Giấc Mơ Tỷ Phú


Nghe thấy vậy, Triệu Phong lập tức nổi giận.

"Ai? Là Trần Bình sao?" Triệu Phong lớn tiếng hỏi bằng giọng điệu lạnh lùng.

Giờ đây, hành lang triển lãm tranh và phòng làm việc của thầy Thị Bất Du vẫn đang nằm trong tay nhà họ Trần.

Mấy ngày nay quá bận rộn, nhiều việc dồn dập chất đống lại với nhau, vậy nên Triệu Phong không có thời gian để xử lý nhà họ Trần.

Vốn dĩ Triệu Phong định để nhà họ Trần chuyển ra khỏi “Mãn Đường Hà Thứ”
, nếu bọn họ không chuyển thì sẽ tiêu diệt nhà họ Trần.

Kết quả là sau đó chữa bệnh cho bố của Lý Thư Yểu, rồi lại được dòng tộc giao nhiệm vụ xử lý nhà họ Vu, sau đó lại còn phải giúp Lý Thư Yểu về chuyện của nhà họ Cát và nhà họ Liễu, bây giờ lại vừa mới chuyển vào nhà mới.

Mọi thứ quá bận rộn.

Lúc này anh mới nghĩ tới việc phải đối phó với nhà họ Trần, không ngờ chỉ mới vài ngày trôi qua, vậy mà người nhà họ Trần lại muốn lên tận trời.

Diêm Hoa nghe thấy giọng điệu của cậu chủ không ổn nên vội vàng hỏi: "Cậu chủ, có chuyện gì vậy? Không phải Trần Bình đến nói chuyện với tôi mà là Trần Huy, cháu trai của Trần Bình, cậu cảm thấy chuyện này không đáng tin cậy sao?" Hiện tại Diêm Hoa vẫn không rõ ràng về mối quan hệ giữa Triệu Phong và Thị Bất Du.

Diêm Hoa và Triệu Phong cũng chỉ mới quen biết nhau, Triệu Phong là ông chủ vừa mới đến Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên, anh chỉ vừa mới đến tiếp quản, chưa có thời gian đến công ty.

Diêm Hoa này là một quản lý chuyên nghiệp của Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên chứ không phải là một nhà đầu tư.

Nhà đầu tư thực sự là một công ty khác dưới trướng dòng tộc Ngoan Nhân.

Cũng giống như Công ty Lương Dược, nó chỉ là một chi nhánh công ty của dòng tộc Ngoan Nhân.

“Hãy kể cho tôi nghe tất cả những gì mà Trần Huy đã nói với ông”

Triệu Phong nói.

"Vâng thưa cậu chủ, chuyện là như thế này.

"
Diêm Hoa tốn mất mười phút để kể lần lượt từ đầu đến cuối cho Triệu Phong.

Lúc này, Triệu Phong cũng bình tĩnh lại.

“Nhà họ Trần đồng ý cho Hải Thiên sáu mươi điểm sao?”
Triệu Phong xác nhận lại một chút.

"Đúng vậy thưa cậu chủ, đợi đến lúc hẹn thời gian và địa điểm là có thể ký hợp đồng" Diêm Hoa trả lời.

"Sáu mươi điểm, như vậy là nhà họ Trần bán cả công ty luôn rồi, một lũ ngốc, có tài nguyên tốt trong tay mà cũng không kiếm được tiền”
Triệu Phong vừa cười khẩy vừa nói.

Lần này anh muốn cho nhà họ Trần một cú sốc.

“Cậu chủ, cậu định làm như thế nào? Có ký hợp đồng nữa không?”
Diêm Hoa hỏi.

“Ký chứ, tại sao lại không ký, ông sắp xếp thời gian và địa điểm đi, tôi sẽ cho bọn họ một cú sốc”
Triệu Phong nói.

“Vâng cậu chủ, mọi việc đều tùy theo sự phân phó của cậu”
Diêm Hoa đáp.

Cứ như vậy, Diêm Hoa đã giúp Triệu Phong sắp xếp thời gian và địa điểm, chỉ đợi người nhà họ Trần đến.

Sau khi Trần Huy trở lại "Mãn Đường Hà Thú", Trần Bình, Trần Dương và các thành viên khác trong nhà họ Trần lập tức vây quanh như ong vỡ tổ.

“Trần Huy, đàm phán xong chưa?”
Trần Bình hỏi.

“Ông nội, đàm phán xong rồi, Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên đã đồng ý hợp tác với nhà họ Trần chúng ta rồi”
Trần Huy nói.

“Ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm, Trần Huy, quả nhiên ông không nhìn lầm người, trong tương lai cháu có thể sẽ thành công”
Trần Bình khen ngợi Trần Huy.

Trần Huy lập tức cười ngượng ngùng: "Ông nội, năm mươi hai điểm thì không đàm phán được.

Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên vừa mở miệng đã đòi sáu mươi điểm, còn uy hiếp cháu rằng nếu không đồng ý sáu mươi điểm thì sẽ không hợp tác với nhà họ Trần.

Cháu không còn cách nào khác nên phải đồng ý”
“Tên Diêm Hoa này thật sự tham lam, như vậy thì trong tay của người nhà họ Trần chúng ta chỉ còn lại bốn mươi điểm, quá tàn nhẫn!”
Trần Bình dùng sức gõ mạnh cây gậy trong tay xuống sàn.

Sau đó, Trần Bình lắc đầu một cách đầy bất lực, ông ta nói: "Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác.


Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên là đối tượng hợp tác phù hợp nhất với nhà họ Trần chúng ta.

Sáu mươi điểm thì sáu mươi điểm" Trần Bình đã chấp nhận.

“Ông nội, cuộc đàm phán này đã thành công, cháu có được coi là lập công lớn hay không?”
Trần Huy nói với vẻ đắc ý.

"Trần Huy, cháu đã làm rất tốt.

Ông không ngờ rằng cháu thực sự đàm phán thành công.

Trong tương lai cháu nhất định sẽ có triển vọng đấy" Trần Bình khen ngợi.

Đúng lúc này, Diêm Hoa đã gọi điện và thông báo cho Trần Huy biết rằng, đêm nay ông ta sẽ đợi anh ta phòng bao số 803 trong khách sạn Phúc Lâm.

Điều này khiến Trần Huy vô cùng vui mừng.

“Ông nội, Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên đồng ý rồi, ha ha ha, buổi tối đi ký hợp đồng, nhà họ Trần chúng ta sắp phát đạt rồi ha ha”
Trần Huy cười ha hả giống như một kẻ ngốc.

"Thật sao, Hải Thiên gấp gáp như vậy à.

Xem ra tài nguyên trong tay chúng ta đã được Hải Thiên coi trọng rồi.

Ha ha, đến cuối năm nhà họ Trần chúng ta có thể ngồi chờ chia hoa hồng rồi!" Trần Bình cũng cười.

Ngay sau đó, người trong nhà họ Trần đều bắt đầu cười theo.

Người nhà họ Trần thực sự là một lũ ngốc, có trong tay nguồn tài nguyên tốt như vậy mà bản thân lại không biết tận dụng, chỉ có thể bán cho người khác.

Chỉ cần hợp đồng được ký kết thì quyền chủ động sẽ nằm trong tay người khác, còn nhà họ Trần bọn họ chỉ được chia hoa hồng, tưởng chừng như dễ dàng nhưng thực tế lại là ngu ngốc.

.

“Đúng rồi, Trần Huy, Diêm Hoa có đồng ý giúp chúng ta dạy dỗ thằng nhóc Triệu Phong đó không?”

Trần Bình đột nhiên nhớ ra điều này.

Hiện giờ Triệu Phong liên quan đến bọn họ, có thể bọn họ sẽ không hợp tác thuận lợi với Hải Thiên.

Bởi vì một khi Triệu Phong đến và tranh giành tài sản của Thị Bất Du với bọn họ, thì việc hợp tác với Công ty Truyền thông và Văn hóa Hải Thiên sẽ không thể diễn ra suôn sẻ.

"Ông nội, một khi cháu đã làm việc thì ông đừng lo lắng.

Cháu đã nói chuyện này với Tổng giám đốc Diêm Hoa rồi, ông ấy đã đồng ý, hôm nay sẽ bắt Triệu Phong đến Khách sạn Phúc Lâm, sau đó giao toàn quyền cho chúng ta xử lý.

"
Trần Huy nói.

Khi thấy anh ta nói như vậy, Trần Bình lại bật cười ha há.

“Ha ha, ông trời phù hộ cho nhà họ Trần tôi, cuối cùng cũng đi vào quỹ đạo rồi, Trần Huy, cháu đã lập được công lớn rồi, chờ cuối năm chia hoa hồng thì ông nội sẽ không đối xử tệ với cháu đâu!”
Trần Bình vỗ ngực cam đoan.

Trên khuôn mặt của Trần Huy cũng nở một nụ cười đắc ý: "Ông nội, sau này nhà họ Trần chúng ta nhất định sẽ phát triển thành một dòng tộc lớn, ha ha ha.

"
Ngay sau đó, người nhà họ Trần rơi vào bầu không khí vui mừng náo nhiệt chẳng khác gì đang đón tết cả.

"Trần Huy giỏi quá, thực sự rất có năng lực.

"
"Trong tương lai nhất định Trần Huy sẽ trở thành trụ cột vững chắc của nhà họ Trần".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận