Gia Không Có Ghen!


"Sớm biết nàng ta không chết, Gia nên bổ thêm một đao.

" Sài Ánh Ngọc vô cùng tiếc nuối.

"Ngươi suy nghĩ mà xem, nàng ta là đại tiểu thư của Tào bang, nữ nhi duy nhất của Kim Trấn Hải, nếu nàng ta chết trong tay ngươi, không phải Sài gia các người và Tào bang sẽ kết thù sao?"
"Lúc nàng ta cởi y phục của Gia sao không nghĩ tới Gia là con trai duy nhất của Sài gia? Trinh tiết của Gia có thể để cho mụ khỉ cái đó cướp đi sao? Đáng đời.

"
Lời nói của Sài Ánh Ngọc vô cùng ngay thẳng bộc trực, dáng vẻ như cây ngay không sợ chết đứng, lại có thể khiến cho người ta cảm thấy hắn nói rất có lý là đằng khác, đúng là vô cùng thần kỳ.

Nội tâm bình thản như nước của Hoa Dược lần đầu tiên sinh ra sự tò mò to lớn, nàng thật sự hiếu kỳ, cuối cùng ai có thể cướp đi trinh tiết của Ánh Ngọc công tử băng thanh ngọc khiết này, chắc hẳn là một tiên nữ đi.

Đúng lúc này, Tử Điện từ bên ngoài đi vào.

Hắn nói: "Đám người Tào bang đã lui ra bên ngoài cốc, hiện đang canh giữ ở cửa cốc.

"
Hoa Dược hỏi: "Kim Trấn Hải thì sao?"
Truyện được dịch và đăng bởi tài khoản @Yên Hoa (béo), vui lòng không reup dưới mọi hình thức.

"Lão ta đi tới Hứa thị y quán, nữ nhi của lão ta Kim Bảo Bảo đang ở trong Hứa thị y, Hứa đại phu bị đám người Tào bang khống chế, đang điều dưỡng thân thể cho Kim Bảo Bảo.

"
Chẳng trách Hứa đại phu không kịp báo tin cho nàng.

Hoa Dược khẽ cau mày, quay lại hỏi Sài Ánh Ngọc.

"Niếp hồng tán của Sài gia nhà các người không phải độc dược lấy mạng người ta sao? Kim Bảo Bảo trúng niếp hồng tán sao còn có thể sống đến bây giờ?"
Điểm này Sài Ánh Ngọc cũng rất tò mò, niếp hồng tán nhà hắn vô sắc vô vị, chỉ cần rơi vào miệng vết thương, độc tố sẽ theo máu đi sâu vào lục phủ ngũ tạng, không đến nửa ngày, người trúng độc sẽ trào màu mà chết.

Suy nghĩ hồi lâu, ánh mắt Sài Ánh Ngọc chợt lóe.

"Chẳng lẽ nàng ta đã dùng đại hoàn hồn đan?"
Hoa Dược gật đầu, nói: "Cũng có khả năng này, sau khi uống đại hoàn hồn đan, dù chỉ còn một hơi thở cũng có thể giữ mạng nửa năm, Tào bang giàu có, có đại hoàn hồn đan cũng chẳng phải chuyện kì lạ.

"
Suy nghĩ hồi lâu, chuyện ngày mai vẫn khó giải quyết như cũ.

Hoa Dược hỏi lại lần nữa: "Rốt cuộc ngươi có mang theo thuốc giải của niếp hồng tán không?"
Điều này sẽ quyết định những việc nàng phải sắp xếp phía sau, dẫu sao nàng cũng không thể đảm bảo trong thời gian ngắn có thể chế ra thuốc giải độc niếp hồng tán.

Sài Ánh Ngọc không trả lời mà đánh trống lảng sang chuyện khác: "Đem phi hoa lệnh của ngươi đây, Gia xem một chút.

"
Hoa Dược không suy nghĩ nhiều, tiện tay lấy lệnh bài ra đưa cho Sài Ánh Ngọc.

Sài Ánh Ngọc nhận lấy lệnh bài, quan sát một lát, cũng chỉ là một tấm lệnh bài bằng ngọc thông thường, có chút thất vọng.

"Đây chính là phi hoa lệnh nổi danh trên giang hồ sao? Cũng chẳng có gì hiếm lạ.

"
"Lệnh bài không hiếm lạ nhưng lời hứa hẹn sau tấm lệnh bài này rất quý báu, hôm nay dù chưa rõ Kim Trấn Hải sao lấy được nó, nhưng dù ta hận chết đám người Tào bang, cũng phải giải độc cho đại tiểu thư nhà bọn chúng.


Truyện được dịch và đăng bởi tài khoản @Yên Hoa (béo), vui lòng không reup dưới mọi hình thức.

"Nếu quý báu như vậy thì Gia thu nhận vậy.

"
Sài Ánh Ngọc yên tâm thoải mái đem lệnh bài phi hoa lệnh cất vào ngực áo.

Hoa Dược ngơ ngác: "Ta nói tặng ngươi phi hoa lệnh bao giờ?"
Sài Ánh Ngọc nhướn mày: "Hôm nay Gia vừa bỏ công vừa bỏ sức, muốn chút lợi ích cũng không được sao? Huống chi, ngươi năm lần bảy lượt hỏi Gia mang thuốc giải niếp hồng tán hay không, chẳng lẽ không phải muốn đòi Gia thuốc giải sao? Nếu muốn thuốc giải, cũng phải mang gì đó ra để đối chứ.

"
"! "
Không ngờ hắn lại có đầu óc như vậy, thật kinh ngạc!
Cho dù như vậy, Hoa Dược cũng không muốn tặng cho Sài Ánh Ngọc phi hoa lệnh, lệnh bài kia quá quý giá, sau này nếu Sài Ánh Ngọc cầm lệnh bài này đến yêu cầu nàng cứu người mà nàng ghét, lúc đó phải làm sao.

Không ngờ Sài Ánh Ngọc lại mặt dày vô lại như thế, nhét luôn phi hoa lệnh vào trong ngực áo, giữ ở trong người.

"Có giỏi thì ngươi lột y phục của Gia đi.

"
"! " Đúng là vô liêm sỉ tột cùng.

Hoa Dược cũng không ngại lột y phục của hắn, vấn đề là có vết xe đổ của Kim Bảo Bảo phía trước, y phục của Ánh Ngọc công tử có thể lột xuống dễ dàng vậy sao?
Sài Ánh Ngọc nhanh tay hạ thủ trước, cướp lấy phi hoa lệnh của Hoa Dược, đồng thời cũng thành thật giao ra thuốc giải của niếp hồng tán, một loạt hành động vô cùng lưu loát, quả là xuất sắc.

Hoa Dược mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chẳng làm gì được, tức giận tới mức giậm chân bỏ đi.

Tử Điện nhìn mà ngơ ngác.

"Công tử sao có thể vì một tấm lệnh bài cỏn con mà giao ra thuốc giải của niếp hồng tán? Công tử không phải hận không thể xẻ thịt lột da Kim Bảo Bảo sao? Sao lại cứu nàng ta?"
Sài Ánh Ngọc lấy phi hoa lệnh từ trong ngực ra, âm thầm vui mừng đắc ý sờ trái sờ phải.

Truyện được dịch và đăng bởi tài khoản @Yên Hoa (béo), vui lòng không reup dưới mọi hình thức.

"Đương nhiên Gia hận không thể giết nàng ta ngay lập tức nhưng để nàng ta chết dễ dàng vậy thì hời cho nàng ta quá.

"
Hắn nhìn ra được, Hoa Dược muốn tự mình động thủ xử lý mụ khỉ cái Tào bang kia, hắn tội gì mà mất công ngăn cản.

Cả nhà mụ khỉ cái kia đắc tội thần y của Dược Vương Cốc, thần y không chỉ biết chữa bệnh cứu người, công phu hạ độc cũng là thiên hạ vô song.

Chỉ bằng những việc Kim Trấn Hải đã làm năm đó, Hoa Dược chắc chắn sẽ không tha cho Kim Bảo Bảo, có lẽ sẽ hạ chút độc tác dụng chậm, dần dần giày vò Kim Bảo Bảo cũng nên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui