Giả Vờ


Này......
Này.....
Thì này....
Hàng loạt những bức ảnh...được nhân bản nhiều lần.......và rải ra khắp nơi trong thành phố như rải truyền đơn.......
Nhóm thực hiện:Ella và những người bạn...
Hiển nhiên chỉ chưa đầy 12 h đồng hồ sau...một số bức ảnh đậu lên ngay mặt báo....NỘI DUNG:QUÝ CÔNG TỬ NHÀ HỌ TRỊNH ĐÃ KẾT HÔN NGÀY HÔM QUA......
các bức ảnh......các cuộc phỏng vấn ùn ùn....nhưng đối tượng không phải là hai nhân vật chính mà là những gương mặt chủ chốt của gia đình Trịnh thị...
Ông bà Trịnh quyết không thừa nhận.......còn nói đây chẳng qua là một trò đùa dai ....
Kim tiểu thơ giận lắm...vò đầu bứt tai con búp bê......rồi bức xúc quá....dứt nguyên một mảng tóc của nó....con búp bê bi giờ trụi húi........
Ở Mỹ...đôi bạn trẻ cũng trở nên nổi tiếng....vì ảnh cưới của họ ngập đường phố...chưa thấy cái đám cưới nào mà lại nhiều ảnh đến thế....
bà Trịnh không ngờ tới con nhỏ Ariel lại có cái dũng khí đó....cưới thì cưới luôn...khiến bà trở tay không kịp....Giờ thì làm được ji nữa nào????
ba mẹ Ariel có coi qua báo...thấy hình con mình thì rất ư là lạ:"Thế
"lày".....là thế "lào"???Ông Lâm không khỏi ngỡ ngàng......
So với một cái hôn ước vớ vỉn thì một cái đám cưới thực tế hơn nhiều..........
Bà Trịnh lợi dụng giới báo chí.......tung lên những tin đồn không tốt về Ariel...mong mỏi sẽ làm con bé ăn không ngon ngủ không yên.......
Kệ.......
Cả nhà chúng nó vẫn ăn "ngon",ngủ tốt...cười đùa vui vẻ..........
Chun và không tên tình cảm ngay trước mặt mọi người....Chun khoe là nó vừa liếm má Chun....thích lắm...
Ella cười nói:
-ừ ...nó vừa liếm cái ...ý ...xong nó lại liếm mà Chun.
-Eo ơi ...bửn....(Chun lườm con Không tên)
Joe liên tục nhận được điện thoại của ba má nó gọi về....Nhưng ý chí đã quyết..Không về là không về.....
Chun sau đám cưới của AR-Joe...tức cảnh sinh tình....cả buổi tối thấy hùng hục ghi ghi chép chép......giấu giấu giếm giếm không cho ai xem......
Mãi sau mọi người mới biết là Chun...viết thư tình cho ss.....
Nội dung thư viết thế này...(Nhờ Mike đọc lén)
Ella thương mến..........
Nghĩ cũng thật là kì khi ở cùng nhà với nhau lại viết thư cho nhau......
Nhưng quả thật...trước mặt Ella,tui không tài nào diễn đạt hết tình cảm của mình cho Ella hiểu.....
Từ lâu,với tôi mà nói.....Ella là một người rất quan trọng........là người luôn thấu hiểu tôi........san sẻ khó khăn với tôi..........Ella à...thực sự.......với tui Ella không chỉ là một người bạn đơn thuần....Chắc Ella cũng hiểu...tôi muốn nói ji...........tôi chỉ muốn nói là Tôi thích em........
Tôi là người thích đùa cợt ...nhưng trong truyện tình cảm thực sự rất nghiêm túc....tình cảm của tôi dành cho Ella là chân thành.....Mong Ella hiểu cho lòng tôi...........
Ella hãy hứa với tôi là suy nghĩ thật kĩ chuyện này nhé..........tôi chờ hồi âm của Ella......à mà không..........Tôi muốn Ella trực tiếp nói cho tôi biết....Ella nghĩ ji về tôi............
Dành mọi tình cảm cho em:
Chun
Lá thư ấy được Chun gói ghém cẩn thận và đưa tận tay cho ss....bên ngoài phong thư còn ghi to đoành điạ chỉ hai người hẹn nhau nói chuyện trực tiếp....
CẢ nhà ai cũng biết....Định đi rình nhưng lại sợ làm hai người ngại nên thôi....
Với lại...chuyện ss và br có thành hay không không ai đoán trước được....
8.00...Công viên thành phố...
Chun ăn mặc bảnh bao...đứng đó chờ......
9.00....ss vẫn chưa đến....
30 ' trước Chun đã nhận được tin nhắn của ss với nội dung là ss không đến được vì ss đang ốm.....
Chun không tin...quyết không gặp không về.....làm ji có chuyện tự nhiên mà ốm cơ chứ.......
10' sau..Rainne bảo là Chun về đi..ss không đến được...ss đang nằm ở nhà đây này...
Chun vẫn không tin...vẫn cố đấm ăn xôi...nghĩ là đây là trò ss bày ra để thử thách Chun.....
10 h kém...
Sắp tới h giới nghiêm....ss vẫn không đến......
Chun thất thểu ra về..........
Về tới nhà...không khí chẳng khác nào cái bệnh viện...chạy ra chạy zo...
Không chỉ có ss mà cả Joe và Mike và Ariel đang bị dị ứng nặng....mặt thì sưng phù...mụn đỏ nổi đầy người:
Chun chạy vào xem mọi người thế nào...
ha na đứng chống tay:
-Trưa anh ọi người ăn con ji mà bây giờ ai nấy dị ứng hết người thế hả????
-Con hàu...đặc sản đấy...dị ứng thế nào được....
-Bụng dạ anh tốt thì không nói....anh nhìn mọi người xem....thê thảm lắm....
Mike khi đó đang trên đường phi vào nhà vệ sinh...không quên dừng lại.....kính Chun một câu nói:
-Ông hại tôi rồi.....ối trời ơi.........
ss nằm cuộn trong chăn.......chỉ thò mỗi cái mặt ra ngoài......
-Tôi...xin lỗi...
-Không sao ...mọi người quen rồi...lần sau có các thêm tiền cũng không ăn thực phẩm không rõ nguồn gốc mà Chun mang về đâu...ss cười.........
-Chuyện hôm nay....
-Chuyện ji???
-Cái hẹn.
-À.......ss lấy hơi.......Tui nói cho anh biết...lớn đầu rồi mà còn con nít thế..thời đại ji rồi còn viết thư????
-Chỉ tại tui....hơi nhút nhát......ý Ella thế nào.....
ss tắt nụ cười:
-Xin lỗi Chun.....tui ....chưa thể quên được Dennis.........
một thoáng im lặng.........Chun thấy mình chẳng còn một tý sức lực nào........
Nhưng Chun cũng vẫn nói:
-Tui có thể chờ.....
-Đừng chờ tui......hãy quên tôi đi....(Ella)
-Tôi không quên được Ella.....dù cho Ella không chấp nhận tui bi giờ.....tui tin...mình vẫn là bạn...được không Ella????
-Bạn????Hiển nhiên rồi...bạn tốt ạ..........
Chun chạy ra ngoài....chạy vô toa lét...chẳng biết là Chun có khóc không.....
ss Ella ngồi trong phòng........buồn rười rượi......nhìn lên bầu trời....có ít nhất hai ngôi sao đang le lói........
ss lẩm bẩm :"Xin lỗi Chun"........
Một cái bẫy
Sáng hôm sau thấy Chun dậy sớm...nằm dài ra bàn ....nghe nhạc...rồi thở dài......Không muốn ăn.......Có dấu hiệu của việc buồn bực......
Bình thường chẳng thấy Chun như thế bao giờ...Mọi người thấy ngờ ngợ....Còn con Không tên nó cứ sủa.....ý là Chun hơi bất thường......
-Anh làm sao thế????Ốm hả????(Ariel ân cần)...
-Không.....anh không sao...mọi người cứ ăn đi ..........(Chun kéo ghế đi ra chỗ khác)...
-Sao Chun lạ vậy nhở?????(Mike thắc mắc)....
ss Ella cúi mặt xuống.....ss thấy cứ có lỗi thế nào ấy............
---------------------------------
Cùng lúc đó...
Sau khi kế hoạch nói xấu sau lưng thất bại hoàn toàn....bà mẹ của Joe lúc đó mới tính đến kế hoạch G....
-Con muốn nắm giữ Joe và chiến thắng con bé hiện ở cùng Joe thì con phải chịu thiệt thòi một chút...Con thấy thế nào????
Tiểu thư Kim mau mắn trả lờiqua điện thoại)
-Vâng...bác cứ nói...con sẽ nghe theo bác hết..........
----------------------------------------
Ngày hôm sau.....trước cửa nhà mọi người xuất hiện một nhân vật.......tuy lạ mà quen.....
Tiểu thư Kim lộng lẫy.....tới mức độ ****i mắt.........
Thấy quân địch đến gần......hội con gái vào thế phòng thủ.....
-Chị hỏi ai???(Rainne)
-Joe có nhà chứ????(Kim tiểu thơ)
-Anh ấy đi vắng......nhưng vợ anh ấy thì có nhà........(Rainne quay vào trong...ới gọi Ariel)
Ariel từ chỗ núp đi ra:
-Chị gặp anh nhà tôi không biết có chuyện ji.............(diễn hay hơn thật)
-À không có ji...chỉ là một lá thư...mẹ anh ấy nhờ tôi chuyển trực tiếp cho anh ấy...........(Kim tiểu thư liếc nhìn Ariel một cái...)
-Anh ấy đi vắng....chị cứ đưa tôi....rồi tôi chuyển cho anh ấy..........
-Không được chị ạ....Lá thư này rất đặc biệt...phải tận tay tôi chuyển cho anh ấy..........Khi nào anh ấy về...chị nhắn lại giùm.........
Rồi cô ta ra về......Con Không tên nó nhìn theo....vì nó thấy lạ.....
Ariel cũng thấy sao hôm nay cô ta hiền thế...........
-----------------------
Tối Joe mới về tới.............
Mọi người kể lại cho nghe...nhưng Joe không tin.......và cậu nghĩ là đây chỉ là cái cớ để bà Trịnh ép Joe gặp riêng cô ta............
8.00 Pm
Joe nhận đựoc điện thoại...của cô Kim.....nhắn là muốn gặp Joe để chuyển lại lá thư......lá thư này là của người mẹ quá cố viết cho Joe khi Joe chưa chào đời...
Cả nhà thấy lạ là nếu có lá thư như thế thật thì sao bao năm qua không thấy bà Trịnh nhắc đến............
Nhưng ý nghĩ có được lá thư cứ thôi thúc Joe đến gặp cô ta......
Mẹ của cậu....đến một lần gặp mặt cũng chưa có.....Mẹ mất khi Joe vừa ra đời,,,Bà đã đánh đổi mạng sống của mình để cứu Joe............Kí ức về mẹ .....đối với Joe thật mù mờ quá.....Nhưng tự sâu trong đáy lòng cậu....mẹ đối với cậu là người đáng kính nhất trên cõi đời này...........
-Anh phải đi lấy lá thư...........(JOe)
-Khoan đã...nhỡ đây là cái bẫy....(Chun)
-Em vẫn phải đi............
-Từ từ đã..........(Mike)Ariel...em nói ji đi chứ???
-Anh về sớm nhé..............(Ariel)
Vậy là Ariel cũng đồng ý để Joe đi........cô hiểu Joe khao khát được biết tất cả mọi điều về người mẹ ruột của mình.......................
-Cậu đi cẩn thận nhé.......(ss Ella)
-Này...cô ta đưa ji thì đừng có uống(Chun lo xa)
-Vâng....(Joe)....anh đi nhé...ở nhà chờ anh
Chiếc xe lao nhanh ra khỏi biệt thự.....Joe chưa đi thì Ariel đã thấy nóng lòng rồi................
10.00 Pm
Joe vẫn chưa về.....cả nhà cũng sốt ruột....
10.15
Ariel đi ra đi vào....
Mưa bắt đầu lâm thâm....
10.30
Mưa nặng hạt...Ariel cầm ô ra ngoài chờ Joe...Rainne định đi theo nhưng Ariel bảo là không cần thiết..........
10.45 Joe về tới....bước trong xe ra mà người Joe lảo đảo......
Ariel chạy lại...........
Joe ôm chầm lấy Ariel...
-Anh sao thế????
-Không có ji...tự dưng anh thấy nhớ em.......(Joe)
Rồi Joe hôn nó:
Ariel cố ngước thật cao để nhìn Joe....Joe tránh ánh nhìn cùa nó..........
-Nói cho em biết...chuyện ji đã xảy ra.....Nó đặt tay lên mặt Joe.............
-Anh....................
-Vào nhà rồi nói..............
-Không......anh phải nói ngay bây giờ...............
-Thế rốt cuộc có chuyện ji....anh làm em không thể kiên nhẫn nổi.............
-Anh có lỗi với em ..Ariel ạ...Joe đột nhiên bật khóc nức nở...................
Ariel chẳng biết nói ji.........Nó dìu Joe vào nhà....
Vào tới nơi mọi người xúm lại hỏi han sự tình................
Joe sau khi đã bình tĩnh lại.....kể lại mọi chuyện..............
Em đến chỗ hẹn...thấy cô ta ngồi đó....em chỉ chào hỏi qua loa rồi hỏi vấn đề chính là bức thư......
Cô ta đưa em bức thư.....mời em uống một ly rượu.....Từ lúc em cầm bức thư đã thấy trong người khó chịu.......
Em ko uống mà muốn về luôn.......nhưng ra đến gần cửa thì em thấy mất tỉnh táo.....lá thư đó....đã tẩm thuốc mê..........
Và em mê man không biết ji...Khi tỉnh lại...em thấy mình ở trong khách sạn....và cô ta nằm cạnh đó.....Em hoang mang không biết chuyện ji xảy ra.....thì cô ta bảo..........Em đã............
-Trời ơi...cậu ngu quá....sao lại để con nhỏ đó đưa vào tròng thế??????(ss Ella giận giữ...)
-Nhưng nó thủ đoạn thế...thì làm sao mà biết trước được........Con nhỏ đó đã gài bẫy rất tinh vi..........(Chun )
-Phải làm sao bây giờ????(Ha na)
-Làm sao ji nữa....Nó nhất định sẽ bám vào đó mà bắt anh Joe chịu trách nhiệm...................Chỉ tội nghiệp Ariel..(Rainne)
Ariel ngồi đó...nước mắt chảy..trong vô hồn.......
Joe quay lại:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui