Gián Đập Không Chết

Từ sau khi tiểu Nhạc Nhạc về nhà, nhà Đại Địa lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt. Hác Hảo năm nay đã gần ba mươi khi nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc thì, mắt đều nheo thành một đường thẳng, ba ngày thì hai ngày chạy đến nhà Đại Địa. Vừa lúc ban ngày Đại Địa và Trương Lãng đều phải đi làm, tình trạng thân thể của tiểu Nhạc Nhạc lại không tốt, không dám đưa đến nhà trẻ, Hác Hảo đến chơi liền giải quyết được vấn đề tìm bảo mẫu cho bọn họ. Đến cuối cùng, thật sự bởi vì Hác Hảo chín ngày thì năm ngày chạy ra ngoài, khiêu khích cực độ bất mãn của Triệu Hiểu Vĩ. Vì không để ảnh hưởng đến cuộc sống tính phúc của mình, dứt khoát mua luôn căn hộ ở tầng trên nhà Đại Địa vì giá cao mà vẫn chưa ai mua. Từ đó về sau tiểu Nhạc Nhạc lại có thêm hai người cha nuôi.

“Hôm nay là thứ sáu, cả ngày đều ngâm mình ở nhà cũng không có ý nghĩa, không bằng bốn người chúng ta mang tiểu bại hoại ra ngoài dạo chơi đi.”

Trương Lãng ôm Nhạc Nhạc đang gặm cắn ngón tay của hắn vui vẻ đến quên trời quên đất nói.

“Tôi không có ý kiến, chỉ cần vợ của tôi ở đâu, có là địa ngục tôi cũng đi.”

Triệu Hiểu Vĩ có vẻ ngủ không đủ giấc lười biếng dựa vào sofa nói.

Hác Hảo đang cùng Đại Địa vùi đầu nghiên cứu thực phẩm dinh dưỡng dành cho trẻ em nghe thấy Triệu Hiểu Vĩ nhắc đến mình, không hiểu gì cả liền ngẩng đầu làm ra vẻ mặt ý hỏi ‘Cái gì?’.

Đại Địa nói với anh:

“A Lãng nói muốn ra ngoài chơi một chút, hỏi mọi người định như thế nào?”

“Được. Đi chỗ nào?”

Hác Hảo thoải mái nói.

“Đi Disney Land được không?”

Đại Địa rất hưng phấn. Lần trước đi Disney Land chơi vì quá nhiều người mà vẫn cảm thấy không đủ đã nghiền.

“Có nhiều người quá không?”

Hác Hảo có chút lo lắng.

“Không đâu! Nhiều người chơi mới vui!”

Trương Lãng cao hứng kêu to. Lúc đi đến chỗ vui chơi hắn còn điên cuồng hơn cả tiểu Nhạc Nhạc nữa! —- Người nãy mãi không lớn nổi!

“Disney Land? Được, A Hảo, đi đi! Chơi vui lắm nhé, em vẫn chưa được đi đúng không?”

Hiểu Vĩ cũng khôi phục tinh thần —- Lại thêm một người chưa hết tính trẻ con!

“Đi đi! Đi đi!”

Nhạc Nhạc bị ba ba Trương Lãng gọi là tiểu bại hoại đang cắn ngón tay ba ba vỗ tay cười. Mỗi lần bé đi chơi đều chơi đến vui vẻ, đáng thương cho các ba ba lo lắng đến khả năng thừa nhận của trái tim của bé, chọn đến chọn đi cũng không dám cho bé chơi mấy trò chơi kích thích, này khiến cho tâm lý của tiểu bại hoại có sự bất mãn rất lớn.

Dưới sự đồng ý của cả nhà, bốn người lớn và một bé con lên xe chạy đến khu vui chơi Disney Land.

Thay phiên trông chừng bé con, mấy người lớn tìm cơ hội chơi mấy trò kích thích, mang theo bé con đến mấy chỗ vui chơi có vẻ an toàn hơn. Đến giờ cơm trưa, bốn người và một tiểu quỷ tụ tập lại cùng đến chỗ nhà ăn xếp hàng. Không hổ là cuối tuần, chỗ nào cũng tấp nập người. Trong nhà hàng của khu vui chơi kín người xếp hàng.

Đứng ở bên ngoài một nhà hàng Italy —- đây là do mấy người lớn không thể quyết định được sẽ đến chỗ nào xếp hàng, liền để cho tiểu quỷ chọn. Mà Nhạc Nhạc lựa chọn nhà hàng này đơn giản là vì bên ngoài có đặt hình một người ngoại quốc nhìn rất vui.

Hác Hảo ôm tiểu Nhạc Nhạc nói chuyện, Nhạc Nhạc cũng rất có nề nếp ‘dạy’ cha nuôi Hác Hảo hát nhạc thiếu nhi, bập bà bập bẹ thật vui vẻ. Trương Lãng cùng Hiểu vĩ nghiên cứu menu quyết định cơm trưa. Đại Địa cầm quạt không ngừng quạt mát cho bé con.

Lúc này, một cô gái đứng xếp hàng bên cạnh bị sự đáng yêu của Nhạc Nhạc mê hoặc nói:

“Thật đáng yêu nha! Bé bao nhiêu tuổi rồi?”

“3 tuổi……….”

Tiểu Nhạc Nhạc thấy có người đẹp hỏi bé, không đợi các ba ba trả lời, vươn ngón tay nhỏ bé nộn nộn cho cô xem.

“Oa! Thật đáng yêu! Bé thật là thông minh nha!”

Mấy cô gái vô cùng thích hét ầm lên. Có người còn kiếm cớ vươn tay muốn sờ khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính của Nhạc Nhạc.

“Tên bé cưng là gì nha?”

Một cô gái nhỏ giọng hỏi Nhạc Nhạc.

“………Nhạc Nhạc…………em gái!”

Nhạc Nhạc tuổi còn nhỏ đã học được chiêu tán gái thân truyền từ ba ba vui vẻ vươn hai tay sờ lên ngực của cô gái kia.

Cô gái bị Nhạc Nhạc háo sắc sờ không chút phát hiện mình đã bị ‘quấy rối ***’, còn vui vẻ hỏi:

“Nhạc Nhạc là đến chơi với ba ba sao? Ba ba đâu?”

“Ba ba!”

Tay nhỏ chuyển đến người của Đại Địa. Tiếp theo lại chỉ hướng hai người đang xem menu, ‘Ba ba!’, cuối cùng dựa vào ngực Hác Hảo, làm nũng kêu lên một tiếng: “Ba ba!”

“Hì hì!”

Mấy cô gái cười, đối với việc bé cưng nhận loạn ba ba cảm thấy rất thú vị.

Một cô gái tiếp tục đùa với Nhạc Nhạc, cười hì hì hỏi:

“Nhạc Nhạc có mấy ba ba nha?”

Nhạc Nhạc nghiêng đầu cúi xuống nửa ngày, tròng mắt nhanh chóng chớp tới chớp lui, cuối cùng dùng giọng nói non nớt tức giận đáp:

“Bốn……….”

“Bốn ba ba?”

Các cô gái cười rộ. Cảm thấy giọng nói trẻ con non nớt của Nhạc Nhạc thật sự rất đáng yêu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui