"Hà Cựu nữ sĩ, mẹ xác định biết rõ mình đang làm gì sao?"
"Mẹ rất tỉnh táo."
"Chú Tưởng, chú thì sao?"
"Chú cũng vậy."
"Được, con không phản đối, A Viêm bên kia các người tự mình thông báo."
"Mẹ biết con sẽ không phản đối."
"Ha ha."
Hạ Nghị nhìn hai trưởng bối mình tôn trọng nhất từ nhỏ đến lớn trước mắt đang nắm tay cùng một chỗ không biết nên dùng biểu tình gì, vì thế ném một câu "Ha ha" xong liền rời đi, con mẹ nó tình cảm một đoạn so với một đoạn càng kích thích.
(Thề chứ éo hiểu sao tác giả xây dựng được hình ảnh mẹ HN như này luôn.
Trước làm tiểu tam thì éo thèm nói nữa đi, giờ lại đi yêu chồng cũ của em gái, mà yêu éo gì, không ở bên ông kia đk nên vớ ông này làm cọc đỡ thì có.
Muốn chửi thề dã man)
Đoạn thời gian trước người được gọi là cha hắn kia gửi từng xe hoa đến biệt thự bên này tặng cho mẹ hắn, chính là dáng vẻ ăn trong bát cũng phải nhìn trong nồi, vợ cả không muốn ly hôn, tiểu tam cũng không muốn cắt đứt.
Ngày hôm qua, Hà Cựu mời một vệ sĩ trực tiếp đem người đuổi đi, hôm nay liền nắm tay chồng trước của cô nhỏ hắn.
Mẹ nó, thế gian thật loạn.
Cũng may Hà Cựu cũng coi như thông suốt, không cố chấp ở bên người kia dây dưa nữa, cũng không tiếp tục trêu chọc người Tôn Gia, bất quá Tôn Gia đại tiểu thư bởi vì việc này chịu ủy khuất, hiện tại Tôn Gia cùng Hạ Gia hoàn toàn nháo đến hỏng.
Không thể không nói hậu quả của việc đắc tội phụ nữ rất đáng sợ.
Hà Cựu có phải hay không đã sớm tính tốt từng bước Hạ Nghị không rõ ràng lắm cũng không muốn miệt mài theo đuổi, ân ân oán oán của thế hệ trước hắn sẽ không chủ động tham dự.
Hắn hiện tại phải mừng rỡ thoải mái, ra khỏi cửa nhà trực tiếp lái xe đến sân bay, gần hai tháng không nhìn thấy người kia, nếu không xuất hiện tiểu mỹ nhân có thể sẽ đem mình quên mất.
"Tỉnh rồi."
"Mấy giờ?"
"Mười hai giờ."
Thời điểm Tô Tế mở mắt Liễu Triết đang tựa vào đầu giường đọc sách, thân thể rời rạc đau nhức, hắn khó chịu nhíu mày hỏi thời gian.
Liễu Triết thấy thế vội vàng buông sách đem người ôm vào lòng, ôn nhu hỏi, "Chỗ nào không thoải mái, anh xoa cho em."
"Chỗ nào cũng không thoải mái."
Tô Tế dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, một chút cũng không khách khí sai sử nói, "Thắt lưng đau, trước xoa thắt lưng."
Liễu Triết nghe lời xoa thắt lưng cho hắn, bàn tay khô ráo ấm áp, độ mạnh yếu vừa đúng, Tô Tế thoải mái chỉ huy người từ trên xuống dưới, trái trái phải phải, một lúc dùng sức một lúc điểm nhẹ.
Tô Tế đương nhiên hưởng thụ phục vụ của hắn, cảm thấy thư thái mới kêu dừng, "Tốt hơn rồi, anh hôm nay không đi làm sao, nghe em trai anh nói, hiện tại anh rất cuồng công tác?"
"Đương nhiên vợ là lớn nhất."
Liễu Triết vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Tô Tế, thấy lông mày hắn chưa hoàn toàn giãn ra, động tác trên tay cũng không dừng, "Có đói bụng không, Nhất Nhất đang làm cơm trưa, thức dậy ăn một chút."
Tô Tế nghe vậy không khỏi chỉ trích, "Có người làm anh trai như anh sao, để em trai xinh đẹp như vậy mỗi ngày nấu cơm cho anh, cũng không đau lòng."
Liễu Triết trêu ghẹo: "Còn chưa gả lại đây đã có tự giác làm chị dâu rồi."
Tô Tế liếc mắt xem thường nhưng không phản bác.
Liễu Triết cười giải thích, "Thằng bé là em trai ruột của anh, anh đau nó cùng thương em giống nhau, chuyện nó không thích làm anh làm sao lỡ để nó làm, Nhất Nhất thích phòng bếp."
"Tìm cho em bộ quần áo, đi ra ngoài ăn cơm, đói chết rồi."
Tô Tế nghe vậy cũng không cảm thấy ghen, Liễu Triết thương em trai này nhiều bao nhiêu hắn đương nhiên biết rõ, thời điểm hai người mới quen đã biết.
Huống chi bộ dạng đẹp vừa nhu thuận của đứa trẻ có ai mà không thích, Tô Tế trước kia còn rất hâm mộ Liễu Triết có em trai đáng yêu như vậy, bất quá hiện tại cũng là em trai của mình.
Một nhà ba người lần đầu tiên tụ cùng một chỗ ăn cơm coi như hài hòa.
Anh trai và anh dâu xa cách lâu ngày gặp lại dính nhau rất bình thường, trên bàn cơm đút nhau ăn rất bình thường, hôn nhẹ sờ sờ và vân vân cũng là việc nhỏ, chạm chân cũng là bình thường......
Liễu Nhất cố gắng xem nhẹ hai người bên cạnh sắp biến thành trẻ sinh đôi dính liền, nhìn TV không chớp mắt, dưới đáy lòng điên cuồng tự ám chỉ cho mình, hành vi này đó đều là bình thường!
"Buổi tối ra ngoài ăn."
"Thân thể em......"
"Khinh thường ai đó, em hiện tại nhảy Break dance hoàn toàn không thành vấn đề."
"Được được được, ra ngoài ăn, đừng lộn xộn, anh lại xoa xoa cho em."
Hai người trên sô pha đang thảo luận tối nay đi chỗ nào ăn cơm mừng sinh nhật Liễu Triết, Liễu Triết cố kỵ thân thể của Tô Tế muốn ở nhà mừng sinh nhật, Tô Tế không nỡ để Liễu Nhất vất vả, kiên quyết muốn đi ra ngoài ăn.
Cuối cùng Liễu Triết thỏa hiệp.
Liễu Nhất ở một bên nhìn cảm thấy rất thần kỳ, anh trai thế nhưng còn có một mặt như vậy, anh Tô Tế thật lợi hại.
Cậu đột nhiên có chút nhớ Hạ Nghị.
Tuy rằng Hạ Nghị là người xấu.
Tuy rằng Tô Tế nói thân thể mình không thành vấn đề, Liễu Triết vẫn lo lắng liền chọn nhà hàng cách nhà trọ gần nhất.
Trang trí của nhà hàng thiên về tối, ánh đèn bụi màu lam mơ màng, bất quá trên mỗi bàn đều có đèn nhỏ tự động sáng ngời.
Vị trí của bọn họ ở ghế bao lầu hai, cùng bàn khác hình thành trạng thái nửa cách ly.
"Anh trai đi đâu vậy?"
"Không cần để ý hắn, chúng ta gọi món trước."
"Dạ."
Ánh đèn của cửa hàng thật sự quá mờ, Liễu Nhất cúi đầu lật thực đơn quay lên không nhìn thấy Liều Triết liền hỏi, Tô Tế đưa tay mở đèn nhỏ để thuận tiện xem thực đơn, Liễu Nhất ngoan ngoãn trả lời xong liền tiếp tục nghiên cứu thực đơn.
Hai người gọi xong đồ ăn Liễu Triết mới xuất hiện, bên cạnh ngoài ý muốn nhiều hơn một người.
Liễu Nhất suýt nữa làm đổ cốc nước trong tay, ánh đèn của nhà hàng quá mờ, cậu sợ mình nhận nhầm người, mạnh mẽ đứng dậy tiến lên hai bước.
"Không tồi, còn nhận ra tôi."
Hạ Nghị trên mặt bình tĩnh khẽ cười một tiếng, trong lòng lại như có con mèo nhỏ dùng móng vuốt không ngừng quấy nhiễu, nhìn phản ứng đáng yêu này, tiểu mỹ nhân kỳ thật đã sớm nhớ mong mình đi, thật muốn đem người dùng sức ôm vào lòng hôn một cái.
"Cậu tại sao lại ở chỗ này?"
Liễu Nhất khó nén ngữ khí kích động, trái tim nhỏ đập "Bùm bùm" cơ hồ muốn nhảy ra ngoài, lâu như vậy không gặp, tức giận buồn bực lúc đầu nháy mắt vì người này đột nhiên bất ngờ xuất hiện mà tan thành mây khói.
Liễu Triết nhìn bộ dáng không tiền đồ của em trai mình đáy lòng thở dài, chẳng lẽ đàn ông Liễu Gia bị ăn là việc đã định sao?
"Nhớ cậu lền tới đây."
Hạ Nghị nói đương nhiên, ánh đèn hôn ám che dấu khuôn mặt đỏ bừng của Liễu Nhất, Hạ Nghị nói nhớ mình, là thật sự nghĩ vậy đi, Hạ Nghị sẽ không nói dối.
"Ngồi xuống trước đi."
Liễu Triết chịu không nổi ngồi xuống bên cạnh Tô Tế, cố gắng áp chế sự không hài lòng nhắc nhở nói, ở trước mặt trưởng bối show ân ái không ra thể thống gì, Tô Tế nghe ra ngữ khí chua chua của hắn, đưa tay véo hông hắn một phen.
Liễu "Tiêu chuẩn kép' Triết.
Liễu Nhất nghe vậy xấu hổ trở lại vị trí của mình, Hạ Nghị tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh cậu.
Ánh đèn nhà ăn rất tối, trên bàn tuy rằng đã mở đèn nhỏ nhưng chỉ chiếu lên ánh sáng xanh xao, mặt mỗi người cũng không rõ ràng, Liễu Nhất trộm lấy tay xoa mặt nhằm hạ nhiệt độ, có chút may mắn vì ánh đèn hôn ám này.
Sau khi bốn người đều ngồi xuống, Tô Tế chủ động mở miệng: "Nhất Nhất, giới thiệu một chút."
"Dạ, hắn tên Hạ Nghị, là bạn......!học của em.
Hạ Nghị, vị này chính là anh Tô Tế, là bạn trai của anh tôi." Liễu Nhất hoàn hồn có chút khẩn trương giới thiệu hai người.
"Chào anh Tô." Hạ Nghị lễ phép chào hỏi.
"Nhất Nhất, bạn học em bộ dạng đủ đẹp trai a, còn đặc biệt chạy tới thăm em, có tâm." Tô Tế gật gật đầu, ý vị thâm trường nhìn hai người.
Hạ Nghị mặt không đổi sắc đáp lại: "Nên là như vậy."
Liễu Nhất nhận thức được quan hệ của mình cùng Hạ Nghị còn đang ở giai đoạn mập mờ nên không dám nói cho Liễu Triết, nghe vậy chột dạ nói quanh co một tiếng.
Không biết ba người ở đây đã sớm biết rõ trong lòng, yên lặng nhìn cậu một người biểu diễn.
Tốc độ lên đồ ăn của nhà ăn gia đình rất nhanh, bốn người tán gẫu vài câu đồ ăn đã lục tục được bưng lên, vì mừng sinh nhật Liễu Triết nên Tô Tế gọi rượu đỏ, tri kỷ đổi thành nước ép cho Liễu Nhất.
"Trước tiên cùng cụng một ly, chúc thọ tinh (người được chúc mừng sinh nhật) của chúng ta sinh nhật vui vẻ."
"Anh trai, sinh nhật vui vẻ."
"Anh cả, sinh nhật vui vẻ."
"Lão công, sinh nhật vui vẻ."
"Cám ơn."
Chút không thoải mái của Liễu Triết đã sớm tiêu tán, có em trai cùng vợ ở bên đáng giá hơn so với bất cứ quà tặng gì, tuy rằng ngoài ý muốn nhiều hơn một tên em rể, xem ở điểm em trai mình thích hắn mà bỏ qua vậy.
Liễu Nhất thấy chỉ có mình uống nước trái cây, tất cả mọi người đều uống rượu đỏ không khỏi tò mò, Hạ Nghị cùng mình bằng tuổi cũng uống rượu đỏ, cho nên mình cũng có thể uống đi?
"Đột đột"
Hạ Nghị vốn là nhất tâm nhị dụng, vừa ăn cơm một bên yên lặng quan sát người bên cạnh, thời gian dài như vậy không gặp người này liền nhịn không được nhìn chằm chằm cái mũi cái miệng của cậu, thấy Liễu Nhất tò mò nhìn chằm chằm ly rượu của mình liền hào phóng đưa tới bên môi cậu.
Liễu Nhất ngửi được hương vị nồng đậm nhịn không được nhẹ nhàng nhấp một hơi, rượu có điểm chát, sau khi lướt qua yết hầu lại có một tia trong veo, tuy rằng uống không ngon bằng nước trái cây nhưng là rất đặc biệt.
"Thích không?"
Hạ Nghị thấy cậu cũng không có biểu tình bài xích, lại cho cậu một hơi, Liễu Nhất nhấp mộpt ngụm nhỏ rượu trong tay hắn, thành thực gật gật đầu.
Liễu Triết đối diện nhìn thế nào cũng cảm thấy Hạ Nghị không có ý tốt, ho nhẹ một tiếng nghiêm túc nhắc nhở, "Nhất Nhất còn nhỏ, không thể uống rượu."
Hạ Nghị không để ý tới cảnh cáo của anh vợ, cười tủm tỉm đối Liễu Nhất nói: "Uống một chút cũng không sao."
"Em muốn ăn cua."
Liễu Triết còn muốn nói cái gì nữa người bên cạnh đột nhiên mở miệng yêu cầu, hắn cảnh cáo nhìn Hạ Nghị một cái, gắp con cua nghiêm túc lột vỏ.
Liễu Nhất nhân cơ hội lại uống một ngụm rượu, loại cảm giác trước mặt anh trai làm trò này thật kích thích a.
Bất quá Liễu Nhất vẫn là biết một vừa hai phải, sau khi trộm uống ba ngụm liền bắt đầu nghiêm túc ăn cơm, đồ ăn của nhà hàng vừa đặc sắc lại đẹp mắt, hương vị cũng rất tốt, trong đó có món bánh bao hấp rượu và thịt heo chiên giòn đả động sâu đến vị giác của Liễu Nhất.
Tô Tế cũng rất thích đồ ăn ở đây, thế nhưng thịt heo chiên giòn cho rất nhiều ớt, chỉ có thể nhìn không thể ăn.
"Ngoan, lần sau lại mang em đến ăn."
Liễu Triết ở một bên kiên nhẫn dỗ hắn, Tô Tế gắp một cái bánh bao hấp nhân thịt qua nhét vào miệng Liễu Triết, Liễu Triết cũng vui vẻ chấp nhận.
Hạ Nghị thấy vậy trong lòng kinh ngạc, anh vợ thế nhưng còn có một mặt như vậy, Tô Tế thật lợi hại.
"Hạ Nghị, cậu không thích ăn cua sao?"
"Phiền toái."
"Không phiền toái, tôi giúp bóc cậu."
Liễu Nhất nói xong gắp một con lớn cua đem thịt cua toàn bộ bóc xong bỏ vào chén nhỏ đưa cho hắn, "Rất nhanh liền bóc xong, ăn đi, không đủ tôi sẽ bóc tiếp."
"Cám ơn, bạn trai."
Hạ Nghị cúi đầu nhìn thịt cua xếp thành núi nhỏ hình, trong lòng một trận thoải mái, ba chữ cuối cùng cơ hồ muốn cắn lỗ tai Liễu Nhất mà nói ra, Liễu Triết vội vàng bóc cho Tô Tế con cua thứ hai vừa vặn bỏ lỡ một màn khiến kẻ khác tức giận này.
Liễu Nhất chỉ cảm thấy lỗ tai tê tê ngứa ngứa, muốn nói "Không có gì", đầu óc vừa kéo mở miệng lại nói: "Nên vậy.".