Chương 13
Dinh thự Van Alen nằm tại góc đường 1Q1 và Riverside từng có thời là một trong những dinh thự bề thế và nguy nga nhất ở New York. Không biết bao nhiêu thế hệ của gia tộc này đã từng phục vụ các đời tổng thống, thống đốc, các vị quan chức cấp cao ngoại quốc, những người đoạt giải Nobel cũng như những nhân vật gạo cội của làng điện ảnh Hollywood, và thi thoảng còn có những nghệ sĩ bohemien, những tiểu thuyết gia nổi bật của tháng. Thế nhưng giờ thì nó chỉ còn là một cái bóng của quá khứ: những gờ tường sứt mẻ, một bên mặt tiền của ngôi nhà nham nhở hình vẽ graffiti, mái nhà thậm chí có chỗ bị dột và tường thì đầy những vết nứt nẻ. Rõ ràng là, sau bao nhiêu năm tháng, nhà Van Alen không còn đủ sức duy trì và bảo dưỡng ngôi nhà được như xưa nữa.
Schuyler kéo lê chiếc vali hành lý lên bậc thềm và nhấn chuông cửa. Hattie, người hầu trung thành của bà ngoại cô, ra mở cửa cho cô vào.
Phòng khách tối và phủ vải y như lúc Schuyler rời đi. Trong nhiều nămqua, Schuyler và Cordelia chỉ sống quanh quẩn trong khoảng diện tích một phần tư ngôi nhà, bao gồm căn bếp rộng lớn, phòng ăn và phòng ngủ của hai người. Những căn phòng khác đều bị khóa và chẳng bao giờ được sử dụng. Schuyler hiểu rằng đó là vì gia đình cô lúc này đã rơi vào cảnh cùng cực, cần tiết kiệm chi tiêu. Hầu hết đồ đạc trong nhà được che phủ dưới những tấm vải bạt, cửa sổ thì luôn kéo rèm, và toàn bộ các chái nhà đều không được sử dụng tới.
Có lẽ bởi vậy mà cả ngôi nhà trông có vẻ gì đó giống với một bảo tàng cũ kỹ, ẩm mốc; bên trong chứa đầy những đồ tạo tác cổ kính và những tác phẩm nghệ
thuật đắt tiền được giấu kín trong các phòng hoặc được giữ trong những tủ có khóa.
Schuyler đi lên phòng mình, nơi Xinh Đẹp đón chào cô với một tiếng sủa vui mừng vang dội; và chỉ tới lúc đó Schuyler mới có cảm giác cô đã thực sự về nhà.
Bây giờ, vấn đề duy nhất là cô sẽ phải mặc gì trong vũ hội tối nay. Thiệp mời đã ghi rõ “White Tie”, cái mà theo Schuyler hiểu là những chiếc váy dài sang trọng dành cho phụ nữ. Cô lờ mờ nhớ lại Cordelia đã chuẩn bị thế nào cho Vũ hội Four Hundred những năm trước đó, với những chiếc váy dài hiệu Oscar de la Renta và những đôi găng opera dài tới tận khuỷu tay. Có lẽ cô có thể tìm thấy thứ gì đó trong tủ đồ của Cordelia.
Schuyler mau chóng sang phòng ngủ của bà ngoại. Cô đã không vào đây kể từ sau buổi tối kinh hoàng Cordelia bị tấn công. Schuyler sợ phải bước chân vào căn phòng này, sợ phải nhớ lại cảnh cô tìm thấy bà ngoại mình nằm trong vũng máu. Nhưng rồi cô tự an ủi bản thân với ý niệm rằng ít raCordelia cũng vẫn còn giữ được linh hồn sau cuộc tấn công và như vậy Schuyler có thể mang chỗ máu còn lại của bà tới trung tâm y tế. Họ sẽ giữ máu của bà ở đó cho tới chu kỳ tiếp theo. Một ngày nào đó, bà ngoại cô sẽ trở lại. Bà không chết. Bà đã không bị “hút” bởi Máu Bạc.
- Cô tìm gì vậy, cô Schuyler? - Hattie hỏi, thò đầu vào trong phòng và thấy Schuyler đang đứng chống nạnh trước tủ đồ của bà ngoại cô bé.
- Tôi cần một chiếc váy, Hattie ạ. Cho buổi dạ vũ tối nay.
- Phu nhân Cordelia có rất nhiều váy.
- Vâng. - Schuyler nhíu mày, lật qua lật lại những cái móc áo và xem xét từng chiếc váy treo trên đó. Chúng đều lỗi mốt cả rồi: những bộ váy với những ống tay bồng choán hết cả cẳng tay. Một số thậm chí có dáng dấp của thời trang thập niên 80, từ thời Tổng thống Reagan còn nắm quyền, với những miếng đệm vai có thể sánh với những miếng đệm vai trên những bộ quần áo hiệu Nolan Miller mà Alexis Carringtontừng mặc trong phim Dynasty[35]. - Nhưng tôi không nghĩ mấy bộ váy này còn mặc được.
- Cô Allegra cũng có nhiều váy lắm. - Hattie nói.
- Mẹ tôi á? Váy của mẹ tôi vẫn còn ở đây à?
- Trong phòng của cô ấy, trên tầng ba.
Mẹ Schuyler cũng lớn lên trong ngôi nhà này, và Schuyler đã từng hơn một lần ước rằng mẹ cô có ở đây để giúp cô giải quyết những vấn đề nan giải hiện thời. Hattie dẫn cô lên tầng ba, đi dọc hành lang tới căn phòng nằm ở góc cuối cùng.
Tim Schuyler đập lên từng hồi vừa háo hức lại vừa nôn nao.
- Cô Allegra là nỗi xấu hổ của gia đình này. - Hattie nói khi mở cửa phòng. - Căn phòng vẫn để nguyên như hồi cô ấy mười tám tuổi. Trước khi cô ấy bỏ trốn khỏi nhà để kết hôn với ba cô.
[35] Dynasty: một series phim truyền hình phát sóng trên đài ABC (Mỹ) vào thập niên 80. Trong đó nhân vật Alexis Carrington đã diện rất nhiều bộ quần áo với phong cách độc đáo, về sau được bình chọn vào top 100 nhân vật có ảnh hưởng tới ngành thời trang.
Căn phòng vẫn sạch sẽ như mới. Schuyler bị sốc khi không tìm thấy dấu hiệu của những tấm mạng nhện ở góc phòng, hay một lớp bụi nào vương trên đồ đạc
trong phòng. Cô vốn trông đợi mình sẽ bước vào một hầm mộ hay một lăng tẩm nào đó, nhưng thực tế đây lại là một căn phòng sáng sủa, vui tươi với những tấm vải lanh Italia phủ trên giường và những cái rèm cửa sổ trắng phồng to.
- Phu nhân Cordelia luôn yêu cầu tôi dọn dẹp nơi này. Phòng khi mẹ cô tỉnh lại.
Schuyler bước về phía cái tủ đứng ở giữa phòng và mở các cánh cửa tủ. Cô với tay vào bên trong và lôi ra một chiếc áo sơ-mi treo trên móc. Hiệu Valentino, chắc sản xuất vào khoảng năm 1989.
- Bà chắc là mẹ tôi có váy dạ hội chứ?
- Cô ấy có một chiếc váy đầm côticông. Cô ấy mặc nó khi được giới thiệu tại Vũ hội Four Hundred đúng vào dịp sinh nhật lần thứ mười sáu. - Bà Hattie giải thích. - Chanel đã thiết kế chiếc váy đó. Chắc là nó cũng ở trong đó thôi.
Schuyler kiên nhẫn lật từng cái móc áo. Cuối cùng, ở tận góc xa nhất của ngăn tủ, cô tìm thấy một cái túi vải đen có thêu lôgô hai chữ C lồng ngược vào nhau. Schuyler đặt cái túi lên giường ngủ của mẹ mình và từ từ kéo khóa.
- Wow. - Schuyler thở mạnh trong lúc lôi chiếc váy được bảo quản cẩn thận ra khỏi túi. Cô đưa nó lại chỗ sáng. Đó là một chiếc váy màu hoàng kim với phần thân bó sát, hở vai và phần váy bồng kiểu công chúa với tầng tầng lớp lớp vải xòe rộng.
Schuyler ướm chiếc váy vào người. Nó sẽ vừa, cô biết là nó sẽ vừa mà.
Khi Schuyler bước vào Phòng khiêu vũ của St. Regis, cả căn phòng dường như đóng băng. Tất cả khách mời nhìn cô chăm chú khi cô đứng đó, ngay chỗ lối vào, thân hình sáng rực dưới ánh đèn chiếu, vẻ mặt đang phân vân không rõ phải đi về phía nào tiếp theo. Có thể nghe thấy một vài tiếng thở hắt từ trong đám đông. Jack Force là một trong số đó. Cậu không thể rời mắt khỏi Schuyler.
Giống như hầu hết mọi người trong phòng, trong giây lát, Jack đã tin rằng Gabrielle - Allegra Van Alen đã quay trở về với họ.
Chương 14
Vũ hội Four Hundred, hay còn được biết đến với cái tên khác là Vũ hội Patrician, chưa bao giờ đi chệch khỏi truyền thống đã được định ra bởi những nhà tổ chức đầu tiên từ hồi cuối thế kỷ mười chín, khi mà gia tộc Máu Xanh lần đầu tiên đạt đến vị trí quyền lực trong xã hội. Bữa ăn tối truyền thống gồm mười món được phục vụ vào những đợt nghỉ giải lao giữa các lần nhảy vẫn được giữ nguyên. Thức ăn vẫn được đặt trên những chiếc đĩa vàng chắc chắn, trị giá 75.000 đô-la mỗi chiếc, kèm theo đó là các loại dao, dĩa cũng bằng vàng; chưa kể vào đó là những chiếc ly pha lê nạm vàng dùng để đựng đồ uống.
Dọc theo bốn chiếc bàn dài hình chữ nhật với một trăm ghế ở mỗi bàn là một đống cát lớn, bên trên cắm những chiếc bay bằng vàng. Khách mời được khuyến khích tham gia trò chơi “đào kho báu” - thực chất là những phần quà khác nhau đã được chuẩn bị sẵn. Ủy Ban đã thuyết phục các nhà tài trợ mua những vật trang sức bắt mắt và đắt tiền, gồm đá ru-bi, sa-phia và kim cương để làm quà cho khách tham dự. Để thêm phần phong phú, các thành viên Ủy Ban trẻ tuổi, dẫn đầu bởi Mimi, cũng đặt mua cả những món trang sức khá xì-tin: dây chuyền gắn chữ cái mua từ tiệm Me & Ro, khuyên tai lông công kiểu dáng lạ mắt của người Peru từ tiệm Zani; ngoài ra còn có mặt dây chuyền hình răng cá mập nạm kim cương - món đồ được săn lùng nhiều nhất mùa mốt năm nay.
Thực đơn bữa tối cũng được giữ nguyên như thực đơn từng sử dụng trong đêm Vũ hội Patrician đầu tiên với món khai vịConsommé Olga, theo sau là món Filet Mignons Lili, Vegetable Marrow Farcie, tiếp đến nữa là món vịt quay và món bò thăn, kèm theo cà rốt trộn kem và khoai tây parmentier.
Những bức tượng tạc trên đá khối, mô phỏng những tượng đài và trụ sở lớn củaNew York bao gồm tòa nhà MOMA mới, các công trình kiến trúc mới được trùng tu dưới sự bảo trợ của Ủy Ban và dự án cảng Frank Gehry do chính Thượng nghị sĩ Llewellyn khởi xướng, được sắp đặt bên cạnh những cái bàn xếp dọc quanh phòng. Và rượu sâm-banh cứ liên tục chảy ra từ một điểm bí mật trên những công trình bằng đá đó.
Mimi hầu như không đụng đến chút thức ăn nào. Cô nàng nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi và lượn một vòng giữa đám đông đang tỏa sáng. Tất cả các gia đình dòng dõi tạiNew York, những dòng họ cổ xưa nhất, đều có mặt: nhà Van Horn, nhà Schlumberger, nhà Wagner, nhà Stewart, nhà Howell, nhà Howland, nhà Gould, nhà Goelet, nhà Bancroft và nhà Barlow. Ngay cả các thành viên của gia tộc Máu Xanh hiện sống tại Anh cùng với rất nhiều chi tộc đến từ các quốc gia khác cũng có mặt trong dịp này. Nổi bật trong số đó là một chi tộc rất giàu có, vốn tách ra khỏi gia tộc chính từ nhiều thế kỷ trước và hiện giờ đang định cư tại vùng đất mà ngày nay người ta vẫn gọi là Trung Quốc. Họ vừa đến đây từ Thượng Hải, thành phố mà trong mấy thập kỷ gần đây được chính gia đình này giúp đỡ xây dựng lại. Hai cô con gái sinh đôi mười sáu tuổi của họ, hai cô nàng quý tộc Trung Quốc chân dài, cũng là những người sẽ được giới thiệu chính thức trong Vũ hội tối nay.
Tuy nhiên, không có gia đình nào quyền uy và giàu có hơn nhà Force. Mimi là công chúa của buổi tiệc. Cô đi lại giữa những người quen biết và cả không quen, đón nhận sự ngưỡng mộ và sùng kính của tất cả bọn họ.
Mimi đang tìm kiếm anh trai mình. Jackđã luôn ở bên cô trong suốt buổi tối nay nhưng cậu đột nhiên biến mất giữa lúc món cá được dọn đi và món thịt được đưa lên. Dù gì hai người cũng nên ở cùng nhau. Tối nay sẽ là lúc để cả gia
tộc nhận ra rằng họ đã tìm thấy nhau và khi thời gian đến, họ sẽ một lần nữa tuyên thệ lời thề vĩnh cửu của mình.
Anh ấy ở đâu nhỉ?
Mimi để tâm trí bay lượn khắp phòng, tìm kiếm dấu hiệu của anh trai. À, anh ấy kia rồi, đang đứng ở bàn đầu, nói chuyện với Bryce Cutting, bạn cùng đội lacrosse. Mimi nhận thấy Jack dừng lại và nhìn về hướng cô, đột nhiên trên khuôn mặt cậu nở một một nụ cười thật rạng rỡ.
Mimi cũng cười lại và vẫy tay với anh trai, nhưng cậu không hề vẫy lại cô.
Bực mình, cô quay người lại phía sau - có khi nào Jack không phải là đang nhìn cô?
Và đó cũng chính là lúc Mimi nhận ra cái người đang đứng ngay sau cô, nơi đầu cầu thang, và thu hút sự chú ý của toàn bộ khách khứa trong phòng.
Schuyler Van Alen.
Cô ta mặc một cái váy mà ngay cả Mimi cũng xin chết để được mặc.
Schuyler tìm thấy ghế ngồi của mình bên cạnh ba mẹ của Aggie Carondolet quá cố. Rõ ràng là nhà Carondolet cảm thấy bị khinh thường với vị trí mới của mình tại bàn tiệc năm nay, họ hầu như không nói chuyện với Schuyler, trừ việc thông báo với cô rằng họ thực sự cảm thấy thương tiếc trước sự ra đi của Cordelia. Schuyler nhận ra Bliss đang ngồi một mình ở bàn phía trước và vẫy tay với cô gái. Bliss cũng vẫy lại.
“Lại đây đi.” - Bliss làm khẩu hình với Schuyler.
Cô nhấc chiếc váy bồng màu hoàng kim và tiến lại phía Bliss. Hai cô gái ôm nhau thắm thiết.
- Sky, tớ phải nói với cậu một chuyện, về Dylan. - Bliss nói.
- Ồ? - Schuyler nhướng một bên mày.
- Tớ nghĩ cậu ấy...
Nhưng trước khi Bliss có thể kết thúc câu nói, một chàng trai đã tiến lại gần và mời cô ra nhảy.
- Chắc rồi. - Bliss đành nhún vai đồng ý. - Tớ sẽ nói với cậu sau vậy. - Cô quay sang nói với Schuyler.
Schuyler gật đầu. Trên đường miễn cưỡng quay trở lại ghế ngồi của mình, cô thắc mắc không biết Bliss định nói về chuyện gì. Bliss là người bạn duy nhất của cô tại vũ hội tối nay. Mà thật ra, Schuyler đang làm gì ở đây chứ? Tại sao cô lại đến đây làm gì? Vì Cordelia chăng? Hay vì dòng tộc Van Alen? Không. Cô nên tỏ ra thẳng thắn hơn với chính mình, dù rằng sự thật mới đau khổ làm sao. Schuyler đến đây vì muốn gặp lại Jack Force. Nhưng sao cô cảm thấy đau đớn thế này?
Jack ở ngay kia, sát cạnh em gái mình, hai người họ lướt qua lướt lại khắp phòng, quấn quýt bên nhau. Jack đặt một tay lên vòng eo thon nhỏ của Mimi. Schuyler đã nghe thấy tiếng xì xào của các bậc Trưởng bối và những người Giám hộ ở bàn bên cạnh. Chuyện gì đó về lễ giới hạn, về hai anh em nhà Force và về lời thề vĩnh cửu. Món ăn tiếp theo đã được đưa lên: bồ câu quay giòn và nộm măng tây. Trông nó ngon quá, nhưng sao khi vào tới miệng cô thì chỉ thấy vị khô và đắng.
- Jack. - Mimi thì thầm khe khẽ vào tai Jack khi họ đi quanh phòng. - Đến lúc rồi.
Là người thực tế, Mimi quyết định lờ đi những gì cô chứng kiến lúc nãy. Mimi là bậc thầy trong việc tự lừa dối bản thân. Nếu có điều gì khiến cô phiền lòng, cô từ chối luôn sự tồn tại của nó. Trong thâm tâm cô, Schuyler chỉ là một sự mê đắm tạm thời đáng ghét.
Nhưng với Jack, gặp lại Schuyler Van Alen lúc này chỉ càng làm bừng cháy thêm những cảm xúc mà cậu đã đè nén trong suốt mấy tháng qua. Những suy nghĩ khuấy động không ngừng xâm nhập tâm trí cậu. Tại sao Schuyler lại gây ảnh hưởng mạnh mẽ tới cậu như vậy? Liệu có phải do khuôn mặt giống với Allegra? Thật sự chỉ bởi vậy thôi sao? Hay còn là một thứ gì khác nữa. Một thứ mà cậu không phòng bị và cũng không ngờ tới? Jack lắc đầu, cảm thấy kinh tởm và xấu hổ với chính mình. Chỗ của cậu chính là ở đây, bên cạnh em gái mình. Tất cả những gì cậu phải làm là cư xử như thể Schuyler không hề tồn tại.
- Họ đang chờ chúng ta mở màn điệu cađri[36] kìa. - Mimi nhắc lại.
[36] Cađri: điệu nhảy dành cho 4 cặp nam nữ
Theo đúng bổn phận, Jack đưa em gái ra giữa sàn nhảy, nơi ba cặp khác cũng đang chờ. Đây là một phần thuộc truyền thống của Vũ hội Four Hundred: trước khi được chính thức giới thiệu trước toàn thể cộng đồng, các ma cà rồng trẻ sẽ
phải tham gia điệu nhảy cađri dành cho bốn cặp đôi. Bốn cặp may mắn được chọn mở màn truyền thống này đều là nhờ vào quyền lực của gia đình họ trong Ủy Ban. Aggie Carondolet đáng lẽ cũng là một trong những người tham dự điệu nhảy mở màn tối nay nếu cô ấy còn sống. Đối với Mimi, cađri chỉ là cái tên bóng bẩy cho một điệu nhảy bộ tứ giản đơn với nhịp điệu di chuyển theo hình vuông nhàm chán, nhưng cô vẫn thích nó. Cô cảm thấy sung sướng khi được Jack dẫn dắt qua hết nhịp này đến nhịp khác: một nhịp xoay vòng, rồi một nhịp đổi vị trí của hai cặp đối nhau, tiếp đến là nhịp quay vòng số tám, vậy là kết thúc điệu nhảy; bốn cô gái mau chóng xếp thành hàng, và Mimi càng hài lòng hơn với vị trí đầu hàng, nơi mà cô xứng đáng thuộc về.
Sau điệu nhảy, các ma cà rồng trẻ đứng im lặng tại vị trí của mình ở chính giữa sàn nhảy, chờ để được giới thiệu chính thức. Họ sẽ được Thủ lĩnh gia tộc nêu tên hiện tại và tên thật của mình.
- Dehua Chen. - Cái tên đầu tiên được xướng lên, và một trong hai người đẹp Trung Hoa quyền quý bước lên phía trước. - Cô từng được biết đến trong gia tộc chúng ta với tên thật là Xi Wangmu.
Thiên thần đại diện cho sự bất tử.
- Deming Chen.
Cô em được xướng tên ngay sau đó. Hai cô gái Trung Quốc giống nhau như đúc: từ vẻ đẹp thánh thiện, nước da trắng mịn như sữa, mái tóc đen như gỗ mun và óng mượt như tơ lụa, đôi mắt hình quả hạnh đầy vẻ cao sang và quyến rũ, cho tới những đốm tàn nhang lấm chấm một cách phi lý trên cánh mũi tròn nhỏ của hai người.
- Từng được biết đến với tên thật là Kuan Yin.
Thiên thần đại diện cho lòng khoan dung.
Tiếp sau đó, tên tuổi của một loạt các ma cà rồng trẻ khác được xướng lên. Tất cả đứng thành một vòng cung giữa sàn khiêu vũ, tạo thành tượng đài các thiên thần như thưở xa xưa.
Cuối cùng, một ánh sáng đơn chiếu vào cặp sinh đôi nhà Force. Mimi nắm chặt lấy tay anh trai.
- Madeleine Force. - Mimi bước lên phía trước, cằm ngẩng cao. - Từng được biết đến với tên thật là Azrael.
Thiên thần đại diện cho sự Diệt vong.
- Benjamin Force. - Jack cúi đầu chào. - Từng được biết đến với tên thật là Abbadon.
Thiên thần đại diện cho sự Hủy diệt.
Cặp sinh đôi Khải huyền. Bộ đôi thiên thần đại diện cho sự Tận diệt. Đây chính là số phận vĩnh cửu của Mimi và Jack. Là chỗ của bọn họ. Hai người chính là cặp ma cà rồng mạnh nhất trong gia tộc, chỉ xếp sau Tổng lãnh Thiên thần Thanh khiết. Họ cũng chính là những tướng lĩnh một thời dưới quyền của Lucifer, nhưng đã quay lưng lại với Hoàng tử Thiên Đàng sau khi bị đày xuống trần thế. Và tại Rome, hai người đã cùng nhau săn lùng và tiêu diệt dòng dõi của bọn Máu Bạc. Chính nhờ sức mạnh của họ mà gia tộc Máu Xanh mới có thể sống sót qua một thiên niên kỷ.
Jack mỉm cười với Mimi trước khi cả hai cúi thấp đầu chào toàn thể gia tộc. Tất cả diễn ra theo đúng như kịch bản đã được định trước.