Nói rồi Ngôn Hiên đứng dậy bỏ đi, cũng không quan tâm gì đến nữa.
Chu Nghi ngồi bên cạnh thấy hắn đã đi liền đuổi theo, bực dọc nói : "Hiên, là cô ta giành lấy vai nữ chính từ tay em, anh còn nói giúp cho cô ấy?"
Nếu không phải Lưu Tĩnh, Chu Nghi ả mới là người thường xuyên bên cạnh Ngôn Hiên, tất cả là tại cô phá hoại, ả không cam tâm.
Cũng vì 'Điên cuồng' có Ngôn Hiên đảm nhận vai chính nên ả mới tạm chấp nhận đóng vai phụ nhưng điều đó không có nghĩa là ả chịu thua Lưu Tĩnh.
"Vai Bùi Hi hợp với cô ấy hơn em.
Với lại, đạo diễn đã chọn cô ấy, không phải cô ấy giành của em, tất cả là do thực lực." Đối với cô bạn gái Chu Nghi này, hắn thật sự không quan tâm mấy, chỉ hờ hững nói ra suy nghĩ của mình.
"Anh...!ý anh thực lực của em không bằng cô ta?" Chu Nghi tức muốn điên người, sao bạn trai ả không hề về phía ả chứ, lại còn bênh vực Lưu Tĩnh mà quay sang chê bai ả?
Ngôn Hiên không đáp lời, sóng lưng hắn thẳng tắp bỏ đi, cũng không ngoảnh đầu, sải từng bước dài.
Chu Nghi tức giận đuổi theo, tuy có không vui nhưng ả cũng không muốn quan hệ của ả và Ngôn Hiên đến mức tồi tệ, để được như ngày hôm nay, ả đã không tốn ít công sức, vì thế không thể vì Lưu Tĩnh mà phá vỡ.
Muốn lên được phòng nghỉ của khách sạn thì phải đi qua chỗ Lưu Tĩnh đang ăn.
Ngôn Hiên thẳng tiến về phía trước, tuy lúc nãy có bênh vực cô trước mọi người nhưng đối với người lạ hắn vẫn không bắt chuyện trước trừ khi có việc quan trọng.
Chu Nghi cũng đi phía sau hắn, khi đi ngang bàn ăn của cô, còn cố ý liếc xéo một cái.
Thù này, tôi không quên đâu, nhất định sẽ đòi từ cô!
Ánh mắt ả đầy phẫn nộ, vì Lưu Tĩnh mà ả mất vai chính, cũng vì Lưu Tĩnh mà ả và Ngôn Hiên không đồng ý kiến dẫn đến đôi co qua lại.
Ả không dễ dàng tha cho cô!
"Nhìn cô ta kia kìa, muốn ăn tươi nuốt sống em, vậy mà em chịu được?"
Giang Thi đã tận tường nhìn rõ ánh mắt chứa nộ khí của Chu Nghi, quả thật rất dữ tợn nhưng chị không hề sợ sệt, chỉ thấy tức tối thay Lưu Tĩnh.
Nếu là chị, chị đã không để yên.
"Nhờ chúng ta ngồi đây và cũng nhờ thái độ đó của cô ta mà em phát hiện được một điều." Quan sát là nghề của cô, tuy cô không thông minh nhưng cô biết vận dụng trí óc, tình cảnh trước mắt không động não cũng nghĩ ra một điều thú vị .
"Điều gì?" Giang Thi tò mò.
Lưu Tĩnh nhẹ cong khóe môi, cô cầm ly nước trong tay lắc nhẹ vài cái, thứ chất lỏng trong suốt sóng sánh lên xuống, dao động không ngừng.
Cô trả lời : "Ngôn Hiên không yêu Chu Nghi." Nếu yêu ả, Ngôn Hiên sẽ không có thái độ lạnh nhạt như vậy với ả.
Tuy không nghe họ đã nói gì nhưng với sự nhạy bén của cô, cô biết Ngôn Hiên không hề yêu Chu Nghi.
Là tự một mình ả đa tình.
"Hả? Vậy tại sao Ngôn Hiên còn bên cạnh Chu Nghi?" Chị vô cùng bất ngờ khi nghe điều này từ Lưu Tĩnh, nếu thật như vậy thì tạo sao hắn chịu làm là bạn trai của Chu Nghi? Tin này nếu lan ra sẽ có sự biến động lớn.
Cũng có thể Lưu Tĩnh đoán sai, tuy hành động đó của hắn không quan tâm Chu Nghi là mấy, nhưng điều đó đâu có nghĩa là hắn không yêu ả?
"Showbiz có quy tắc của showbiz, em không rành." Nhưng chắc chắn là vậy.
Có thể họ cố tình như thế để tạo scandal, cũng có thể là vì điều khác, cô không quan tâm.
Giang Thi im lặng khi thấy ánh mắt kiên định đó của cô, có lẽ Lưu Tĩnh nói đúng.
Giang Thi tuy không nói nhưng đầu óc vẫn điên cuồng suy nghĩ câu nói của cô, là quy tắc gì đây, họ đều là người nổi tiếng thì cần gì phải làm vậy?
Chị đảo mắt lung tung suy nghĩ, dùng ngón trỏ gõ gõ nhẹ lên trán suy tư.
Vô tình chị nhìn thấy phía mọi người bên đoàn phim đã ăn xong và chuẩn bị về phòng nghỉ, mà muốn về phòng phải đi ngang đây, quay sang Lưu Tĩnh chị nhanh nhảu : "Em nhìn xem, họ đang đi về hướng chúng ta."
Lưu Tĩnh cũng vừa thấy, cô không nói gì, dứt khoát đứng dậy, chậm rãi bước khỏi ghế.
Bấy giờ cô mới cất giọng : "Lên phòng thôi." Không ai thích cô, vậy cô cũng không muốn làm họ chướng mắt.
"Ờ ờ..." Giang Thi đứng lên đi phía sau cô.
Chị biết Lưu Tĩnh là người không thích nịnh nọt cũng không thích thị phi nên mới bỏ đi, nhưng chị rất muốn thị phi cùng bọn họ.
Dù sao cũng có Triệu tổng chống lưng, sợ gì tép tôm bọn người đó?
Nhưng chị vẫn nghe và làm theo Lưu Tĩnh, không để ý đến họ.
Lưu Tĩnh bước đi bình thản, cô không có vẻ gì là lo lắng hay sợ sệt.
Biết chắc họ sẽ tiếp tục nói xấu khi thấy cô nhanh chóng biến mất.
Nhưng cô không quan tâm, miệng của họ cô không quản.
Cô cũng nói trước, cách làm của cô, ai quản hay xen vào thì đừng trách cô không nể mặt!
Kỳ Bách Trác thấy bóng dáng nhỏ bé của cô khuất dạng sau cầu thang hình xoắn ốc thì nhẹ cau mày.
Cô gái này, không muốn tiếp chuyện trước.
"Mọi người xem, thái độ của Lưu Tĩnh là sao, không thèm ngó ngàng gì đến chúng ta?"
"Đúng vậy, còn nhanh chóng rời khỏi."
"Khuôn mặt ung dung của cô ta thật khiến tôi chán ghét."
"Thánh nữ như vậy là diễn cho ai xem, tôi khinh!"