“Ta ghét nơi đông người” Cô ấy đột nhiên nói sang chuyện khác “Ta nguyện đứng ở đây ngắm trăng cũng không nghĩ cùng đám thần dối trá kia chơi đùa”
Persephone không ngời cô ấy lại thẳng thắn như vậy, không khỏi sinh ra một chút yêu thích.
“Nói thật, ta cũng ghét nơi nhiều người, chỉ nhìn một đống rượu thôi ta cũng đủ choáng đầu, nhưng mà ta sắp thoát rồi, chỉ cần trở về địa ngục, ta không cần phải tham gia mấy cái tiệc tùng điên khùng này nữa” Persephone nhún vai.
Nghe lời của cô, Amphitrite tựa vào gốc cây, vẻ mặt cũng có chút hứng thú.
“Ta rất hâm mộ dũng khí của ngươi, nhưng mà ngươi cần phải gả cho Hades gấp thế sao?”
Persephone muốn ngất! Tại sao ai cũng có thành kiến của Hades? Cô hơi tức giận. Vì cái vấn đề này cô gặp mấy lần trong đêm nay rồi đấy! Cô thật sự không muốn trả lời, nhưng mà vẫn kiên nhẫn nói với Amphitrite.
“Đúng vậy, xác định, xác định vô cùng”
“Lựa chọn của ngươi rất chính xác” Amphitrite cười chân thành “Tuy rằng Hades là người âm trầm, nhưng mà ta biết hắn là người chuyên tình nhất thần giới, nếu như ngươi có thể ở cạnh hắn, vậy thì ngươi sẽ là vị thần hạnh phúc nhất, chúc mừng ngươi”
Câu nói của Amphitrite khiến Persephone kinh ngạc.
“Ngươi xem Olympus này, khắp nơi có bao nhiêu người chung tình? Có thể ở đây tìm được tình yêu như vậy thật sự rất khó”
Khuôn mặt dịu dàng của Amphitrite hiện lên chút âm trầm. Cô không hạnh phúc sao? Hay là Poseidon đối xử với cô không tốt? Ánh mắt của cô ảm đạm đi, Persephone muốn an ủi cô, nhưng cô chưa kịp nói thì phía sau lưng truyền đến tiếng bước chân. Persephone tưởng Apollo tìm đến nhưng khi quay đầu thì lại thấy một khuôn mặt đẹp trai khiến người khác thở không đươc.
Lhông phải là Apollo, cô thở nhẹ, nhưng cô lại có chút lo lắng, bởi vì người vừa tới đang tức giận nhìn Amphitrite! Tuy rằng Persephone không biết hắn, nhưng dựa vào dáng người cùng với khuôn mặt, cô không cần đoán cũng biết người tràn ngập hơi thở cuồng bạo này vị vua tối cao của biển cả – Poseidon! Một con người điên cuồng và nguy hiểm.
Giờ phút này, cặp mắt xanh thẳm kia của hắn theo dõi vợ của mình, hoàn toàn không thấy Persephone ở đó.
“Ta tìm nàng nãy giờ, nàng sao lại ở đây?” Âm thanh của hắn có không ít phần phẫn nộ.
“Ta cùng bạn đứng đây nói chuyện” Amphitrite không thèm để ý đến sự tức giận của hắn, thản nhiên nói.
“Ngươi –”
Poseidon vươn cánh tay cường tráng thô bạo bắt lấy Amphitrite.
“Cùng ta trở về!”
“Không!” Cô ấy cự tuyệt “Ta ghét nơi ấy! Đừng ép ta làm việc ta không thích”
“Amphitrite!” Poseidon cắn răng, giống như nén tức giận. Mái tóc bạc dài của hắn bay trong gió, đôi mắt xanh thẳm trở nên u ám, hắn nắm chặt hai vai của Amphitrite, bắt cô phải đối diện với hắn.
“Hôm nay là tế điển, đừng chọc giận ta” Hắn nói nhỏ bên tai Amphitrite.
Amphitrite cũng không để ý, khuôn mặt không thay đổi nhìn hắn, khỏe miệng nâng lên tạo ra một nụ cười.
“Nữ nhân chết tiệt! Vì sao nàng luôn chọc tức ta?”
Poseidon ảo não cúi đầu hôn Amphitrite, hoàn toàn không thèm để ý đến Persephone đang ở cạnh.
Trời ạ! Không cần thế chứ? Tuy rằng cô và Hades từng làm chuyện ấy ấy rồi, nhưng cô còn không có gan lớn đến mức biểu diễn trước mặt người khác nha! Poseidon này cũng thật là…! Persephone che mắt, đỏ mặt chạy khỏi đó.