"Bệ Hạ..! Bên ngoài..!"
Lý Dương nhớ lại thuộc hạ vừa mới hội báo tin tức không lâu.
...
"Này.! Thạch huynh..! Bên kia viết cái gì mà người xem đông như vậy..?"
Ba ngày qua Lệnh Giới Nghiêm làm cho nhiều người không thể ra bên ngoài, đối với tin tức bên ngoài nhiều người không được biết.
Nhưng những chấn động xung quanh Mễ Thành cũng làm cho nhiều người suy đoán là có chuyện quan trọng xảy ra.
Hôm nay Lệnh Giới Nghiêm bị hủy bỏ, nhiều người muốn tìm hiểu thêm càng nhiều tin tức càng tốt.
"Là thông cáo của triều đình, về việc Phan Đình Phong thừa tướng cùng đồng phạm tạo phản..!"
Ký Thạch cũng biết người bạn hữu này của mình không có biết chữ, nên cũng rất hào sảng nói ra.
Nhìn lại xung quanh có nhiều người hóng hớt, hắn cũng hiểu xung quanh nhiều người không có biết chữ, nên cũng tường tận giải thích.
"Các người biết không.! Hóa ra Phan Đình Phong là nội gian của Đại Nghê Quốc, năm xưa Đại Thành chúng ta mất đi Nguyên Quận..! Cũng là vì tên cẩu tặc đó mật báo..!"
"Có thật hay không..? Là do tên cẩu tặc đó làm ra sao..! Vậy mà ta tin tưởng hắn biết bao nhiêu..!"
"Đúng vậy..! Chứng cứ lấy được trong nhà Phan Đình Phong rất là rõ ràng, tội chứng đầy đủ, không thể chối cãi..!"
"Khốn kiếp..! Nếu để ta gặp hắn, ta nhất định tự tay giết hắn..!"
Một người đàn ông trên dưới năm mươi tuổi căm phẫn.
Hắn có ba người con trai, đều tham gia trận chiến Nguyên Quận năm xưa, và đã cùng chôn thây nơi đó, cho nên đối với những người có liên quan đến chuyện làm hại Nguyên Quận thất thủ, hắn căm hận thâm sâu.
"Vậy bây giờ Phan Đình Phong thế nào rồi..?" Có người lên tiếng hỏi.
Vấn đề này cũng được nhiều người quan tâm nhất hiện nay.
Tất cả mọi người đều nhìn về Ký Thạch, chờ hắn nói tiếp.
Bây giờ bọn họ mới hiểu được nỗi khổ không biết chữ nó đáng sợ đến mức nào, nếu mình biết chữ, đã đọc được tin tức trên cáo thị kia rồi.
Cần gì phải đi hỏi người này người nọ.
Qua chuyện này, nhiều người thầm hạ quyết tâm, phải cố gắng làm sao cho con cháu mình biết cái chữ mới được.
"Bệ Hạ sau khi phát hiện âm mưu của Phan Đình Phong, đã cho Cấm Vệ Quân bao vây Phủ Thừa Tướng..! Đem tất cả người nhà của Phan Đình Phong bắt lại, xử chém ngày hôm qua..!"
"Chém hay lắm, nếu như đám người đó còn sống, tôi dù có bị chặc đầu cũng sẽ đi giết bọn chúng..!"
Rất nhiều người gật đầu tán đồng, đủ thấy mọi người căm hận Phan Đình Phong biết bao nhiêu.
"Chỉ tiếc Phan Đình Phong đã chạy thoát được, bây giờ triều đình đang phái người truy tìm khắp nơi..!"
"Thật khốn kiếp..! Ta quyết định ngừng công việc hiện tại đi tìm Phan Đình Phong tên cẩu tặc đó...!"
"Lần này liên quan đến chuyện của Phan Đình Phong có rất nhiều người, Đại gia cùng Vĩnh gia cũng liên lụy vào, đã bị Bệ Hạ sao gia diệt tộc..!"
"Hừ..! Đám khốn kiếp đó diệt là đúng, ta ủng hộ cách làm của Bệ Hạ..!" Người dân rất dễ lừa gạt.
Tên Ký Thạch nhìn xung quanh một chút đám người đang căm phẫn đầy mặt, không khỏi có chút cười trộm.
Ân, đây cũng không phải là mục đích mà Truyền Bộ bọn họ muốn đạt được hay sao.
Người dân càng phẫn nộ, càng căm phẫn, càng ủng hộ Bệ Hạ, đây là điều tốt mà.
"Đám Quý Tộc đó không ai là người tốt, nếu có thể tôi hy vọng Bệ Hạ có thể đem bọn chúng diệt đi luôn..!" Lời này nói ra làm cho không ít người run sợ không nhẹ.
Nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu được nỗi căm phẫn của nhiều người.
Quý Tộc trước đây luôn cậy quyền cậy thế ức hiếp dân đen bọn họ, dần dà bên trong dân chúng hình thành tâm lý bài xích Quý Tộc cũng là điều dễ hiểu.
"Ân..! Bên kia mọi người chạy đi đâu vậy kìa..?"
Rất nhiều người sau khi đọc xong mấy chục trang cáo thị đã vội vã chạy về một hướng, nếu như bọn họ nhìn không sai, đó là Pháp Trường thì phải.
"À..! Bọn họ đi xem đám người Nguyễn Hữu Nghĩa bị xử chém đó mà..!"
"Nói nhanh..! Nói nhanh..! Vì sao Hữu Nghĩa Tướng Quân..! À Nguyễn Hữu Nghĩa bị chém đầu..!"
Nguyễn Hữu Nghĩa danh tiếng tại Mễ Thành này không phải là thổi.
Người thần tượng Nguyễn Hữu Nghĩa cũng rất là nhiều, thế nên ngay khi tin tức này được công bố ra, làm cho không ít người cảm thấy có chút khó chấp nhận.
"Hừ..! Nguyễn Hữu Nghĩa từ lâu đã có âm mưu tạo phản, hắn liên kết với lại Phan Đình Phong..! Lấy được đầy đủ Hổ Phù điều binh của Thành Hổ Quân..? Cho quân đội tấn công vào Mễ Thành, hòng muốn giết Bệ Hạ đoạt ngôi vua..!"
"Cái gì..! Còn có chuyện này..?" Nhiều người không thể nào tin được
Nguyễn Hữu Nghĩa trong lòng bọn họ hình tượng trước đây vẫn luôn tận trung với nước.
Bây giờ nghe tin hắn liên kết với lại Phan Đình Phong làm phản, chuyện này làm không ít người bị sốc nặng.
"Ta nghĩ không có sai đâu..! Nhà của ta cách Hoàng Cung không xa, ngày hôm qua nghe thấy bên ngoài có tiếng đánh nhau..! Ta cố trèo lên mái nhà nhìn, đúng là trông thấy Thành Hổ Quân đã tiến vào Mễ Thành, đem Hoàng Cung vây lại..!" Một người có nhà cách không xa Hoàng Cung lên tiếng.
"Như vậy..! Thật là..!"
Thất vọng tột cùng, đó là tâm lý của rất nhiều người từng tung hô Nguyễn Hữu Nghĩa, mặt rất nhiều người nóng sốt, hận không thể kiếm cái lỗ chui xuống bên dưới.
"Vậy Bệ Hạ như thế nào rồi.?" Một người tầm sáu mươi tuổi lên tiếng hỏi.
Hỏi xong hắn cảm thấy mình ngốc, nếu như Bệ Hạ có chuyện gì, thì hôm nay làm gì có chuyện đám phản tặc Nguyễn Hữu Nghĩa bị áp giải ra Pháp Trường kia chứ.
"Nhắc đến Bệ Hạ..! Ngài thật sự là một người anh minh thần võ.! Ngài ấy đã sớm biết được mưu đồ làm phản của đám người Nguyễn Hữu Nghĩa..! Cho nên trong bóng tối ra hiệu cho Nguyễn Du Nhiên Tướng Quân giả vờ thần phục, đưa Nguyễn Hữu Nghĩa vào Cung gặp Bệ Hạ, sau đó liền cho người bắt giữ Nguyễn Hữu Nghĩa cùng đồng bọn..!"
"Các người nói xem Bệ Hạ có phải rất là anh minh hay không..?"
"Đúng vậy..! Bệ Hạ anh minh..!".
"Bệ Hạ vạn tuế.!"
...
"Bệ Hạ..! Bây giờ khắp nơi Mễ Thành đều đang khen ngợi ngài thông minh tài giỏi, là đấng minh quân hiếm thấy..!"
Hổ Tử Vệ mà hắn phái đi truyền về tin tức, có người còn hướng Hoàng Cung dập đầu tung hô vạn tuế nữa kia.
Có thể nói sau chuyện này uy danh của Nguyễn Văn Chương là đã khắc sâu vào trong lòng mọi người dân của Mễ Thành này.
"Ha ha..! Bệ Hạ anh minh..! Xem ra cái tên Kê Khá đó cũng không phải chỉ biết mỗi nịnh hót ta..!" Nguyễn Văn Chương lắc đầu.
Suy nghĩ chút hắn là biết những thứ này là do đám người Truyền Bộ của Kê Khá làm ra, xem ra lần đó gõ tên đó một cái y đã biết cách làm việc hơn rồi đó a.
"Bệ Hạ..! Pháp Trường bên kia..?" Lý Dương có chút không nỡ.
Bên đó hiện tại mấy gia tộc người liên quan, cả hơn ba trăm người, ngoài những tên tội đáng chết như Nguyễn Hữu Nghĩa hay là Nguyễn Hồng ra.
Còn có rất nhiều nhiều người trẻ tuổi liên quan là gia quyến của mấy tên phản tặc đó, bọn họ không có tội gì, bây giờ phải chết đi, nói thật hắn không có nhẫn tâm.
"Haiz.! Ta cũng không có muốn...!"
Nguyễn Văn Chương hắn là người của thế giới hiện đại, tôn chỉ người nào làm thì trị tội người đó vẫn còn nguyên, liên lụy người nhà, còn là trẻ nhỏ, hắn không bao giờ làm.
"Vậy..! Bệ Hạ..!" Lý Dương ánh mắt lóe lên hy vọng.
"Lý Dương..! Ta nói với ngươi đây là với thân phận bạn bè, còn nếu mà lấy Hoàng Đế thân phận đến nói thì Hoàng Đế làm không có sai..!"
"Bệ Hạ đi theo con đường chính là Bá Quyền, bất kỳ người nào chống lại, đều sẽ phải chết..!"
Chữ chết Nguyễn Văn Chương đề cao lên một chút, sát ý lành lạnh, Lý Dương không khỏi run lên một cái.
"Thêm nữa nếu không lấy những người kia ra làm gương, hình phạt quá nhẹ, không có tính chất răn đe..! Sau này sẽ có nhiều người như Nguyễn Hữu Nghĩa, Nguyễn Hồng, Thái Vũ nhảy ra..!"
"Khi đó Bệ Hạ dù có tài giỏi đến đâu cũng không thể ứng phó được..!".