Giấc Mơ Tỷ Phú


Nếu không, người của nhà họ Liễu sẽ vĩnh viễn núp dưới cái bóng của nhà họ Bạch.

"Ồ? Công ty Lương Dược sao? Nhà họ Liễu các người đúng là đám ăn hại mà, còn phải dựa vào việc nắm lấy đại lý phân phối của công ty Lương Dương mới có thể hi vọng chuyển mình thành nhà giàu, thật sự quá vô dụng!" Triệu Phong thực sự thấy cạn lời.

Trong cuộc sống, có một loại cảm giác gọi là bất lực đến câm nín.

Anh thật sự không hiểu cuối cùng Liễu Uyên lấy cái loại tự tin đó từ đâu ra.

Chẳng qua việc nhà họ Liễu tiến vào hàng các dòng tộc giàu có ở Giang Nam, bằng cách nắm lấy đại lý phân phối của công ty Lương Dược, cũng chỉ là dựa vào cơ hội mà thôi, chuyện này có thể trở thành sự thật hay không, tất cả vẫn còn phải dựa vào ý trời.

"Mày!
Mày có tư cách gì, có!
tư cách gì mà chửi người nhà họ Liễu chúng tạo? Không đến nửa năm nữa, người nhà họ Liễu chúng tạo chắc chắn sẽ trở thành dòng tộc giàu có ở Giang Nam!" Tâm trạng của Liễu Uyên vô cùng kích động, ông ta nhấn mạnh lại một lần nữa.

Mà lúc này, Triệu Phong đã gọi điện cho Cố Tam Dược ở công ty Lương Dược.

"Cậu chủ có chuyện gì cần phân phó?" "Người nhà họ Liễu không có chút thành ý hợp tác nào, vậy nên tương lai đại lý phân phối trong mười năm tới đều không liên quan gì tới nhà họ Liễu nữa.

"
"Được, cậu chủ, tất cả đều nghe theo phân phó của cậu.

"
Cuộc điện thoại kết thúc.

Cuộc điện thoại này của Triệu Phong đã cắt đứt hoàn toàn suy nghĩ trở thành nhà giàu ở đất Giang Nam của nhà họ Liễu.

Đương nhiên, nhà họ Liễu vẫn còn có thể tìm những dự án khác, nhưng trước mắt mà nói, ngoài công ty Lương Dược ra thì bọn họ không có lựa chọn nào tốt hơn.

"Ha ha, oắt con, mày giả vờ giả vịt cái gì đấy, chỉ bằng một câu nói của mày là có thể khiến nhà họ Liễu chúng tạo mất đi cơ hội hợp tác với công ty.

Lương Dược hay sao? Đúng là trò cười mà, trò cười của thiên hạ!" Liễu Uyên khăng khăng không tin.

"Tin hay không tùy ông, tóm lại nhà họ Liễu mất đi cơ hội đều là do sự ngu ngốc của các người, tương lại nhà họ Liều muốn trở thành nhà giàu ở đất Giang Nam này lại phải chờ thêm một cái mười năm rồi!" Lời của Triệu Phong đáng giá ngàn lượng vàng.

Cố Tam Dược nhất định sẽ nghiêm túc làm theo phân phó của anh.

Về điểm này thì không ai có thể nghi ngờ.

"Ha ha, đúng là chuyện hài mà, buồn cười chết mất! Thanh niên bây giờ đứa nào cũng ngông cuồng như vậy sao?" Liễu Uyên vẫn còn chưa ý thức được rằng nhà họ Liễu đã để tuột mất cơ hội.

Có điều, từ ban đầu, Triệu Phong cũng chưa quyết định để công ty Lương Dược hợp tác với nhà họ Liễu.

Lại nhìn thái độ phách lối của nhà họ Liễu, Triệu Phong hoàn toàn phán cho lần hợp tác này với nhà họ Liễu một bản án tử hình.

“Liễu Gia Quân đầu, sao còn chưa tới? Làm ăn lề mề thế!" Triệu Phong phát hiện tốc độ của đám người nhà họ Liễu quá lề mề rồi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui