Giai Thoại Tình Yêu Hades

Hiện tại địa ngục luôn tràn ngập tiếng cười.

Tuy rằng  Pasithea không hoạt bát như Persephone nhưng cô rất biết trấn an người khác, giống như cơn gió nhẹ của ngày hè, làm cho người ta vui vẻ. Persephone ở cạnh cô có thể học rất nhiều thứ, giống như vũ đạo.

Vũ đạo của  Pasithea rất đẹp. Nhẹ nhàng, duyên dàng khiến người ta rung động. Mỗi khi  Pasithea nhảy, giống như cọng lông bay trong làn gió nhẹ vậy.

Persephone và Hecate nhìn ngây người.

“ Pasithea, tuyệt quá, quá tuyệt” Persephone hô lên “Cô dạy cho tôi được không?”

“Sợ không được”  Pasithea khó xử nói “Đây là ba lê, học vài năm cũng không được, nhưng nếu cô thích, tôi có thể dạy một ít vũ đạo cổ điển đơn giản”

“Ba lê?” Hecate quay đầu nhìn Persephone nghi hoặc “Chủ nhân, đó là gì thế?”

“À, đó là tên của vũ đạo, ở quê hương của tôi và  Pasithea có loại vũ đạo đó”


“Ngài cùng quên hương với hoàng hậu biển cả?” Hecate ngạc nhiên “Quê hương của ngài là đảo Sicilian, mà quê của hoàng hậu biển cả là ở đảo SOS, hai người ở một chỗ từ khi nào?”

Nhìn khuôn mặt nghi ngờ của Hecate, Persephone và  Pasithea mỉm cười với nhau.

“Được rồi, Hecate, đừng nghĩ nữa, đi làm gì cho ta uống đi, khát lắm” Persephone chuyển đề tài.

“Cái này đơn giản mà” Hecate vẫy tay một cái, biến ra một cái bình, tay kia thì xuất hiện một cái chén, cầm bình nghiêng đầu đổ xuống, một chất lỏng màu hồng đỏ chảy ra.

“Mời uống, đây là rượu nho mà thần ủ, nó ngọt lắm” Hecate nheo mắt.

Persephone không nhiều lời cầm lấy nó.

“Các ngươi đều biết cách dùng phép thuật?”

Pasithea nhìn cô, ánh mắt tràn đầy tò mò.


“Ừ, phép thuật của tôi là do Hades tặng” Persephone kiêu ngạo tuyên bố “Hắn đem viên đá sinh mệnh biến thành sức mạnh của tôi, tôi mới có thể có pháp thuật, haha”

“Cô rất hạnh phúc, theo tôi biết, viên đá sinh mệnh là thứ quan trọng của ba vị thần mạnh nhất, nếu không phải người họ yêu nhất họ sẽ không dễ giao ra. Trong ba vị thần mạnh nhất, Zeus giao viên đá sinh mệnh cho Hera, mà Hades lại giao cho cô, xem ra, Hades rất yêu cô”

Lời nói của Pasithea rất chân thành, hoàn toàn không có chút ghen tị. Nhưng mà Persephone cảm thấy ngại. Tuy rằng cô muốn biểu hiện sự hạnh phúc của mình, nhưng đối mặt với Alice thống khổ vì tình yêu này, cô cảm thấy mình quá tàn nhẫn. Nhìn cô càng hạnh phúc, cô ấy không phải càng bất hạnh sao?

Vì vậy Persephone đánh sang chuyện khác.

“Ừ. Cô nói đúng, Hades rất yêu tôi, nhưng mà chúng tôi cũng hay cãi nhau. Đúng rồi, Pasithea, cô kể cho tôi biết chuyện trươc sđi, giống như ngươi cô yêu, gọi hắn là gì? Hai người sao biết nhau?”

Persephone suýt nữa tát vào mặt mình. Trời ơi! Đức Mẹ Maria! Persephone, sao mày ngu thế? Rõ ràng không muốn nhắc chuyện cũ của Pasithea, thế mà cô nhắc đến bạn trai của cô ấy làm gì? Cái này không phải nhắc vào nỗi đau của người ta sao? Cô vội khoát tay.

“Ách… Cái đó… Pasithea, cô không cần kể, cô vẫn nên nói về biển đi, tôi không biết dưới biển ở thế nào? Có phải giống như địa ngục không?”

Persephone thật sự muốn giết bản thân. Sao lại nhắc đến biển? Cô ấy vừa mới từ chỗ đau lòng đó chạy ra, cô nhắc đến làm gì?

Nhìn Persephone bất an đến nỗi không thể giết mình, Pasithea mỉm cười.

“Persephone, không cần để ý đến cảm nhận của tôi, tuy bề ngoài của tôi yếu đuối, nhưng mà tôi rất rất mạnh mẽ, chuyện quá khứ tôi không để ý lắm, cô muốn biết cái gì, tôi để nói cho cô hết”

“…” Persephone cảm thấy mình rất ngu ngốc. Cô không ngờ Pasithea lại là người dịu dàng như vậy. Trong nhất thời, sự yêu thích của cô với cô ấy càng tăng lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận