Lam Sương mở cửa bước vào trong phòng,cô bây giờ rất buồn ngủ.
Không nghĩ nhiều ngay lập tức cô trèo lên giường ngủ luôn.
Lưu Trần Lãng cũng cởi áo vest đặt trên kệ đựng quần áo ôm cô ngủ.
Lam Sương xoay người tức giận nhìn anh.
Anh biết cô giận vì cái gì nên chỉ cười.
"Anh đúng là người đàn ông đáng ghét,dám trêu em!".
Cô đẩy anh ra chui tọt vào trong chăn.
"Anh trêu em khi nào,rõ ràng là em nhột thì có!".
Nghe vậy Lam Sương mở chăn ra :"Hứ,em còn chưa nhận ông ấy là cha thì anh nhận là cha vợ cái gì chứ!".
"Sớm muộn gì cũng phải nhận,bây giờ nhận cũng tốt!".
Lưu Trần Lãng ôm cô.
Lam Sương không thèm so đo với anh nữa,cô ôm anh ngủ say sưa.
Chiều chiều.
"Ủa Lưu Trần Lãng đi đâu rồi?".
Cô nhìn ngó khắp phòng nhưng không thấy bóng dáng anh đâu.
"Lưu Trần Lãng anh thật sự yêu con bé?".
Kiều lão gia ngồi tựa vào ghế tay cầm điếu thuốc lá.
"Yêu em ấy hay không sau này ông sẽ được nhìn thấy rõ ràng hơn!".
Lưu Trần Lãng ngồi vắt chân phía đối diện tay cầm tách trà.
Kiều lão gia đặt điếu thuốc lá xuống gạt tàn thắc mắc hỏi:"Tại sao lại nói sau này?".
"Kiều lão gia ông là người không thích hứa trước làm sau.
Tôi cũng vậy, muốn chứng minh phải thực hiện bằng hành động còn lời nói thì dẹp đi!".
Kiều lão gia gật đầu.
Ông rấp hài lòng với câu trả lời này của anh.
Nhiều khi hứa trước sẽ không thể thực hiện được.
Ít ra hành động trước vẫn là tốt hơn.
"Không biết Lưu Tổng có thể xin con bé nhận tôi làm cha không? Tôi sợ sau nhiều năm xa cách như vậy con bé sẽ không chấp nhận tôi!".
Lưu Trần Lãng nhìn ra ngoài trả lời hờ hững:"Tiếc quá! tôi không thể giúp ông rồi.
Nếu như em ấy thật sự muốn nhận Kiều lão gia đây làm cha ắt sẽ thay đổi họ, nếu như em ấy rụt rè thì tôi sẽ giúp!".
"Vậy làm phiền Lưu Tổng rồi!".
Lưu Trần Lãng trở về phòng nghỉ bắt gặp Lam Sương đang ngồi trên xích đu.
Anh đi đến gần quỳ một chân trước mặt cô:"Sương Sương, đang tháng đầu em mang thai đừng đu mạnh quá!".
Lam Sương bật cười ôm cổ anh:"Hứ! Anh chỉ lo cho con thôi!".
Anh bế cô ngồi ở ghế đá, véo má cô:"Đồ ngốc! anh cũng lo cho em mà!".
Cô biết chứ, nhưng chỉ muốn chọc anh thôi.
Nếu như anh không lo cho cô thì đã để cô đến đây một mình rồi.
"Lúc nãy em ăn chưa Ít lắm có đói không?".
Lam Sương lắc đầu, cô đâu có ăn ít như anh nói.
Chẳng qua ba người đàn ông trong mâm nói chuyện rôm rả quá nên không để ý đấy thôi.
Cô và Lưu Trần Lãng đi đến bên hồ nhìn thấy Kiều Yến Thanh và Tống Lam đang ở trong chòi nghỉ.
Cô nàng ngồi trong lòng Tống Lam làm nũng đủ kiểu.
Còn anh ta thì ôm hôn cô nàng.
Quả đúng là cặp đôi hot nhất thế giới ngầm.
Nghe nói từ cầu hôn đến kết hôn đều xa hoa giàu có lộng lẫy không ai bằng, làm màu đến nỗi cả thế giới phải trầm trồ.
Kiều Yến Thanh nhìn thấy cô từ đằng xa vẫy vẫy tay với cô.
Lam Sương dắt tay Lưu Trần Lãng vui vẻ đi đến.
Tống Lam và Lưu Trần Lãng trước kia là đồng minh trong Hắc Đạo, không quen ít cũng biết nhiều.
Mặc dù Tống Lam từ chối hợp tác với anh nhưng lại theo phe của Lộ Gia.
"Cô Lam Sương qua đây ngồi với cháu nè!".
Kiều Yến Thanh nhảy khỏi vòng tay của Tống Lam.
Lam Sương xích lại gần cô nàng.
Nếu cô mà di chuyển thêm mấy bước nữa thì ai đó sẽ cản cô lại ngay.
.
Kiều Yến Thanh ôm lấy Lam Sương cười tươi:"Cô và Lưu tổng rất hạnh phúc nhỉ?".
Lam Sương vui vẻ đáp lời cô nàng:"Đương nhiên!".
Cô trả lời phóng khoáng quá làm cho mọi người đều bất ngờ, ngay sau đó bật cười.
Kiều Yến Thanh là một người có tính cách rất nóng tính nhưng cũng rất xảo quyệt.
Cô nàng tuy rất nghịch ngợm nhưng lại sợ Tống Lam hết mực, suy cho cùng cũng chỉ có Tống Lam mới trị được cô nàng.
"Cô à! Chừng nào cô mới mang họ Kiều!".
Lam Sương ngạc nhiên nhìn cô nàng:"Họ Kiều! có phải là hơi gấp rồi không?".
Kiều Yến Thanh bật cười ôm cô chặt hơn:"Ầy,cô Lam Sương à, kiểu gì cũng đổi họ bây giờ đổi luôn cũng được mà!".
Cô nàng ôm đâu không ôm, lại ôm trúng cái bụng nhỏ của cô.
Cô nàng hay đánh nhau nên không biết nặng nhẹ là gì nên cứ ôm chặt đến nỗi Lam Sương bắt đầu cảm thấy đau bụng nhẹ, và những giây sau đó bụng cô trở nên đau dữ dội hơn.
Mặt Lam Sương bắt đầu nhăn nhó, Lưu Trần Lãng hất tay Kiều Yến Thanh ra trừng mắt với cô nàng sau đó bế cô rời đi.
Kiều Yến Thanh bất giác khỏi Tống Lam:"Có chuyện gì vậy?".
Tống Lam ôm eo cô cười cười:"Em vừa chọc vào phu nhân của quỷ dữ rồi.
Cô của em đang có bầu, em lại còn ôm chặt bụng người ta như thế.
Thử hỏi xem Lưu Trần Lãng có tức không?.
Kể từ khi em ôm cánh tay cô ấy Lưu Trần Lãng đã thay đổi thần sắc rồi!"