P/s: Từ bây giờ ta sẽ để cho Per xưng hô “em – chàng” với Hades nhé ^^!
Thứ hai là, chương này ngọt ngào kinh dị.
Và ta đã thấy mặt gian xảo như Slytherin của Hades nha~~
Lúc Persephone tỉnh dậy thì cô đang nằm trên giường, nhìn màn sa màu trắng xung quanh, cô nở nụ cười thỏa mãn, ngay lập tức rơi vào một cái ôm quen thuộc.
Cái ôm này đương nhiên là của Hades. Cô ôm lấy cổ của hắn, nhìn hắn vui vẻ. Bây giờ hắn giống như một đứa trẻ, không còn buồn bã và âm trầm như trước.
Có lẽ mấy ngày nay hắn không tốt, cô có thể thấy rõ trong đáy mắt của hắn, giống như là mất ngủ. Hắn đang lo lắng cho cô sao?
Persephone thở dài, hai chân vuốt ve hai chân của hắn, đó là hành động vô ý, nhưng mà lại khiến Hades nhíu mày.
“Persephone…” Hắn khàn khàn lên tiếng, giống như có chút bất mãn.
“Ách? Chàng tỉnh rồi à? Em làm chàng tỉnh sao?” Cô vô tội nói.
Hades mở mắt, vẻ mặt có chút bất mãn và bất đắc dĩ. Persephone phát hiện tính khí khó chịu của Hades lúc tỉnh giấc, việc này khiến cô vô cùng vui vẻ. Nếu sau này hắn chọc giận cô, cô sẽ không để Hades ngủ. Thật sự ác độc mà! Nhưng mà bây giờ cô đau lòng vì hắn ghê lắm ấy!
“Hades, chàng ngủ tiếp đi, em ra ngoài một chút” Persephone nhớ đến việc mặc quần áo, nhưng khi cô chưa kịp mặc thì Hades đã ôm lại cô.
“Cùng ta ngủ” Hắn ra lệnh.
“Không được, em không ngủ được nữa, hơn nữa em sẽ nhích tới nhích lui, sẽ ảnh hưởng chàng nghỉ ngơi” Persephone hất tóc hắn ra sau.
Đôi mắt Hades mở to.
“Nàng không ngủ thì chúng ta cùng bàn về hôn lễ đi”
“Hôn…… Hôn lễ?” Persephone giật mình nhìn Hades.
“Sao vậy? Không muốn gả cho ta?” Nhìn bộ dạng lắp bắp của cô, đôi mắt Hades buồn rầu.
“Không phải, em đã cho rằng mình là vợ của chàng rồi” Mặt Persephone đỏ lên.
Dù sao bọn họ đã xảy ra việc ấy ấy, huồng gì hắn cũng nói cô là vợ của hắn với người khác cho nên Persephone nghĩ bọn họ không cần làm hôn lễ, cái đó chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi.
“Hades, chúng ta không cần làm hôn lễ được không? Phiền phức lắm, dù sao em cũng không rời khỏi địa ngục” Persephone sợ hắn mệt mỏi, nhưng không nghĩ khi cô nói câu đó thì Hades tức giận.
“Nàng cùng ta trở về địa ngục nhưng lại không muốn tổ chức hôn lễ, Peresphone, cái đầu nhỏ của nàng nghĩ gì vậy?” Hắn trừng mắt.
“Em chỉ thấy hô lễ là hình thức mà thôi, không cần phải làm bản thân mệt mỏi vì cái đó. Chúng ta đã là vợ chồng rồi mà? Vợ chồng nghĩ là gì? Đó là hai người ở cạnh nhau và hạnh phúc, tại sao phải để ý hình thức bên ngoài?”
Persephone nói lên suy nghĩ của mình.
Hades ngây người, sau đó hắn đáp lại Persephone một nụ cười khiến người ta không thở được.
“Persephone, ai nói với nàng hôn lễ là hình thức? Nếu chúng ta không tổ chức hôn lễ thì các vị thần sẽ không thừa nhận thân phận của nàng. Nếu nàng muốn làm tình nhân của ta thì cũng được, dù sao ta cũng không có ý định bày thêm việc cho mình”
Nói xong hắn nhắm mắt lại.
Persephone im lặng, hóa ra hôn lễ là công bố thân phận của cô là hoàng hậu của địa ngục sao? Xem ra cô nghĩ đơn giản rồi! Vì vậy cô hét lên, đè lên người của hắn.
“Em muốn cưới, em muốn cưới, em muốn gả cho chàng, em muốn gả cho chàng, em không làm tình nhân của chàng đâu!”
Thấy Persephone hoảng hốt, Hades cười xảo quyệt trêu tức cô.
“Được, cầu hôn ta đi”
Cái gì? Persephone trừng mắt “Tại sao lại là em cầu hôn chàng? Phải là chàng cầu hôn em chứ?”
“Hả?” Hắn nhíu mày “Ta nhớ nàng nói với Hermes là nàng muốn cầu hôn ta mà?”
Persephone bất động, sau đó tức giận! Hắn đều biết tất cả? Cô tức giận trừng mắt nhìn hắn.
“Hades! Thì ra chàng luôn ở cạnh em! Chàng đã ở cạnh em thì tại sao không xuất hiện an ủi lúc em đau lòng?” Cô cầm gối đánh, hắn né người.
“Không làm như thế nàng sẽ nói ra ý nguyện của mình sao?” Hắn cười thản nhiên.
Thì ra hắn dùng chiêu này để cô phải nói ra ý nguyện của mình! Persephone đột nhiên phát hiện – Hades vô cùng gian xảo.
“Vậy… vậy chàng luôn ở cạnh em, tại sao lúc Ares muốn làm nhục em chàng không xuất hiện?” Persephone nghĩ đến thời gian đáng sợ đó.
Hades thở dài.
“Nàng có biết việc sau khi chấm dứt Thánh Chiến ta đã không bước đến Olympus mà, cho nên lúc nàng đến Olympus, ta trở về địa ngục”
“Trở về địa ngục?” Persephone tức giận “Chàng yên tâm thật sao? Chàng có biết em sẽ gặp nguy hiểm không? Nếu em bị Ares… bị hắn…” Cô không thể nói đến hai chữ “cưỡng bức” được.
“Sẽ không.”
Hắn vẫn cười “Không phải ta đã đến sao?”
“Đó là trùng hợp!” Cô liếc hắn một cái.
Hades vươn tay chỉ lên vòng tay của Persephone.
“Đây là ta dùng máu của mình để rèn ra, nếu nàng xảy ra chuyện, ta sẽ cảm nhận được” Hades vuốt ve vòng tay của cô “Chỉ là lúc ta đến đã hơi muộn, xin lỗi, Persephone, ta thề, sẽ không có chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa…”
Hắn thở dài kéo Persephone vào lòng để tránh việc cô thấy biểu tình tàn nhẫn của mình.