Trợ lý Cao Vừa mới xuống khỏi xe: "! !.
.
"
Con chó này!
Còn cách tận 2 mét mà ngươi đã ăn vạ rồi!
Cục thịt tròn vo nằm trên mặt đất, ở bên cạnh là khuôn mặt vô cảm của Hạ Vân Trù cùng trợ lý Cao, trường hợp này có vài phần quỷ dị.
"Tích tích ——" không ngừng có xe đi ngang qua.
Hạ Vân Trù giơ tay xoa xoa giữa mày: "Đem nó tới ven đường, tìm một chút xem chủ nhân nó! ! "
Không ai đối với lời nói của Hạ Vân Trù tỏ vẻ dị nghị, không chỉ có bởi vì hắn là ông chủ còn bởi vì bọn họ đều cảm thấy ——
Con chó nhỏ này khẳng định có chủ!
Rốt cuộc đã làm "Khuôn mặt" chó nhỏ, trừ bỏ đôi mắt chung quanh dính "Đen" ra thì địa phương khác đều nhìn rất sạch sẽ, sao có thể là một con chó lưu lạc?
"Vâng" trợ lý Cao liền lập tức ôm chó nhỏ đến ven đường.
Mạc Linh Chi ở thời điểm hắn tới gần theo bản năng sợ hãi lui về phía sau, ngay sau đó lại nghĩ đến chính mình là "Quốc bảo" lại có tự tin, tuy rằng cũng không lui lại nhưng ánh mắt cũng ẩn ẩn mang theo đề phòng.
Rốt cuộc cũng là một đầu chó nhỏ, Trợ lý Cao duỗi tay một cái liền đem nàng đưa tới ven đường.
Mạc Linh Chi bị ôm tới rồi một bên, có chút nghi hoặc mà nghiêng nghiêng cái đầu.
Nhân loại này sao lại thế này?
Hắn trước đó vẫn luôn nói muốn mang nàng trở về nuôi, tuy rằng hiện tại nàng không phải là hamster, nhưng nàng là quốc bảo nha! >.
.