Những giọt nước trên trời càng lúc càng nặng dần nhưng ánh sáng ấm áp lơ lửng của ngọn đèn trên ko khiến Ella cảm nhận rất rõ. Cô đang trong giáo đường, trong 1 khuôn viên nhà thờ. Đây có lẽ là nơi mà ngày xưa cô từng sống chứ ko phải ngôi nhà cao cửa rộng có ng` anh trai thân iu. Bik đc sự thật lúc này đối với cô bé thật sự là quá sốc chăng…trong cơn đau đớn ko còn nơi đến thì.. điạ chỉ mà sơ đưa lúc chiều là lối thoát duy nhất. Ở đây cô có thể gặp những ng` đã chăm sóc mình hồi nhỏ, đã từng là nơi vui chơi của thời thơ ấu. Chun vẫn đứng bên cô…vẫn chờ đợi những hành động kì quặc quậy phá thường ngày nhưng Ella ở trước mắt anh thì ko như vậy…ko cười…ko nói..chỉ lảng quanh những nơi có chúa tìm kím lối thoát. Anh bik…cô tuyệt vọng lém…khi Cal ko phải anh cô….. gia đình ấy ko phải của cô.Giờ này dù nói ji…cũng vô ích mà thôi! Sơ từ ngoài chạy ra…thật sự ngạc nhiên khi đứa con gái nhỏ năm xưa đã trở về…Mọi ng` ở đây dường như ko hề wên cô…vẫn lun mong nhớ…vẫn lun chờ đợi…. đối với họ cô như đứa con vậy!!! Trời đã tối..mưa vẫn rơi..cầm trên tay chiếc điện thoại mà lại lưỡng lự..có nên gọi về ko??? Chun thật chẳng bik làm ji…Mở nắp nhấn vài dòng số wen thuộc….
Reng Reng Reng
Calvin: A lô
Chun: Calvin à, Ella đang đi cùng với tớ…
Calvin: Nó đi với cậu sao???
Chun: Uhm`, đang ở nhà thờ ngoại thành nơi mà bố mẹ cậu từng nhận nuôi Ella…
Calvin: Cậu bik chuyện đó sao???
Chun: Mình và Ella vô tình nghe thấy thui
Calvin: Vậy à…
Chun: Cậu bik nơi này chứ mau đến rước cô nàng này đi tớ……
Chưa hết câu từ đằng sau Ella đã giựt chiếc máy của Chun…kề lên tai 1 cách chậm rãi ko nói chữ nào dường như….cô đã rất nhớ cái giọng trầm ấm này…
Calvin: Chun này cậu nói với Ella dùm mình. Nếu nó đang ở đó chắc nó bik đường về. Mình sẽ ko đến rước nó đâu. Có ji cậu đưa nó về nhéTít…..tít…tít
Chun: Ella..Cal nói ji vậy????
Ella: Anh ta bảo sẽ ko rước tôi về.. Đúng rùi….tôi…anh ấy…đâu coi tôi là em gái đâu.
Chun: Ella…..
Những giọt lệ bắt đầu rơi..lạnh giá.. đau đớn….Chun…ngẩn ng`..im lặng…
Sơ Warren Texas: Ella sao con khóc vậy???
Ella: Dạ con ko sao - cười- Chỉ hơi bùôn thui ạ! Hôm nay con ở đây đc chứ!!!
Sơ Warren texas: Thật sao…thế thì tuyệt quá! Ta đi chuẩn bị giường cho con liền.. Ơ mà cậu này cũng định ở đây lun à…- nhìn Chun
Chun: Vâng..phiền mọi ng` quá!
So Warren Texas: Cậu thix Ella à??
Chun: Dạ….ko phải đâu- đỏ mặt- Cháu chỉ…cháu chỉ….
Sơ Warren Texas: Ta hỉu rùi. Ta chuẩn bị phòng cho hai cháu đây…
Tối đêm đó mưa càng lúc càng to…Chun đã thiếp đi vì quá mệt..còn Ella…cô vẫn ngồi trên giảng đường..mắt đăm đăm nhìn chúa..bao nhiu hồi ức cứ tràn về…trong đầu trong tâm trí lúc nào cũng hiện cảnh gia đình cùng nhau ăn tối..trò chuyện..cừơi đùa vui vẻ. Tiếng mở cửa rất nhẹ nhưng cũng làm những ý nghĩ chợt tan biến..sơ đang đứng nhìn cô thật hiền từ…rất dịu dàng. Cả hai ngồi xuống…tâm sự vài ba điều..
Sơ: Dạo nì con khoẻ ko???
Ella; Vâng ạ…
Sơ: Gia đình đó có đối xử tốt với con ko???
Ella: ………………….
Sơ: Sao thế, họ bạc đãi con à????
Ella; lắc đầu…
Sơ: Vậy là tốt phải ko nà???
Ella: Gật
Sơ: Đúng rùi khi rứơc con từ nhà thờ những ng` trong gia đình đó rất vui mừng, nụ cười của họ rất đẹp…rất nhẹ nhàng…..họ còn nói : Con chính là thiên thần bé nhỏ của họ. Họ sẽ hoàn toàn coi con là ng` 1 nhà . Họ sẽ chăm sóc con…cho con 1 tổ ấm hạnh phúc….
Ella: - ngẩn ng`- Họ nói thế thật sao sơ???
Sơ: uhm`…-cười- Trời đã tối rùi con nên ngủ sớm, nhớ đắp chăn con nhé!!!! Àh mà ta wên nói với con. Ko phải gia đình nào cũng hoàn hảo..gia đình chỉ hoàn hảo nhất khi nơi đó đầy tình thương của những ng` iu quý con.. Ngú sớm nhé
Ella: Vâng…..
Trên chiếc giường xa lạ Ella ko ngừng nghĩ về lời nói của sợ ( Con chính là thiên thần bé nhỏ của họ. Họ sẽ hoàn toàn coi con là n`g 1 nhà…Họ sẽ chăm sóc con…cho con 1 tổ ấm hạnh phúc) “ thật sao. Ôi bố, mẹ.anh hai!” ( gia đình chỉ hoàn hảo nhất khi nơi đó đầy tình thương của những ng` iu quý con) Ella đột nhiên bật dậy…chạy thẳng qua phòng Chun đang ngủ
Ella: Dậy…dậy Chun
Chun: Ji vậy?? - dụi mắt
Ella: Đừng nắm ì hoài thế về thui…
Chun: Ơ!!!!!
Chẳng bik có phải thử thách ông trời ko mà mưa rơi càng lúc càng nặng..cản trở sự lưu thông của hai ng`. Trên ng` chỉ có mỗi chiếc áo khoác mỏng manh làm sao để có thể che chắn đây…Khó khăn lém nhà ga đã hịên ra trứơc mắt họ…chỉ lên chuyến xe..là có thể trở về nhà..nhưng sao…đôi chân cô nặng nề quá…ko thể nào bứơc đi… Đứng thơ thẫn ngoài kia mặc cho hàng ngàn giọt nước phủ giá lạnh lên bản thân.. cô vẫn ko thể nhấc gót..
Chun: Ella, sao thế…vào đi…
Ella: Mình…có lẽ..mình sẽ bị anh ấy ghét.. Anh ấy nói sẽ ko rước mình…anh ấy ghét mình..sẽ ko nhận mình là em gái nữa…mình..mình về để làm ji…
Chun: Cậu nói ji mà ngốc thế. Calvin đâu phải ng` như vậy…
Ella: Mình…mình ko bik…mình sợ lắm…mình….
Từ phía sau ngiêng một góc 108 độ một cây dù đang đỡ những giọt nứơc bắn vào ng` Ella: Trời đang mưa sao lại ko mang dù thế hả cô em ngốc…
Ella: - ngoảng lại- Anh…anh hai….
Calvin: Anh đến rước em đây…em gái của anh…
Xếp hàng đều nhau đi ra từ mắt Ella..những giọt nước hoà lẫn vào mưa trông thật nhem nhuốc…Cây dù bung ra khỏi tay khi cái ôm chặt lấy tấm thân cao ráo và mạnh mẽ chiếm hết tất cả ..cô đã khóc….
Ella: em xin lỗi…em xin lỗi…xin lỗi anh hai…Em xin lỗi…..
Calvin: Anh cũng xin lỗi em..Em gái iu quý của anh…Anh xin lỗi
Dưới bầu trời nhạt nhoà ko có ji là thấy đc nhưng đâu đây…vẫn hiện rõ..hình ảnh hai anh em thân thiết..Cơn mưa tháng cuối tháng…sao ấm áp lạ thường
Đã gần 1 tuần kể từ ngày Sel đồng ý với Jiro….hôm nay…là ngày đầu tiên hẹn hò của họ. Loay hoay vài vòng ngắm mình trên chiếc gương hàng ngày..Sel thật sự hài lòng gương mặt của hôm nay. Cảnh công viên với hai hàng cây xanh thẫm đùa vui trong dòng nứơc tươi đẹp hiện rõ trước mắt…Jiro đang đứng đấy…đầu dựa nhẹ vào cây đèn địên nằm chễm chệ.. nhìn thấy Sel trong bộ dạng 1 nàng tiểu thư tuyệt vời... mỉm cừơi đầy ấm áp. Đi dài trên con đường..sự im lặng thẫn thờ đâu đây..ko 1 hành động, cử chỉ.. đơn giản là chàng ngứơc đầu lên ngắm trời ngắm mây..nàng cúi xuống ngắm cỏ ngắm hoa..thật chẳng khác ng` xa lạ…
Jiro: Em mún đi đâu chơi????
Selina: Thật ra… cũng chả bik nữa….
Jiro: Uhm`…
Selina& Jiro: Hay là…..
Selina &Jiro: Em (Anh) nói trước đi ( ????)
Selina &Jiro: Tụi mìh lại công viên hum bữa nhé!!!!
Hai nụ cười..hai ánh mắt cùng nhau dắt trên con đường đến khu vui chơi hum nào. Chắc hẳn các bạn cũng bik vào ngày valentine sau khi bị Aaron từ chối thì công viên này chính là trò giải trí Jiro dành cho Sel nên..ngày hẹn hò đến đây cũng ko hẳn là ko hay ^^. Những trò chơi cảm giác mạnh lần lựơt đc thử qua sức can đảm của hai ng`…Sel xanh mặt…Jiro hớn hở..thật là 1 cặp đôi tức cười. Đi giữa chừng thì đôi guốc bị đứt quai..khởi đầu 1 sự xui xẻo sao?? Đỡ cô lên băng ghế đá gần hồ nước anh vội vã tìm thứ thay thế nhưng khổ thay chàng nhà ta là chúa mù nghệ thuật..ng` ta mặc váy mà đi mua giầy thể thao..thử hỏi cô gái nào thix cơ chứ..^^!! Thấy rõ nét khó chịu của cô bé bên cạnh..dỗ dành làm sao ta.. đơn giản nhất là mua kem cho nàng ăn chắc sẽ nguôi thui ( làm như ss con nít hẻm =) Ai cũng bik Sel là ng` hậu đậu.. đợi thì ko đợi lại đi loanh quanh đến lúc vô tình đến gần đài phun nứơc ko hay…Tiếng kêu báo nguy hiểm của Jiro chưa dứt thì ng` cô đã ứơt như chụôt lột mất rùi…Lại mua đồ thay..thế là nguyên chiếc áo hình con chuột mickey chơi với cái quần jean dài…thất vọng típ đến thất vọng…thậm chí trên đường Sel còn mém ngất xỉu vì say nắng…đúng là một buổi hẹn hò ko ra gì…. Con đường dài rộng với những tiếng gió xào xạc nhẹ nhàng đang cố gắng bảo vệ hai ng` khỏi nh~ cạm bẫy ngọt ngào ^^!!
Jiro: Xin lỗi em nhé!!!!
Selina: Tại em mà sao anh lại xin lỗi cơ chứ??? Đúng là em hậu đậu thiệt T_T
Jiro: Ko…ko có đâu..Em rất tốt rất cẩn thận..rất dễ thương mà
Selina: Thật sao!!!! Á!!!!
Chưa hết vui mừng vì lời khen của anh chàng dễ thương Sel liền tong vào ng` một chàng trai khác nhưng lại thêm 1 lần xui xẻo ko ai khác…chính là Aaron…..
Aaron: Selina, Jiro….Ko sao chứ Sel - vội vàng đỡ dậy…
Selina: Ko….ko sao…..
Aaron: Sao hai cậu lại ở đây??? Hẹn hò à??/- châm chọc
Selina: Ơ…ko…..
Jiro: Phải đấy chúng tớ đang hẹn nhau. Selina đồng ý làm bạn gái tớ rùi….
Selina: Jiro!!!!
Aaron: Thật vậy à??? Ngạc nhiên thật!!!!
Jiro: Sao lại ngạc nhiên. Cậu cũng có bạn gái chẳng lẽ tớ ko có sao….:
Aaron: Hj` tớ ko có ý đó làm gì dữ vậy…. Chừng nào mới thông báo chiện này ọi ng` bik đây???
Jiro: Sẽ nhanh mà…Selina anh với em đi nào- kéo đi
Aaron: Ko làm phiền hai ng` nhé !!!-cừơi- Tốt quá rùi
Bàn tay đó nắm chặt đến mức khiến cô ko thể làm ji đc…nhưng tức lém….tại sao lại nói điều đó cho Aaron. Chẳng lẽ cô vừa mới tỏ tình với anh nay lại wen Jiro…Aaron sẽ coi cô là ng` như thế nào??? Khi cái bóng của anh chàng kia ko còn thể đến phá nhiễu họ Jiro mới thả lỏng tay…ôm chặt Sel vào lòng….
Anh xin lỗi…Đừng suy nghĩ gì cả…Anh sẽ mãi ở bên em mà!!!!! Đừng nghĩ đến ai khác…ngoài anh nhé, Selina!!!!
Ơ…vâng…vâng ạ!!!!!
Chíp chip chip ( tiếng chim hót nhá)
Aaron: Thầy nói sao ạ???
Thầy giáo: Em nghe chưa rõ sao tôi mún em sang Nhật…..
Aaron: Em ko hỉu ý thầy….
Thầy Giáo: Thầy nhận thấy tài năng âm nhạc của em rất lớn có thể phát triển ko chỉ có những giải trong nước. Thầy mún cấp học bổng để em sang Nhật. Bên đó thầy có một ng` bạn là giảng viên âm nhạc rất nổi tiếng. Qua lời kể của thầy..thầy ấy rất mún em sang đó học. Chỉ hai tháng thui đc chứ???
Aaron: Hai tháng sao??? Em… “ Mình mún quá!”
Thầy giáo: Em đừng trả lời vội, cứ suy nghĩ kĩ trứơc đã còn khoảng 3 ngày nữa. Thầy đợi tin vui từ em…..
Selina: “Hả? Aaron đi sang Nhật sao???”
Jiro: Selina em đang làm ji vậy???
Selina: Ko..ko có ji mình đi thui
Trưa hôm sau….
Jiro: Cậu nói sao??? Cậu định đi Nhật??
Aaron: Uhm` nhưng chỉ trong thời gian suy nghĩ mà thui..Tớ chưa quýêt định có nên đi hay ko!!!
Ella: Thời gian là bao lâu???
Aaron: Có lẽ khoảng 2 tháng…..
Ella: 2 tháng lâu thế…
Aaron: Vì thế nên em cũng chưa có ý định đó….
Calvin: Chẳng phải nhox rất thix cái âm nhạc của nhật sao??? Đây là cơ hội tốt đấy…
Aaron: Nhưng em còn……
Hàn: Cậu sợ Hebe phản đối à?? ( trúng tim đen)
Hebe: Đừng lo cho em, anh phải thực hiện mơ ước của mình chứ…Sao anh có thể nghĩ em ko cho anh đi đc chứ…em đâu phải ng` nhỏ mọn thế…Hãy mau đến chỗ thầy và nói đi….
Aaron: Em cho anh đi thật sao??? Anh ko wan trọng mí thứ đó..anh cần em nhất…vì vậy đừng sợ anh bùn…
Hebe: Ây dà…anh mới là đừng sợ em bùn đó…em có ji đâu…Em mong rằng anh có thể đạt đc ước mơ của mình
Aaron- cười- có sự đồng ý của em…anh mãn nguyện rùi….
Calvin: Hai nhox đừng quấn quýt thế nữa…chắc phải làm 1 buổi tiệc chia tay cho Aaron thui….
Ella: Đúng đấy tiệc chia tay. Vậy tối nay tập trung nhà tớ nhá…Chúc ta sẽ tổ chức tiệc..
Chun: Ok…Vậy tối nay 7 giờ tập trung nhé….
Tối đêm đó…..
Một…….hai…..ba…..dzô…..Mong rằng Aaron sẽ đat đc ước mơ…
Aaron: Cám ơn các cậu..Tớ hứa sẽ học hành đàng hoàng trong 2 tháng đó…
Ella: Nhớ mua quà về nhé!!!
Aaron: Nhỉ nhiên rùi….
Lê chân trước ban công ngắm nhìn hang ạn ngôi sao trên bầu trời…Selina cảm thấy trong tim như có ji nhói lên…Cô cứ đau thế, bùn thế cho đến khi Jiro khều nhẹ vào vai…
Jiro: Em ổn chứ Selina???Em có vẻ bùn quá nhỉ???
Selina: Em ko sao….Em ko ngờ Aaron lại bỏ Hebe ở lại….
Jiro: Đó ko phải là bỏ đơn giản chỉ là xa nhau 1 thời gian…Vì iu Aaron nên Hebe mới để cho cậu ta đi…Vì wý Hebe nên Aaron mới cố gắng học hỏi…Cả hai ng` đó đều có chung suy nghĩ..có chung tâm hồn. Vậy sao gọi là bỏ nhau chứ???
Selina: Jiro có vẻ như anh rất hỉu Hebe và Aaron…
Jiro: Anh là bạn của họ mà, hơn nữa……..
Selina: Hơn nữa ji????
Jiro: Ko có ji chúng ta vào thôi…..Nên vui vẻ thì Aaron mới an lòng đi học chứ ^^
Selina: Vâng!!!!
Ko có bữa tiệc nào gọi là ko tàn, dường như đã say, đã bùn nhưng rùi cũng vui vẻ cho qua. Ngày mai Aaron sẽ đi đến 1 nơi thật xa…tạm thời biến mất khỏi đám bạn…tạm thời để hebe một mình. Calvin, Hebe và Ella dọn dẹp cái mơ hỗn độn của đám kia vừa bày xong, Chun và Hàn cũng giúp vài ba việc cỏn con. Đi trong ko khí im lặng đc nửa đường Jiro tạm biệt hai ng` rẻ vào 1 góc nào đấy để về ngôi nhà than thương. Chỉ con tiếng dép lê lết trên góc đường của hai con ng`…ko nói ji…đơn giản là sự im lặng vĩnh cữu trong cõi lòng Sel….
Aaron: Dạo nì wen Jiro tốt chứ!!!!
Selina: Uhm`…anh ấy rất tốt…
Aaron: Thế thì may quá….Selina này….
Selina: Sao???
Aaron: Có lẽ là thật tệ thật độc ác nhưng tớ vẫn mún nhờ cậu một việc…
Selina: Cậu địh nhờ tớ chăm sóc Hebe sao???
Aaron: Ơ….uhm` tớ có lẽ đã làm cậu khó xử nhìu việc lại còn nhờ cậu thế này..tớ đúng là….
Selina: Ko sao tơ hỉu mà. Tớ hứa với cậu..tớ sẽ chăm sóc Hebe rùi trả cậu một cách lành lặng…
Aaron: Cám ơn cậu nhìu Selina…..
Sáng hôm sau
Hebe: Chết rùi mình mụôn mất…
Ring Ring Ring!!!!
Hebe: Alô….
Ella: Cậu sao thế???Sao giờ này chưa ra….
Hebe: Tớ bik rùi…tớ đến ngay….Tạm biệt.
Tít…….
Calvin: Hebe nói sao???
Ella: Cậu ấy đang tới, chắc lại lo đi mua quà tặng tên ngốc kia….
Aaron: Hj`…hj vọng cô ấy đến kịp…
Ring Ring Ring….
Hebe: Alô…bik rùi tớ sắp đến rùi đây…..Ơ….ngài vừa nói ji…..là thật sao??? Tôi bik rùi….vâng tôi sẽ tới ngay…Tít…. Bác tài ko đến sân bay nữa hãy làm ơn đến bệnh viện trung ương ngay ạ…..
_------
Chun: Tới giờ rùi sao Hebe còn chưa ra….
Aaron: Thôi em đi đây ạ!!!!
Chun: Em ko đợi sao???
Aaron: Đc rùi ạ…Em đi thế này mà bắt cô ấy ra tiễn cũng khó hơn nữa đã tới giờ rùi…Em sẽ gọi điện về sau…Tạm biệt mọi ng`!!!!!!
Calvin: Đi rùi nhớ ăn uống đầy đủ đừng quá sức đó nhox…
Aaron: Em bik rùi….Em đi đây…
Selina: Aaron…đợi đã….
Aaron: Chuỵên ji vậy???
Selina: Là khăn choàng…Hum bữa đi lượn lờ mí cái shop thấy nên mua cho cậu..Bên Nhật nghe nói rất lạnh..khoác 1 tí sẽ ấm hơn…
Aaron: Làm thế ko sợ anh chàng khỉ long vàng kia giận à???
Jiro: Nói ji đó…Tớ ko nhỏ mọn thế đâu. Thựơng lộ bình an…
Aaron: Uhm`…Tạm biệt…….