Triển Mộ Nham hung hăng ném tờ báo lên bàn làm việc.
A Tín đứng một bên không lên tiếng, đám người Kiều Tề Thiêm và Yến Nam đều gọi đến hỏi thăm, nhưng bị Triển Mộ Nham không chút khách khí dập máy.
"Tổng giám đốc, cổ phiếu của Chân gia và Tịch thị đều giảm mạnh.
Những luật sư bên đó đang chuẩn bị kiện tòa soạn kia."
Triển Mộ Nham mím chặt môi, trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thế mà anh lại bị tính kế! Hơn nữa là bị Chân Niệm Niệm tính kế.
Nhìn theo góc độ trong hình, rõ ràng được chụp từ cửa sổ đối diện căn phòng kia.
Nếu không phải có người thả ra tin tức thì ai biết để đến đây mai phục?
Chân Niệm Niệm...
Cuối cùng là cô ta đã thay đổi, hay là anh chưa hề hiểu rõ cô ta?
...
Lúc Lương Yên đến công ty thì đã trong tình trạng cạn kiệt sức lực.
Nhưng đám đồng nghiệp sao có thể bỏ qua tin tức lớn này, vừa thấy Lương Yên liền nhao nhao hưng phấn lại gần, kề tai nhỏ giọng kể lể.
"Ha ha, Lương Yên, cậu đã xem báo Tài chính và kinh tế sáng nay chưa? Vậy mà thành báo đưa tin rồi a! Hình ảnh kiều diễm còn in to như vậy!" Tiểu Chùy vừa nói vừa dùng tay khoa trương miêu tả.
"Nam chính là Tổng giám đốc của chúng ta đấy, nữ chính là cô gái hôm qua.
Hắc, lai lịch của người ta không nhỏ đâu, là Thiếu phu nhân Tịch gia đấy.
Cậu nói có buồn cười không.
Không phải là người quen của cậu? Trước kia không nghe cậu nói đến."
"Tổng giám đốc của chúng ta lại là người thứ ba! Trời ạ, thế giới này thật sự là muốn điên rồi."
"Cho nên, lén lút cái gì cũng được, đừng lén lút qua lại với người khác.
Cậu nhìn loại hình ảnh này xem, có mất mặt không chứ! Tớ mà là chồng cô ta, không phát điên mới lạ đấy!"
Mọi người xung quanh tôi một câu cô một câu, Lương Yên chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thần kinh suy nhược.
Cuối cùng, cô thật sự chịu không nổi nữa, không còn hơi sức mở miệng: "Mọi người đừng nói lung tung nữa, Tổng giám đốc không phải là người thứ ba, Chân Niệm Niệm không còn là Thiếu phu nhân Tịch gia nữa rồi."
Tiểu Chùy trợn to mắt mắt nhìn cô: "Ly hôn rồi sao?"
"Cô ta nói với cậu sao?" Có người kích động truy hỏi Đây quả thật là cuộc tranh giành đẫm máu giữa hai cao phú soái a!
Lương Yên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ buồn bực gục xuống bàn.
Bây giờ Triển Mộ Nham có suy nghĩ gì? Lúc anh nhìn thấy những tấm ảnh kia chắc rất tức giận đi! Dù sao, trước nay anh đều là người khiêm tốn, càng chán ghét cuộc sống cá nhân bị lộ ra trước mặt người khác.
Thế nhưng, nếu anh biết Niệm Niệm bởi vì những tấm hình này mà thuận lợi khôi phục sự độc thân, nhất định sẽ biết ơn scandal lần này a?
Không thể không thừa nhận, bọn họ vô cùng đẹp đôi...
Ngay cả những hình ảnh mà người lớn cho là khó coi, thì hai người bọn họ lại khiến nó đẹp đến mức giống như phim thần tượng.
Lương Yên nhẹ nhàng nhắm mắt lại, khóe mắt hơi ướt át.
Niệm Niệm gọi cái kia là cạnh tranh, nhưng cô chưa bao giờ có tư cách tham gia vào, mà Lê Man Thanh đã bị đá ra khỏi bàn cờ.
...
Triển Mộ Nham xuyên thấu qua cửa chớp, mơ hồ có thể nhìn thấy dáng người quen thuộc đi lướt qua cửa sổ.
Cho dù cửa đã được che kĩ, chỉ có thể nhìn thấy một chút bóng dáng bên ngoài, nhưng kỳ quái là anh lại có thể biết người đi qua là cô mà không phải người khác.
"Tổng giám đốc, thư ký Tịch đến công ty được nửa tiếng rồi." A Tín liếc Triển Mộ Nham một cái.