Già Thiên

Mọi người trong Hư Không cổ Điện vô cùng kinh hãi, Vương Đằng vẫn không nhúc nhích, mảnh nhỏ tinh tú màu lam chảy ra từng cái từng cái phù văn, hiện lên trong ánh mắt hắn.

Tinh không vô tận, sao băng vạch ngang hư không rồi tiêu tan trong mắt hắn, có các loại tự phù lóe ra, phi thường quỷ dị, đó là đạo ngân chìm nổi.

"Hừ!"

Người của Cơ tộc hừ lạnh, mảnh nhỏ tinh tú có dính vết máu của Hư Không Đại đế này, đúng lý nên là của bọn họ tất cả, mà nay lại bị một ngoại nhân chiếm được.

"Chư vị nguyên lão bớt giận! Đây là thuộc về Cơ gia, chúng ta dĩ nhiên sẽ không mang đi!

Một vị đại năng Vương gia mồ hôi lạnh chảy xuống.

Phụ thân của Vương Đằng lại tươi cười, nói:

- Như vậy đủ để chứng minh con ta có duyên cùng Cơ tộc, ngay cả Hư Không Đại đế đều hiển linh, ta xem ra chuyện hôn sự này là trời định sẵn rồi!

- Chốc lát nữa để Đằng nhi đọc ra kế thừa thu được, một chữ cũng không sai lệch!

Huyền tổ của Vương gia lên tiếng.

Người của Cơ tộc thần sắc biến hóa không ngừng. Nhất là mấy vị nguyên lão, tất cả đều như có chút suy nghĩ, bí bảo của Hư Không Đại đế trọng hiện, sẽ là một loại kế thừa như thế nào?

"Vương Đằng này rốt cuộc có bao nhiêu đại số mệnh, Hư Không cổ Điện giáng xuống thánh vật, lại rơi vào tay hắn." Nguyên lão của Cơ gia không thể không thận trọng cân nhắc, cảm thấy Bắc Đế tất yếu sẽ quật khởi, có lẽ thật sự không thể ngăn cản.

Ngay trong ngày đó, có tin tức truyền ra bên ngoài, Vương Đằng được kế thừa của Hư Không Đại đế, được một bộ phận người của Cơ gia tán thành, thực rất có thể sẽ có quan hệ thông gia cùng Cơ gia.

- Hư Không Đại đế trước khi tọa hóa có lưu lại kế thừa khác hay sao?

- Không ngờ lại lựa chọn Vương Đằng cho hắn chiếm được, đây là thật vậy chăng?

Ở Đông Hoang, rất nhiều thế lực lớn nhận được bẩm báo, tất cả đều vừa hâm mộ vừa kinh sợ, đây là một sự kiện ảnh hưởng rất lớn, cảm ngộ của Đại đế trước khi lâm chung nhất định vô cùng trọng yếu.

- Vương Đằng lại có số mệnh lớn như vậy, chẳng lẽ nhất định chứng đạo thành Đế hay sao?


Mọi người đều kinh sợ, được Hư Không Đại đế tán thành, đó chính là tiềm chất vô địch đến mức nào.

- Xem ra, Cơ tộc thật sự muốn quan hệ thông gia cùng Vương gia rồi! Cơ gia Tiểu Nguyệt trong sáng tương lai sẽ gả cho Bắc Nguyên!

Mọi người giật mình kinh sợ, hai thế lực lớn rất có thể muốn phá vỡ cấm kỵ, buộc cùng một chỗ.

Sớm có lời đồn, trong Cơ tộc có một số người vẫn phản đối cuộc hôn nhân này, muốn tương lai sẽ bàn lại, mà có một số người khác thì rất ủng hộ chuyện này.

Hiện tại đã xảy ra đại sự như vậy, chỉ sợ người phản đối sẽ giảm mạnh, quan hệ thông gia hơn phân nửa sẽ không bị ngăn cản, bởi vậy mà sinh ra sóng gió rất lớn.

Chưa được mấy ngày, lại có tin tức truyền ra, mấy vị nguyên lão Cơ tộc trước sau đồng ý cửa hôn sự này, nghe nói Vương Đằng giao ra kế thừa cực kỳ kinh người, là một bộ cổ kinh vô thượng.

- Ta không lấy chồng!

Đây là Cơ Tử Nguyệt đấu tranh, nhưng tiếng nói của một mình Cơ gia Tiểu Nguyệt trong sáng dường như rất khó thay đổi.

Tuy nhiên qua mấy ngày, Bắc Đế tu luyện cổ kinh trên mảnh nhỏ tinh tú màu lam có tiến triển đáng sợ, ở trên không trung một chỗ động phủ của Cơ tộc, hiện ra các loại cảnh tượng đáng sợ.

Chân long, Phượng hoàng toàn bộ nằm ở dưới chân Đại đế tại trung ương, mà Đế ảnh kia chính là hắn, kim thân hùng vĩ, nổi lên các loại âm vang hiến tế, lại có rất nhiều thần linh cúng bái.

Ngay cả nhân vật lớp người già Cơ gia đều chấn động, bọn họ đồng thời tu luyện thiên kinh văn này, nhưng không tiến bộ nhanh chóng bằng Bắc Đế như vậy, trong mấy ngày liền ngộ đạo, tu luyện tới cảnh giới tuyệt diệu.

Bắc Đế uy danh đại chấn, vốn nguyên lão Cơ gia lúc đầu còn có điều nighi ngờ. hiện tại với thiên phú của hắn như vậy, gần như không người nào có thể đuổi kịp tất cả đều thêm vài phần kính trọng.

- Tương lai nhất định có thể chứng đạo!

Rất nhiêu người trong lòng đều rung động, đôi với thái độ chuyển biến này, không hề còn chần chờ như trước.

Cũng không có người nào có ý giấu giếm, tin tức truyền ra bên ngoài, khắp Đông Hoang đều lặng ngắt như tờ. Người cường giả đến từ Bắc Nguyên này áp bức trẻ tuổi một thế hệ hít thở không thông.

Rất nhiều nhân vật lớp người già đều thở dài, là sầu lo cho con cháu, đợi sau khi họ chết đi, ai có thể chống lại Bắc Đế như vậy? Mà nay bọn họ cũng đã lực bất tòng tâm.

Thần Khư, là một địa vực cổ xưa rộng lớn, nhiều địa phương đất đỏ như máu không có một ngọn cỏ, nhưng cũng có không ít địa phương sinh cơ bừng bừng, cổ dược mấy vạn năm sinh trưởng, hương thơm ập vào mũi.


Một con chó lớn màu đen cõng trên lưng một cô bé mũm mĩm trắng như ngọc điêu khắc thành, thường lui tới địa vực này, không ngừng thì thầm to nhỏ giống như cùng nhau làm kẻ trộm.

- Con bà nó! Thực sự có... Nam Thiên Môn a! Chỗ sâu nhất thực sự có Thiên Đình cổ hay sao?

Nó nhìn ra xa, thấy được một cái cổng cổ quả thực cao lớn chọc trời và trong Thần Khư phi thường rộng lớn.

- Cẩu cẩu! Khi nào đi tìm đại ca ca?

Cô bé giống như một búp bê tinh xảo, nhu thuận mà thanh tú, làm cho người ta yêu mến.

- Qua một thời gian đi! Nghe nói hắn thật sự có phiền toái rồi, ngay cả hạt giống của Cơ tộc hơn phân nữa gặp phải đại họa. Mảnh nhỏ tinh tú màu lam dính Đế huyết kia có thể là kế thừa của Hư Không Đại đế, nghĩ tới lại khiến cho da đầu người ta run lên mà!

Đại hắc cẩu lẩm bẩm với giọng không thể nghe thấy.

- Cẩu cẩu này! Ngươi đang nói vậy?

Cô bé chớp đôi mắt to, nhẹ nhàng vỗ vỗ nó.

- Ta nhớ rõ Vô Thủy Đại đế, nhân vật vô thượng ở chỗ sâu trong Bất Tử Sơn nói qua, binh khí của hắn là dùng Vĩnh Hằng Lam Kim trong tinh không luyện chế thành, ngẫm lại khiến cho người ta phát khiếp mà! Hơn phân nửa là một mãnh vỡ binh khí nhốt đánh vào trong cơ thể Hư Không Đại đế rơi xuống, mặc dù lây dính máu của hắn, nhưng là kế thừa của Bất Tử Sơn!

Bắc Vực, Diệp Phàm cũng nhận được tin tức mấy ngày gần đây về Vương Đằng, hắn trầm mặc một hồi lâu, cơ duyên của đối phương thật sự vượt qua tưởng tượng của hắn.

Tuy nhiên, hắn cũng không sợ hãi chút nào, phát ra lời khiêu chiến mạnh nhất, bị phần đông tu sĩ truyền đi khắp đại địa Đông Hoang.

- Hoa quế tỏa hương, đêm trăng tròn, đỉnh Tử Sơn quyết tử chiến một trận!

Đêm trăng tròn, Thánh thể sẽ đại chiến cùng Bắc Đế ở trên đỉnh cổ Hoàng Sơn, tin tức này chấn động mọi người. Ngay cả sinh linh thái cổ đều biết, bởi vì đó là địa phương hành hương thời thái cổ.

Hoa quế tỏa hương, đêm trăng tròn, đỉnh Tử Sơn quyết tử chiến một trận!

Đông Hoang, mọi người đều đang chờ đợi, Thánh thể quyết đấu với Bắc Đế, đây tất nhiên là một trận chiến động trời, giống như diễn thử trước Thánh thể đại thành tranh hùng cùng Đại đế cổ.


Đầu tiên tin tức này ảnh hưởng thật lớn, rất nhanh truyền tới Trung Châu, Nam Lĩnh, mọi người đều chờ mong nhìn thấy một trận chiến này, bởi vì trận chiến này liên quan đến tương lai ai có thể chứng đạo.

Cách đêm trăng tròn còn có hơn mười ngày, cũng không còn lâu lắm, có thể nói rất nhanh sẽ đến.

Một trận chiến này ngay tại trước mắt, chính là một hồi long tranh hổ đấu, là trận chiến tiêu điểm dẫn tới chú ý của khắp thiên hạ. Có thể lường trước, chắc chắn cả thế gian đều chú mục vào.

Vương Đằng không có lý nào không ứng chiến, mà nay cường đại như hắn có thể bễ nghễ tất cả trẻ tuổi một thế hệ, có thể luận bàn cùng Thánh chủ một phương, không có khả năng lui bước.

Quả nhiên, sau khi Diệp Phàm hô lên lời khiêu chiến chấn động thế gian, Vương Đằng lập tức ở Cơ gia tỏ thái độ đáp lại: "Đêm trăng tròn nhất định ở cổ Hoàng Sơn chém rụng Thánh thể!"

Bắc Vực mùa thu rất lạnh, lá vàng nhẹ bay, tràn ngập một loại không khí xơ xác, một trận gió thổi qua, lá rụng bay theo chiều gió, một mùa đìu hiu đã đến.

Trận đại chiến kinh thế sắp diễn ra, Diệp Phàm bình tĩnh vượt qua hư không, mọi người không nhìn ra có một tia gợn sóng nào.

Trong thời gian này, hắn từng tới Diệu Dục Am, tuy nhiên cũng không gặp lại An Diệu Y, hắn được biết nữ nhân điên đảo chúng sinh này sớm đã một mình đi tới Tây Mạc, tìm kiêm một môn huyên pháp muôn chung tu Phật đạo.

Bắc Vực đất đỏ vô cùng tận, hiếm thấy ốc đảo, càng không có hoa quế, nhưng lại phải là một ngày đó đón trăng mà chiến đấu.

Còn hơn nửa tháng, trước Tử Sơn nhưng lại mọc ra hoa quế, từng cánh hoa rơi rơi bay trong gió, cách rất xa đã có thể ngửi được mùi hương thơm dịu ập vào mũi.

Bóng đêm như nước, Diệp Phàm một mình bước chậm trên mảnh đất màu máu, xuyên qua rừng cây quế, đi vòng tới Tử Sơn, cũng không có hành động gì đặc biệt, sau đó không lâu hắn phiêu nhiên rời đi.

- Thánh thể vừa mới tiến vào Tiên Thai Bí Cảnh không lâu, hắn có thể chiến thắng Bắc Đế sao, hắn cậy vào cái gì để quyết đấu?

- Một trận chiến này, Diệp Phàm hơi lỗ mãng rồi! Hơn phân nửa dữ nhiều lành ít nha!

Trong thời gian này, không ít tu sĩ đều bàn luận, cho rằng Diệp Phàm hơn phân nửa phải thua trong trận chiến quan trọng nhất này, vì hắn quá mức xúc động.

Trong thời gian ngắn này, Diệp Phàm thường lui tới Bắc Vực, gần như đi khắp tất cả cổ mạch, rất nhiều khu vực núi rừng đều để lại dấu chân hắn.

Mấy ngày sau, tin tức thứ nhất từ Nam Vực truyền ra, Bắc Đế sẽ đính hôn cùng Cơ Tử Nguyệt ngay một ngày gần đây. Bạn đang đọc tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

"Xôn xao!"

Khắp Đông Hoang đều "ồ" lên, điều này quá đột ngột, trước khi quyết chiến lại có an bài như vậy, khiến người ta kinh ngạc.

- Thằng bé Thánh thể kia! Ngươi cho là ước chiến với Đằng nhi nhà ta, là có thể thay đổi hết thảy chuyện này sao?


Ở Nam Vực, phụ thân của Vương Đằng cười lạnh, nói:

- Sớm đã nghe nói, ngươi rất thân thiết cùng viên minh châu của Cơ gia, muốn dựa vào một trận chiến này thay đổi hết thảy sao? Nằm mơ đi!

- Đại huynh! Không cần như vậy Thánh thể cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Hắn làm như vậy đơn giản là muốn hóa giải cái gọi là khốn cảnh của Cơ gia Tiểu Nguyệt trong sáng, bất đắc dĩ phải chiến một trận cùng Đằng nhi. Hắn có thể là đối thủ sao, đây là đi chịu chết!

Một vị đại năng Vương gia nói.

Vương Thành Khôn phụ thân của Vương Đằng đứng ở phía trước cửa sổ, liên tục cười lạnh, nói:

- Ta đưa ra đề nghị mau chóng đính hôn, chính là để cho hắn hết thảy thành trống không, quấy nhiễu trong lòng hắn, nhanh chết hơn!

- Nhưng, Cơ gia ở loại thời điểm mấu chốt này nhất định sẽ không đáp ứng đâu!

- Có mấy vị nguyên lão Cơ gia giao tình tâm đầu ý hợp cùng chúng ta, còn đố kỵ oán hận Thánh thể năm đó gây nên. Ngươi có thể đi tìm bọn họ dàn xếp, mặc dù không đáp ứng, chúng ta thả ra tiếng gió, bọn họ cũng sẽ không nhiều lời.

Vương Thành Khôn nói.

Tin tức Bắc Đế Vương Đằng sắp đính hôn cùng Cơ gia dẫn phát lên một hồi chấn động lớn, nhưng cũng không nghe Cơ gia nói gì nhiều làm cho thế nhân vô cùng kinh ngạc.

- Quá nhanh!

- Nhanh như vậy?

Mọi người cũng không sao hiểu được trước đại chiến lại lựa chọn đính hôn trước, điều này có chút không phù hợp.

Vương Thành Khôn phụ thân của Vương Đằng cười lạnh, nói:

- Ngươi cho là lựa chọn cổ Hoàng Sơn chiếm hết địa lợi, là chém được Đằng nhi nhà ta sao, ta cho ngươi trước đến Nam Vực nhận lấy cái chết!

Hai ngày sau, Vương gia từ Bắc Nguyên đưa tới lễ hỏi là một quả Phượng Hoàng Thạch có thể tránh được vạn tà, có thể tăng lên tốc độ tu luyện nhanh hơn hai thành, có thể nói là một kiện chí bảo

Không thể không nói, kiện lễ vật này rất quý giá, tránh vạn tà là nhỏ, mà có thể tăng cao tốc độ tu luyện hai thành, có thể nói là bảo bối nghịch thiên, nhưng Vương gia lại bỏ được xuất ra.

- Nội tình của Vương gia quá cường đại, loại này ở trong mắt Thánh nhân đều là vô giá, bọn họ lại hào phóng đưa ra như vậy, trong tộc khẳng định còn có thứ quý báu hơn.

Phần lễ vật này dẫn tới không ít người đỏ mắt, nhưng cũng không có cách nào, ai dám tranh cướp?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận