Giam Cầm Full

Nhiếp Nhân Toàn khinh thường cười khẽ, một tay đặt ở trên lưng cô, để mông cô kiều đến rất cao, tùy ý để anh đùa bỡn, nam căn thô to lần lượt đem đóa hoa tách ra đến cực hạn. Rốt cuộc về sau cũng chậm rãi rút ra, sau đó lại một lần nữa vô tình tiến vào tới chỗ sâu nhất, vòng đi vòng lại...Đột nhiên, anh đem vật thô to trong cơ thể cô hoàn toàn rút ra, để tại phía ngoài hoa huyệt không ngừng hoạt động

" Không... Cầu anh..."

Chịu không nổi cảm giác hư không trống rỗng. Khuynh Tâm lắc lư đem hạ thân dán lên hướng Nhiếp Nhân Toàn.

" Hiện tại biết cầu tôi rồi sao, cô thật đúng là dâm đãng a! Không biết Lạp Phi Nhĩ thấy bộ dáng hiện tại của cô sẽ nghĩ như thế nào đây?"

Ngón tay của anh thưởng thức hoa hạch ẩm ướt. Thân thể hưởng thụ khoái cảm, tâm lại thừa nhận sự đau đớn phản bội Lạp Phi Nhĩ, lời nói của anh ta không thể nghi ngờ đem thần chí của cô kéo trở lại hiện thực đáng sợ...

Đột nhiên, bên ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao, Khuynh Tâm ra khỏi phòng liền thấy, cư nhiên là Lạp Phi Nhĩ, anh đã trở lại...Anh uống đến say mèm, hơn nữa, anh cư nhiên ôm hai người phụ nữ. Khuynh Tâm lập tức tiến lên phía anh

" Lạp Phi Nhĩ, anh không sao chứ?" Cô nghĩ muốn dìu anh, chỉ là anh lại không lưu tình chút nào đem cô đẩy ra, khiến Khuynh Tâm ngã ngồi trên mặt đất.

" Đừng đụng vào tôi! Người đàn bà dơ bẩn giống như cô thật buồn nôn!"

Anh gầm gừ, nói lời thương tổn tới cô, chỉ là Khuynh Tâm cũng không thể phản bác, bởi vì hết thảy đều là lỗi của cô, là cô khiến anh trở thành đối tượng để mọi người nhạo báng, là cô khiến cho mặt mũi của anh hoàn toàn bị mất hết...

" Lạp Phi Nhĩ... Em..." Khuynh Tâm hàm lệ nhìn anh, bộ dáng của anh thật tiều tụy " Em... Em thật có lỗi..."


" Thật có lỗi..." Anh đột nhiên tiến lên túm lấy tóc Khuynh Tâm đem cô từ trên mặt đất kéo lên " Những gì cô đã làm cho tôi, chỉ với một câu thật có lỗi của cô? Cô cho là một câu thật có lỗi có thể lấy lại sự tôn nghiêm đã mất đi?" Anh gào lên, trong mắt tràn đầy thống khổ.

" Thực xin lỗi.. Thật sự thực thực xin lỗi..."

Tuy rằng biết nó vô dụng, chỉ là trừ bỏ giải thích, cô còn có thể làm cái gì?

" Cút! Từ hôm nay trở đi cút khỏi tầm mắt tôi, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy cô!" Anh dùng lực đẩy Khuynh Tâm ra, sau đó ôm hai người phụ nữ kia đi vào trong phòng...

" Lạp Phi Nhĩ..."

Khuynh Tâm đuổi theo đi vào, cô chưa từng vì mình mà tranh thủ thứ gì, chỉ là, vì người này đã từng đối với cô rất tốt, đã mang đến cho cô cái thứ gọi là hạnh phúc xa xỉ, mà cô chưa từng giám nghĩ tới, cô muốn thử một lần, cô, không muốn mất đi anh...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận