Giả Quan Huyện Đấu Địa Chủ

Edit: meowluoi.

Tiếu Sắc tạm biết một nhà viên ngoại trực tiếp trở về huyện nha. Mặt sau huyện nha chính là toàn bộ viện một nhà Tiếu Sắc ở. Tẩu tử Trương thị vừa thấy tiểu cô nhà mình đã trở lại, chạy nhanh đến đón. Tiếp nhận tay nải trong tay tiểu cô nhà mình, vừa xách liền nhíu mày một chút.

Lúc tiểu cô nhà mình đi, chỉ có vài bộ y phục, sao lúc trở về tay nải lại nặng trĩu như vậy? Nhìn nghi vấn trên mặt tẩu tử, Tiếu Sắc vội vàng ra hiệu bằng tay, tẩu tử Trương thị ngầm hiểu, trực tiếp mở miệng nói: “Tướng công đi đường vất vả rồi! Mau vào nhà nghỉ tạm một lát, thiếp bảo Trương thẩm đi nấu nước, để chàng tắm rửa!”

Tẩu tử tiểu cô vừa nói vừa đi vào nhà, Tiếu Sắc đuổi Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ lúc này mới vào nhà đóng cửa lại, mở miệng nhỏ giọng nói: “Tẩu tẩu, gần đây không yên ổn, trong huyện chúng ta xuất hiện một số người không rõ lai lịch. Tẩu nên gọi muội là tướng công, chúng ta không thể để lộ tẩy. Còn có lát nữa mang Liên nhi về nói một chút, đừng để Liên nhi lỡ miệng.”

“Được, tiểu cô yên tâm. Nha đầu Liên nhi kia từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, người ta đều nói chất nữ giống cô cô, một chút cũng không sai. Nha đầu kia chính là một tiểu quỷ, muội cứ yên tâm! Haizz! Cứ như vậy cũng không phải là cách hay. không biết ca muội khi nào mới trở về?” Tẩu tử Trương thị lo lắng than nhẹ một tiếng.


“Tẩu tẩu, đại ca xuống núi học chắc khoảng nửa năm, đến lúc đó ca ca muội không chỉ là huyện lệnh, trong chốn giang hồ cũng là một thế hệ đại hiệp. Cùng lắm thì đại ca chúng ta từ quan, một nhà chúng ta ẩn cư giang hồ cũng không tồi.

A, bạc và những đồ này tẩu tử cứ nhận trước! Lúc này dù không bán đậu hủ, cũng đủ cho chúng ta sinh hoạt nhiều năm.” Tiếu Sắc vừa nói chuyện vừa đem tay nải mở ra, lộ ra hai trăm lượng bạc Phong huyện lệnh Lưu Lăng đưa tặng, cùng với hơn ba trăm lượng bạc cướp được từ tay bọn cướp, cùng với một ít vàng bạc châu báu.

“Này, này, sao có nhiều bạc như vậy? Hơn năm trăm lượng! Còn có trân châu phỉ thúy, không phải là muội đi cướp bóc đấy chứ!” Tiếu Sắc rất muốn nói, đúng vậy lần này tiểu cô tẩu thật sự đi cướp, nhưng mà đoạt được từ tay bọn cướp, Tiếu Sắc sợ dọa tẩu tử mình, cũng không dám nói thật.

Vì thế giả khụ một tiếng, lúc này mặt không đỏ tim không đập nhanh nói: “Tẩu tẩu, đây chính là tiền tra án tử, Phong huyện lệnh đưa cho muội, châu báu trang sức tẩu cứ cất đi, khi nào cần dùng gấp, chúng ta có thể dùng. Nhưng mà hiện tại tẩu cứ nhận bạc đi, bạc này tẩu cứ cầm lấy mà dùng.

Phong Huyện và Vạn Huyện tuy cách nhau mấy chục dặm đường, nhưng giàu có hơn so với chúng ta nhiều, hơn nữa Phong huyện lệnh sắp đi Châu Phủ nhậm chức, sẽ còn thiếu bạc sao? Đây là người ta đưa cho muội để tạ ơn, thịnh tình này muội không thể chối từ, cố nhận lấy. Cùng lắm thì sau này tái ngộ Lưu đại nhân gặp án khó, muội tra án miễn phí cho hắn.”

“Muội đấy, biết muội tham tiền rồi, người ta vừa đưa muội liền nhận lấy. Được rồi, cái này ta đều cất đi, sau đó tích cóp làm hồi môn cho muội. không biết nhà ai có phúc khí, có thể cưới được tiểu cô đây.

Nhưng mà, tháng tám năm sau tiểu cô đến tuổi cập kê, nữ hài gia đến tuổi mười lăm đều nói đến việc hôn nhân. Đợi ca muội trở về, tẩu tẩu sẽ thương lượng với ca muội, nếu tiểu cô coi trọng ai cứ lén nói với tẩu.” Tẩu tử Trương thị lôi kéo tay Tiếu Sắc, cười nhỏ giọng nói.

Tiếu Sắc nghe tẩu tử nhắc tới hôn nhân của mình, trong mắt hiện lên một chút đau xót. Mình đại nạn không chết vất vả đi tới cổ đại không thể hiểu được, nói cái gì mà không cần nam nhân thích. Đều nói nữ tử si tình dễ bị phụ bạc, một chút cũng không sai. Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật, quả thật làm người ta khó lòng phòng bị. Nhớ tới chuyện cũ trước kia tâm Tiếu Sắc giống như bị kim đâm.


“Tẩu tử, tạm thời muội không muốn gả chồng. Nam nhân đều không dựa vào được. Đương nhiên những nam nhân này ngoại trừ ca muội. Hay là tẩu tử ghét bỏ muội, không muốn muội ở trong cái nhà này.” Tiếu Sắc lạnh mặt nói.

Tẩu tử Trương thị vừa thấy tiểu cô nhà mình không cao hứng, nhanh chóng hỏi: “Tiểu cô, muội đừng tức giận. Tẩu tử không có ý muốn muội nhanh xuất giá. Trừ phi muội thích nam tử nào đó, nếu không muội ở cả đời, tẩu cũng không có ý kiến gì.

Nhưng mà nữ nhi gia chúng ta đều phải gả cho một lang quân vừa lòng đẹp ý. Tuy rằng năm đó thu nhận và giúp đỡ huynh muội hai người. Nhưng nếu không có huynh muội hai người, tẩu sao có hạnh phúc như ngày hôm nay.

Hơn nữa nếu năm đó ca muội cưới Tuệ quận chúa kia, hiện giờ chắc chắn sẽ ngồi lên chức quan lớn, cưới tuấn mã, làm gì có thể nhốt ở huyện thành nho nhỏ này. Tẩu biết trong lòng ca muội thất vọng, mới đi bái sư học nghệ, cho nên tẩu không trách chàng. Tẩu vẫn luôn đem muội như người thân mình đối đãi.

Mấy năm nay muội và ta ở chung, tẩu tử chưa từng quên. Huống chi hiện giờ, ca muội thường xuyên không ở nhà, chị dâu em chồng mang theo Liên nhi sống nương tựa lẫn nhau. Cái nhà này đều do mình tiểu cô chống, sao tẩu tử lại ghét bỏ tiểu cô được chứ. Chỉ cần tiểu cô nói không gả, chúng ta liền không gả!” Tiếu Sắc nghe tẩu tử mình nói, bị cảm động rơi nước mắt như mưa.


“Tẩu tử, mọi người đều nói tẩu tử như mẹ. Tẩu hơn muội ba bốn tuổi, lại chăm sóc muội, biết ta không giỏi thêu thùa, tẩu thường xuyên làm y phục và giày mới cho muội. Phụ mẫu Tiếu Sắc duyên mỏng, có tẩu tử săn sóc như vậy, cuộc đời này muội đã thấy đủ rồi.” Nước mắt Tiếu Sắc thấm ướt y phục, ôm tẩu tử Trương thị nghẹn ngào nói.

Hai kiếp làm người, cũng khó thoát khỏi vận mệnh cô nhi. một kiếp này cùng ca ca Tiếu Tường nương tựa lẫn nhau. một năm kia Tiếu Sắc chỉ có mười bốn tuổi theo ca ca Tiếu Tường phiêu bạt giang hồ. Nửa đường Tiếu Sắc phát sốt bệnh rối tinh rối mù. Gặp nhiều đại phu đều không có kết quả. Cuối cùng bạc Tiêu Tường mang theo trên người đều tiêu hết.

Ngày đó buổi tối rơi vào đường cùng gõ cửa một nhà bán đậu hủ. Cầu xin chưởng quầy phát từ bi cứu muội muội mình. Cũng may chưởng quầy nhìn tướng mạo hai huynh muội bất phàm, quyết định thu giữ huynh muội hai người. Nhưng mà vào ban đêm đại phu vốn phán định tiểu nha đầu Tiếu Sắc tắt thở, như có kỳ tích sống lại.

Chưởng quầy đậu hủ lẻ loi một mình, thê lão mất sớm, lão chỉ có một nữ nhi Thúy Phân. Nghĩ lại sau này mình chết, cố gắng tích đức thêm vài năm. Cũng tìm cho nữ nhi Thúy Phân nhà mình một chỗ dựa. Nữ nhi sinh hoạt dưới mái nhà, chậm rãi có cảm tình. Sau này chưởng quầy đậu hủ làm chủ đem nữ nhi gả cho Tiếu Tường.

Trương thẩm và Trương bá là người hầu của chường quầy. sau khi lão chưởng quầy mất, Tiếu Tường một lòng đi thi, chuyện buôn bán vẫn luôn do thê tử Trương thị xử lý. Sau khi muội muội hết bệnh hoạt bát không ít. Kỳ thật sau khi khỏi bệnh Tiếu Sắc sớm đã thay tim!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận