Tất nhiên là Lạc Nhan sẽ đồng ý chuyện cùng Giang Quân Hạo về cùng một mái nhà nhưng hiện tại cô muốn dành thời gian để hẹn hò cùng anh.
Khoảng thời gian này thực sự rất hạnh phúc, hi vọng sau này Lạc Nhan cũng có thể cùng với Giang Quân Hạo trải qua những tháng ngày tươi đẹp này.
Giang Quân Hạo ôm lấy Lạc Nhan, cả hai người lùi lại ngã xuống giường.
Lạc Nhan nằm đè lên người Giang Quân Hạo, cô định nhổm dậy nhưng anh cứ ôm chặt lấy cô không chịu buông.
"Quân Hạo, buông em ra đi, nằm thế này mỏi người lắm."
Nghe vậy, Giang Quân Hạo liền lập tức đổi tư thế, anh vật Lạc Nhan nằm dán lưng xuống mặt giường sau đó lại đè lên người của cô.
Anh chẳng nói gì mà cúi người xuống hôn lên đôi môi nhỏ của cô, nụ hôn nhẹ nhàng lại lưu luyến khiến Lạc Nhan không thể từ chối.
Hiếm khi thấy cô nằm yên để anh hôn thế này, Giang Quân Hạo được đà lấn tới, anh ôm lấy má của cô dùng lưỡi đi sâu vào trong khoang miệng cô.
"Ưm…"
Bàn tay hư hỏng bắt đầu không nhịn được mà sờ soạng lung tung, khắp cơ thể của Lạc Nhan.
Chẳng mấy chốc, tay của Giang Quân Hạo đã dừng lại một bên ngực của cô, anh vừa hôn vừa dùng tay thỏa sức nắn bóp khiến Lạc Nhan khẽ rên rỉ.
"A, anh đừng làm vậy!"
Giang Quân Hạo như bỏ ngoài tai câu nói đó, anh thậm chí còn muốn cởi đồ trên người cô xuống.
Lạc Nhan hốt hoảng giữ lấy tay anh, cô lắc đầu:
"Giờ đang là buổi trưa không thích hợp cho chuyện này đâu."
Giang Quân Hạo mỉm cười, anh hôn lên trán của cô rồi đáp:
"Làm chuyện này cũng cần phải đúng thời gian sao? Chỉ cần chúng ta muốn là lúc nào cũng có thể làm được."
"Là anh muốn hay em muốn chứ?"
"Đương nhiên là cả hai chúng ta."
Vừa dứt lời, Giang Quân Hạo đã nhanh chóng cởi đồ của Lạc Nhan và ném xuống sàn nhà.
Lạc Nhan bất lực nằm dưới thân anh, cô biết mọi lời nói của mình lúc này đều vô dụng vì thế mới không ngăn cản Giang Quân Hạo.
Nhưng quan trọng hơn hết cô cũng có một phần nào đó muốn làm chuyện này với anh mặc dù cái đêm hôm nọ nó đã ám ảnh cô suốt cả một ngày.
Chẳng mấy chốc, căn phòng khách sạn với view đẹp nhất thành phố đã tràn ngập tiếng rên rỉ hoan ái.
Hai người họ làm tình tới tận chiều mới dừng lại, Lạc Nhan mệt lử nằm trong vòng tay của Giang Quân Hạo rồi ngủ một giấc ngon lành.
Lát sau, bỗng dưng chuông điện thoại của Giang Quân Hạo kêu lên phá tan không gian yên tĩnh của cặp đôi đang tận hưởng giấc ngủ ngon bên cạnh người mình yêu.
Giang Quân Hạo nheo mắt tỉnh dậy, anh với tay lấy điện thoại trên mặt bàn, bởi vì tay còn lại đang ôm Lạc Nhan nên anh không thể ngồi dậy nghe máy.
"Alo?".
Có gì ho.