đắm chìm trong thế giới thiết kế, tạo hình, không muốn bất kỳ kẻo nào quấy nhiễu.
Sau khi ăn xong, Mộc Như Lam vẫn luôn đọc những câu chuyện ma trong quyển tạp chí, tùy ý để Tả Nhất Tiễn nhích tới nhích lui trên tóc cô. Cô không giống Lưu Bùi Dương có thể soi gương tán thưởng cả ngày.
Trong lúc đó, di động Tả Nhất Tiễn đặt ở trên bàn vang lên vài lần, mấy anh chàng đẹp trai phía sau gọi hắn ta hai lần. Tả Nhất Tiễn chìm đắm trong trạng thái hưng phấn, không thèm để ý bọn họ, những người phía sau thấy vậy cũng lười gọi hắn, hiếm khi thấy hắn ta nghiêm túc, say mê cả ngày thế này.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, Mộc Như Lam đọc chuyện ma rất say sưa, cô nghe thấy hơi thở trên đầu mình trở nên rất nhẹ. Âm thanh Tả Nhất Tiễn truyền đến cũng rất nhẹ, giống như sợ dọa cô chạy mất “Được rồi.”
Mộc Như Lam để quyển tạp chí xuống, tầm mắt nhìn vào tấm gương phía trước. Cô gái trong gương cũng đang nhìn cô, hai người cùng nhau chớp mắt mấy cái, sau đó khóe môi gợi lên một tia nhu hòa, ấm áp, mỉm cười nói: “Rất đẹp.”
Nói như thế nào đây nhỉ, kiểu tóc rất phù hợp với. Có lẽ trên thế giới chỉ có Mộc Như Lam phù hợp với kiểu tóc này, giống như những gì mọi người thường nói với cô, cô là một thiên sứ.
Tả Nhất Tiễn cảm giác mình quả thật muốn đắm chìm trong cảm giác này, trong lòng rõ ràng kích động muốn hết lên. Thế nhưng cơ thể vì quá mức kích động mà không có cử động nổi, kết quả giây tiếp theo hắn ta bị đẩy ngã, nhưng mà chẳng ai để ý tới hắn ta. Bởi vì, nhóm soái ca người thì cầm bộ trang điểm, người thì cầm mấy bộ quần áo vây lấy Mộc Như Lam.
“Các cậu! Các cậu! Tôi nói các cậu!” Tả Nhất Tiễn bò từ dưới đất lên, tức giận đến mức đầu bốc khói. Hắn ta còn chưa thưởng thức đủ, đây là đại bảo bối của hắn ta, các người cũng phải cho hắn ta một chút khách khí chứ!
Không ai để ý đến hắn ta, điện thoại bên kia được ném tới hắn ta. Người vừa ném di động cho hắn ta vẫn nhìn chằm chằm Mộc Như Lam, không thể rời mắt nói: “Cậu có bốn cuộc gọi nhỡ kìa.”
Tả Nhất Tiễn nhìn di động, thấy tất cả đều là người Bạch Đế gọi tới. Ngay sau đó, lập tức đi tới toilet gọi lại cho Tuyết Khả, bên kia vừa nhấc máy liền hỏi: “Cậu đang ở đâu?”
“Salon của tôi, có việc gì à?”
“Lập tức qua đây, cậu biết địa điểm tổ chức tiệc của nghị viên Sora chứ?”
“Biết, nhưng tôi qua đó làm gì?” Tả Nhất Tiễn có chút khó hiểu, hắn ta ở Bạch Đế thuộc loại ít khi giao tiếp với bên ngoài, rất ít người biết rõ hắn ta là người của Bạch Đế. Như vậy hắn ta mới có thể giấu được Giáo Hội, đào mộ tiến sĩ Desno lên lấy được chiếc chìa khóa.
“Qua đây nói sau, cậu nhanh lên một chút.”
“Được” Tả Nhất Tiễn cúp điện thoại, nhưng không lập tức hành động, nghe giọng điệu Tuyết Khả không giống như có tình huống đặc biệt khẩn cấp. Cho nên hắn ta dự định chờ Mộc Như Lam trang điểm và thay quần áo thật đẹp rồi đưa cô đi cùng. Người xinh đẹp như vậy, đương nhiên phải dẫn tới để mọi người khâm phục một chút, hơn nữa bỏ lại phụ nữ cũng không phải tác phong của hắn ta.
Trang điểm rất nhanh, bởi vì chỉ cần đeo một ít trang sức nhã nhặn, khuôn mặt của Mộc Như Lam không cần trang điểm cũng đã vô cùng hoàn mỹ. Bởi vậy, chuyên gia trang điểm trái lại không tìm được tác dụng của hắn ta. Nhưng mà hắn ta không cam lòng, một chút tác dụng cũng không có, cho nên mới đeo cho cô một ít trang sức vô cùng nhã nhặn.
Sự thật đã chứng minh, đàn ông làm nũng đôi khi so với phụ nữ khiến mọi người cảm thấy khó có thể chống đỡ, và đặc biệt còn rất bám người. Đặc biệt, những người đan ông này bộ dạng không tệ. Vừa mới trang điểm xong Mộc Như Lam lập tức bị đẩy mạnh vào phòng thay đồ. Mộc Như Lam còn chưa đi ra anh chàng chuyên gia trang phục đẹp trai đã nâng mặt kích động, thật khiến mọi người lo lắng lát nữa hắn ta có thể kích động mà ngất đi.
Chỉ trong chốc lát, cửa phòng thay đồ chậm rãi mở ra, mấy nam nhân không thể thở nổi. Hoàn toàn quên mất rằng một vài người trong số họ đang cầm dụng cụ chuẩn bị tạo kiểu cho hai hội viên nữ, trong chốc lát có cảm giác thời gian ngưng lại vào đúng lúc này. Cô gái này thật thần kỳ, giống như ánh sáng đối với cô vô cùng quyến luyến, thân mật. Bằng không, tại sao bọn họ luôn luôn có thể nhìn thấy vầng sáng mỏng manh giống như tấm lụa mỏng quanh người cô? Giống như thiên sứ vậy!
Nhưng mà bộ váy kia màu đen, xen lẫn ánh vàng bên trong, trong nháy mắt lộ ra dáng vẻ yêu kiều. Chuyên gia trang phục thấy thiết kế của mình xuất hiện phía sau lập tức muốn đem bảo bối giấu đi, người khác muốn nhìn cũng không được. Bởi vì hắn ta cho rằng những người phụ kia không một ai có thể phô bày ra linh hồn tinh túy của bộ lễ phục. Thế nhưng, cuối cùng hôm nay hắn ta cũng thấy được linh hồn tinh túy đó được phô ra.
Giống như sự kết hợp giữa thiên sứ và ác quỷ!
Thiên sứ thánh khiết, ác quỷ yêu mị, thực sự nhìn không ra thiện ý và ác ý. Giống như Mạn Đà La màu trắng nở rộ, mềm mại thánh khiết, gặp kẻ ác tự rời bỏ, nhưng quanh thân đều là độc.
“Hoàn hảo! Quá hoàn hảo!” Chuyên gia trang phục không hề ngất xỉu, ngược lại bị chảy máu mũi hai lần nhưng vẫn không quên lớn tiếng khen ngợi. Hoàn toàn không dừng lại được lời khen: “Rất hoàn hảo! Cô chính là nữ thần của tôi! Hoàn hảo! Hoàn hảo! Cực kỳ hoàn hảo...”
Có người vỗ tay, tỏ vẻ không có gì dị nghị mà cực kì tán thưởng.
Mộc Như Lam đứng ở trước gương, chính bản thân cô cũng phải thừa nhận rằng từ đầu đến chân quả thực rất đẹp. Bộ lễ phục lộ ra một bên vai, bên còn lại được đính một bông hoa lấp lánh, hoa lệ được dệt từ một loại vải đặc biệt. Hai sợi vải đen vàng ở trên vai được buông ra phía sau lưng. Khi cô bước đi nó sẽ nhẹ nhàng phiêu đãng. Đây dường như là nơi phúc tạp nhất của bộ váy này, những nơi khác vô cùng đơn giản, từ đầu tới chân đều không gắn bất kì vật trang trí nào. Giống như đuôi cá của mỹ nhân ngư, đường nét trôi chảy nhưng lại rất xinh đẹp.
.....
Hương rượu tràn ngập, tiếng nhạc du dương, bữa tiệc linh đình.
Bữa tiệc không nhanh cũng không chậm được tiến hành. Hôm nay, là tiệc sinh nhật của con gái nghị viên Sora. Nói là tiệc sinh nhật nhưng chẳng bằng nói là bữa tiệc của những nhân vật nổi tiếng. Trong đại sảnh giống như quán rượu xa hoa, xung quanh có thể thấy được những nhân vật quan trọng, trai gái đều có.
Bạch Mạc Ly ngồi ở trong góc phòng, hơi thở lạnh lẽo khiến cho những người khác không dám tới gần. Đúng như Tuyết Khả nghĩ Bạch Mạc Ly không dẫn bạn gái tới nên bị không ít phụ nữ quấy rầy, cuối cùng không chịu nổi trốn ở góc phòng uống rượu.
Phụ nữ đúng là sinh vật phiền toái nhất trên thế giới này!
Bạch Mạc Ly lại uống một ly rượu vang khác.
Những âm thanh không nhỏ từ cửa truyền tới, y liếc mắt nhìn sang, thấy đám người tách ra một con đường, giống như một chùm đèn lớn lấp lánh chiếu xuống. Dường như có nhân vật quan trọng xuất hiện. Mộc Như Lam nhẹ nhàng kéo cánh tay Tả Nhất Tiễn chậm rãi tiến vào bên trong. Bạch Mạc Ly khẽ híp mắt.
Tuyết Khả không nghĩ Tả Nhất Tiễn sẽ đưa Mộc Như Lam đến, còn vô cùng nổi bật, không khỏi có chút đau đầu, đứng lên.
“Tại sao cậu lại đưa cô ấy đến đây?” Tuyết Khả đi tới chỗ Mộc Như Lam bị các nam nhân vây quanh, bất thình lình kéo Tả Nhất Tiễn tới chỗ mình hỏi. Một bên cầm theo miếng bánh ngọt trên bàn, đưa lưng về phía mọi người, ai không biết còn tưởng họ chưa từng nói chuyện với nhau.
Tả Nhất Tiễn vô cùng đắc ý: “Đẹp chứ? Tôi cầu xin rất lâu cô ấy mới đồng ý theo tôi đến đây đó. Quá hoàn hảo!”
Cái tên này hoàn toàn không nắm rõ được trọng điểm!
Tuyết Khả kích động muốn ném vỡ ly rượu trong tay nhưng vẫn nhịn xuống, duy trì hình tượng lãnh diễm, cao quý nói: “Ngu ngốc, có cô ấy ở đây chúng ta hoàn toàn không thể hành động!” Rất chói mắt, không ai cam lòng dời ánh mắt khỏi cô. Bọ họ lại không thể mặc kệ Mộc Như Lam, ở cái nơi sài lang hổ báo này, không cẩn thận cô ấy sẽ lập tức bị bắt đi.
“Chúng ta muốn làm gì?” Việc gì mà cần đến hắn ta...
Tầm mắt Tuyết Khả hướng về phía người đàn ông trung niên đang đứng ở tầng hai nhìn xuống. Đáy mắt xoẹt qua một tia sát khí lạnh lẽo. Tên kia ngoài mặt thì cùng Bạch Đế bọn họ quan hệ rất tốt, lại còn là bạn bè. Nhưng trên thực tế thì khỏi xướng lôi kéo người khác tạo phản, phá hủy Bạch Đế. Nguyên nhân bởi vì Bạch Đế cực tuyệt yêu cầu tăng gấp đôi quyền lợi của hắn ta. Cho nên hôm nay họ muốn cho hắn ta biết hậu quả của việc chơi đùa với bọn họ.
Đương nhiên là không giết hắn ta, mà muốn khiến cho hắn ta sống không bằng chết!
“Bởi vì không phải việc lớn gì, nên ban đầu dự định giao cho cậu.” Câu nói của Tuyết Khả lập tức khiến cho khuân mặt nghiêm nghị của Tả Nhất Tiễn trở nên ỉu xìu. Bởi vì không phải việc gì lớn nên gọi hắn ta tới xử lý? Việc này khiến cho lòng tự trọng của hắn ta bị tổn thương quá đi!
“Nhưng mà cậu phải dẫn Mộc Như Lam lại đây, bạn gái xinh đẹp như vậy mà bị bỏ lại lâu như thế sẽ khiến người khác sinh nghi. Tốt nhất cậu nên tranh thủ từng giây từng phút cho tôi.” Tuyết Khả nhìn hắn ta, có lòng tốt không nói cho hắn ta biết ban đầu vốn dĩ việc này là của Hắc Báo. Nhưng sau khi biết được phải làm gì, hắn ta lập tức ruồng bỏ chạy mất, những người khác cũng đồng loạt từ chối, mặc kệ. Cho nên cô ta mới phải tìm Tả Nhất Tiễn.
“Còn cô?”
“Tôi còn rất nhiều việc khác muốn làm, chúng ta chia nhau ra hành động, tự chăm sóc bản thân mình tốt là được.” Đến buổi tiệc này chỉ có ba người bọn họ, vì vậy đừng hòng nghĩ sẽ có người yểm trợ. Hơn nữa, cấp bậc của nhiệm vụ lần này vô cùng đơn giản, việc này mà cũng làm không xong thì còn mặt mũi nào mà làm nhân vật cao cấp ở Bạch Đế nữa?
Nói là đơn giản, nhưng trên thực tế nơi này đâu đâu cũng có camera giám sát, nghị viên Sora vẫn luôn đề phòng Bạch Đế. Mà lúc này Bạch Mạc Ly còn đế thăm, lão ta làm sao có thể không lo lắng được? Tầm mắt của lão ta vẫn luôn lặng lẽ chú ý tới Bạch Mạc Ly, ngay cả Mộc Như Lam cũng không thể thu hút lão ta, xem ra lão ta đem tính mạng của mình quan trọng hơn hết.
Lúc này, điệu Waltz vang lên nam nữ nắm tay nhau tiến vào sân khiêu vũ, Mộc Như Lam đứng ở bên ngoài vẫn luôn từ chối lời mời khiêu vũ của những người đàn ông. Ánh mắt di chuyển tìm khiếm bóng dáng của Tả Nhất Tiễn. Dáng người tinh tế, yếu đuối, thoạt nhìn giống một chú mèo con xinh đẹp vừa ra đời nhưng lại yếu đuối, mong manh đang tìm kiếm sự giúp đỡ. Cần có sự bảo vệ cường đại mới có thể khỏe mạnh sinh tồn được.
Ở trong góc phòng bên kia, có một người phụ nữ mặc lễ phục màu đỏ, ánh mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm Mộc Như Lam. Mang theo sức thái quỷ dị, vặn vẹo khiến người khác không thoải mái. Lại giống như động vật ăn thịt tìm tới con mồi của mình. Cô ta chậm rãi đứng lên đi về phía Mộc Như Lam.
Bạch Mạc Ly chú ý tới điểm này, nhíu mày, còn chưa kịp suy nghĩ đã bước tới chỗ Mộc Như Lam.
Con gái của nghị viên Sora... hành vi của cô ta từ trước đến nay đều vô cùng quái dị. Dựa theo lời Gino-nhà tâm lý học duy nhất của Bạch Đế giải thích thì tinh thần của cô không được bình thường.
____Hết V126___
Thông báo nho nhỏ: từ ngày 18/5-15/6 có tuần mình sẽ ra chap mới tuần thì không ạ
//
. Do khoa mình sau tết sẽ mới thi nhưng mà do dịch nên phải lùi 2 tháng rùi ý, bây giờ thi bù kết thúc các học phần của kì 1 vào chủ nhật hic. Mong mn thông cảm. À tuần giữa tuần sau sẽ có V127 (chap này khá ngăn kiki)