Giáo Hoàng Phản Nghịch

Những điều mà Trác Cẩn Khác nói Hiên Viên Kiệt căn bản là chưa từng nghĩ tới, chỉ đơn thuần cho rằng ngọn lửa chỉ là ngọn lửa nên hắn cũng chỉ sử dụng hắc viêm đơn thuần như vậy mà thôi, nghe xong Trác Cẩn Khác đề điểm, lấy lượng tri thức của Hiên Viên Kiệt, muốn khai phá ngọn lửa thêm càng nhiều ứng dụng cũng không phải là việc khó.

“Nếu mấy cái server kia còn có thể sử dụng bình thường, ngươi có thể đi xem mấy loại tiểu thuyết linh tinh trên mạng nhiều một chút, rất có tính tham khảo cùng dẫn dắt linh cảm.” Trác Cẩn Khác chỉ điểm cho Hiên Viên Kiệt một phương hướng, chỉ là cái phương hướng này khiến cho Hiên Viên Kiệt cảm giác thực đau răng.

Chẳng lẽ ngươi mạnh hơn ta, chỉ là bởi vì xem mấy thứ lung tung rối loạn kia nhiều hay sao. Từng được kiến thức Trác Cẩn Khác và Nam Cung Việt thảo luận đến khí thế ngất trời, Hiên Viên Kiệt rít gào ở trong lòng, vốn còn tưởng rằng đó chẳng qua chỉ là hành vi Trác Cẩn Khác cố ý tìm đề tài với Nam Cung Việt, kéo gần quan hệ, mưu đồ tiến vào vòng luẩn quẩn của bọn họ mà thôi, hóa ra gia hỏa này là coi mấy cái tiểu thuyết internet kia là nơi phát ra linh cảm đấy hở. Cái loại cảm giác cạn lời không cam lòng ở trong lòng này là gì thế trời, hắn vậy mà lại thua chỉ bởi vì tiểu thuyết internet hay sao?

“Đúng rồi, chờ đến khi ngươi có thể sử dụng năng lực tinh lọc rồi, không nên để quá nhiều người biết, nếu ngươi không muốn lâm vào công tác làm tinh lọc không biết ngày đêm như ta đã từng, tốt nhất nên như thế.” Trác Cẩn Khác tốt bụng lại nhắc nhở một câu.

Ngươi cho rằng ta là ngươi à. Hiên Viên Kiệt rất muốn rống lên, nhưng là hắn không có rống, bởi vì hắn kịp phản ứng nhanh chóng nghĩ tới, đó đều là do Trác Cẩn Khác cố ý làm ra, mà không phải là không cẩn thận khiến cho bản thân lâm vào loại tình huống này, đẩy ra nơi hy vọng, khiến bản thân thoát vây, cũng thuận tiện làm cho nhân loại rơi vào bẫy rập của y. Hiện giờ đại biểu ở khắp nơi tề tụ nơi này, đến còn không phải là vì nơi hy vọng hay sao.

Hiên Viên Kiệt khôn khéo đã bắt đầu phát huy đại não của hắn, ở trong đầu phác họa ra kế hoạch của Trác Cẩn Khác, lấy tài nguyên thức ăn nước uống, bó buộc cổ họng khắp nơi, để thánh đường quật khởi đồng thời lại giữ vững trung lập. Đi từng bước tinh vi một, thật là đáng sợ khiến người sợ hãi. Không chỉ có hắn bị đùa bỡn, toàn bộ thế giới đều nằm trong lòng bàn tay Trác Cẩn Khác.

Vũ lực, tài nguyên, mọi thứ thánh đường đều không hề thiếu, ở trong mạt thế tất nhiên sẽ huy hoàng vô cùng.

“Nhìn trên phân lượng ngươi dạy ta, ta sẽ không phá hoại kế hoạch của ngươi.” Hiên Viên Kiệt ngạo kiều nói. Cái lời bình luận ngạo kiều này, là Trác Cẩn Khác định chắc rồi.

“Hiểu biết năng lực chân thật của ngươi, kế tiếp là ứng dụng như thế nào.” Mở lòng bàn tay ra trước mặt Hiên Viên Kiệt, “Đi quan sát lực lượng của những người khác, phân tích bọn họ, nạp cho mình dùng.” Điểm ánh sáng chậm rãi hiện lên, hình thành quả cầu ánh sáng. Nhận được chỉ thị, ở trong siêu tần trạng thái cùng dưới Trác Cẩn Khác cố tình triển lãm, Hiên Viên Kiệt thành công tiến hành phân tích lần đầu.

“Thấy được chưa?” Bàn tay nắm chặt rồi thu lại, hỏi Hiên Viên Kiệt.

“Thấy được.” Hiên Viên Kiệt gật gật đầu.

“Ngươi tới làm một chút.” Trác Cẩn Khác dựa thân mình ra sau, y dạy dỗ là chỉ điểm mục tiêu, còn làm thế nào để thành công thi triển, việc này Hiên Viên Kiệt phải tự mình lĩnh ngộ.

Hiên Viên Kiệt mở tay ra, lần đầu tiên thất bại, ngay cả điểm ánh sáng cũng không hề tụ tập lại, “A.” Trác Cẩn Khác phát ra tiếng cười, thực kích thích Hiên Viên Kiệt. Tiến vào trạng thái siêu tần tuy rằng trên mặt Hiên Viên Kiệt không tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng lại nghẹn một hơi, lại làm một lần nữa.

Lần thứ hai, điểm ánh sáng xuất hiện một chút, chỉ là rất nhanh đã tan đi. Lại nghe được vẻ tươi cười của Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt lại tiến hành lần thứ ba, điểm ánh sáng xuất hiện, thời gian xuất hiện tương đối lâu, chẳng qua vẫn không thể thành hình. Mắt không cẩn thận liếc Trác Cẩn Khác, chỉ thấy đối phương lắc đầu, bộ dạng rất không vừa lòng đối với biểu hiện của hắn. Tiến hành lần thứ tư, lần thứ năm, cuối cùng cũng thành công. Hiên Viên Kiệt khẽ nâng cằm, nhìn Trác Cẩn Khác.

“Cứ chiếu theo cảm giác như vậy, chẳng qua ngươi như vậy cũng chỉ là đang bắt chước mà thôi, nhớ rõ phải đi phương hướng của mình, mà không phải là đi theo năng lực của những người khác.” Trác Cẩn Khác chính là muốn giội nước lã Hiên Viên Kiệt, ngươi có thể làm gì được nào.

Hiên Viên Kiệt bực mình, cũng phải thừa nhận Trác Cẩn Khác nói rất có lý, nhưng là đừng nghĩ đến chuyện hắn sẽ nói ra lời tán đồng. Đối mặt với Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt đã từng được người khen ngợi là thành thục nè, thâm trầm nè, tất cả đều bay sạch biến, trên mặt cảm xúc tương đối ấu trĩ cùng thích phân cao thấp.

“Hôm nay chỉ nói đến đây thôi.” Trác Cẩn Khác buông chén trà, đứng lên, “Đi tiến hành đối luyện thực chiến.” Một ngày khiến người bi thương cực khổ của Hiên Viên Kiệt chính thức kéo ra mở màn, trong đó cũng có nguyên nhân là Hiên Viên Kiệt tự mình làm bậy.

Thực lực, không cần phải nói, là Trác Cẩn Khác thắng tuyệt đối, một lần lại một lần khiến mặt mũi Hiên Viên Kiệt bầm dập, một lần lại một lần khiến Hiên Viên Kiệt rớt máu tươi, sau khi đứt tay đứt chân, được Trác Cẩn Khác chữa khỏi rồi lại đến, luyện tập không hề nghỉ ngơi một chút nào, không ngừng bị tàn phá. Hiên Viên Kiệt cứng cỏi, không có bởi vì bị những việc tàn khốc này đả kích mà đánh nát tự tin, hắn một lần lại một lần nữa đứng lên, hắn tiếp tục chiến đấu với Trác Cẩn Khác.

Có thể có được ý chí như vậy, Hiên Viên Kiệt đáng giá để Trác Cẩn Khác khen ngợi một chút, chỉ là một lần rồi lại một lần tự tìm đường chết, cũng đồng thời khiến Trác Cẩn Khác cảm thấy ngu xuẩn. Hiên Viên Kiệt hiện tại thật không có giá trị đáng để Trác Cẩn Khác tự mình tới, càng sau đó, Trác Cẩn Khác lại càng nhìn không ra kỹ xảo cùng tiến bộ trong chiến đấu của Hiên Viên Kiệt, Hiên Viên Kiệt dựa vào một hơi sức lực, kỳ thật khiến cho Trác Cẩn Khác thực thất vọng.

Lại lần nữa ném bay Hiên Viên Kiệt, Hiên Viên Kiệt thở phì phò, cường chống ngẩng đầu, không chịu thua nhìn Trác Cẩn Khác, gặp ngược đãi như thế, ánh mắt Hiên Viên Kiệt vẫn sáng ngời như lửa, toàn thân đau đớn, cũng không có tiêu trừ đi ý chí chiến đấu của Hiên Viên Kiệt, chỉ là ngay khi hắn thấy được thất vọng trong ánh mắt Trác Cẩn Khác, một chậu nước đá liền tưới xuống từ đỉnh đầu, làm hắn cả người lạnh lẽo.

Ánh mắt Trác Cẩn Khác nhìn chăm chú vào hắn, có lạnh nhạt, có khinh thường, có coi khinh, những điều này đều khiến người thực khó chịu, nhưng thất vọng, đây vẫn là lần đầu tiên. Hắn làm cho Trác Cẩn Khác thất vọng rồi. Cái ý tưởng vừa xoẹt qua trong óc Hiên Viên Kiệt, một loại khủng bố mạc danh hiện lên ở trong lòng. Hắn làm cho Trác Cẩn Khác thất vọng rồi, ý nghĩa rằng Trác Cẩn Khác sẽ không còn nhìn chăm chú vào hắn, sẽ không còn đối xử đặc thù với hắn nữa. Cũng không biết bởi vì cái gì, chỉ là tư tưởng như vậy, lại khiến Hiên Viên Kiệt cảm thấy khủng bố, hắn không muốn mất đi đặc thù của Trác Cẩn Khác đối với hắn. Loại tư tưởng mịt mờ này, ngay cả chính bản thân Hiên Viên Kiệt cũng không có phát hiện.

Ở giữa ánh mắt thất vọng của Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt phát hiện bản thân vậy mà lại không đứng dậy nổi, không còn ý chí chiến đấu, đột nhiên, không muốn lại tiếp tục chiến đấu nữa, chỉ biết nhìn Trác Cẩn Khác đi từng bước một đến gần mình, ưu nhã vươn tay, lại thô bạo lôi kéo đầu tóc bản thân, khiến cho hắn đối diện với ánh mắt cúi xuống của Trác Cẩn Khác.

“Ngươi thật làm ta thất vọng.” Trác Cẩn Khác biểu tình lãnh đạm, ánh mắt lạnh lùng, lời nói băng băng, “Chiến đấu không chút kết cấu, dù là phái dã thú cũng còn hơn thế, cho rằng bản thân sẽ không chết, liền xông loạn lên, trút một hơi, chỉ là muốn đánh đến nóng người. Ngươi như vậy thật là không đáng để chờ mong.”

“Tại sao lại là ta?” Hiên Viên Kiệt hỏi ra một vấn đề, hắn ở trong lòng Trác Cẩn Khác rốt cuộc là đặc thù gì.

“Ta đã nói rất nhiều lần rồi, bởi vì ngươi là sủng nhi, sủng nhi được chiếu cố.” Trác Cẩn Khác buông bàn tay nắm đầu tóc Hiên Viên Kiệt ra, từ trong không gian lấy ra một chiếc khăn tay, sau đó lau tay, cái loại hành vi tựa như đụng phải thứ dơ bẩn này, làm trong lòng Hiên Viên Kiệt đau đớn khó chịu.

“Chỉ là bởi vì cái này, mà bồi dưỡng một tên địch thủ, loại chuyện không có nửa điểm chỗ tốt này, ngươi cũng làm?” Hiên Viên Kiệt mở miệng bộc phát, vì xoa dịu khó chịu trong lòng mình.

“Lúc này liền trở nên thông minh, hừ.” Trác Cẩn Khác cười lạnh một tiếng, “Ngươi chỉ trở nên đặc biệt, là bởi vì trên người ngươi có được chiếu cố, chỉ có ngươi trở nên mạnh hơn, lực hạn chế đối với lực lượng của thế giới này mới có thể biến hóa theo, có thể cất chứa lực lượng của ta.”

“Trước kia ngươi đã nói qua.” Hiên Viên Kiệt dựa vào vách tường, nhìn lên Trác Cẩn Khác, một ít huyết sắc ở trong mí mắt, làm trong tầm nhìn loang lổ một khối hồng.

“Chỉ có giải trừ hạn chế chế ước của thế giới, ta mới có thể theo đuổi lực lượng mạnh hơn nữa, mà không phải giống như bây giờ, tựa như ăn mặc bị bó buộc vậy, hơi động một chút liền có thể cảm giác được ước thúc.” Đây mới là nguyên nhân mấu chốt vì sao Trác Cẩn Khác lại quan tâm đến việc Hiên Viên Kiệt mạnh hơn như vậy, thân là người được chiếu cố của thế giới này, thế giới sẽ bởi vì lực lượng của Hiên Viên Kiệt mà làm ra điều chỉnh, chỗ tốt lớn nhất, chính là lực lượng của Trác Cẩn Khác sẽ không còn nằm dưới chế ước của thế giới nữa. Dưới tình huống tự thân có đầy khuyết điểm không thể điền lấp, muốn tiến thêm một bước nữa, là không có khả năng.

“Hiên Viên Kiệt, ta sẽ không đứng ở một chỗ mà chờ ngươi, thời điểm ngươi mạnh lên, ta cũng đang mạnh hơn.” Ánh mắt ngạo nghễ nhìn xuống Hiên Viên Kiệt, “Nếu chỉ là được chiếu cố, thế giới này cũng không chỉ có một mình ngươi, nhưng là ta không có lựa chọn bọn họ, bởi vì ta quan sát được, nhìn chăm chú vào ngươi, đều khiến ta cảm thấy, ngươi có tư cách kia, trở thành đối thủ của ta, có được tiềm chất đấu một trận chiến với ta. Hiện tại ngươi trước mắt ta, sẽ chỉ làm ta coi ngươi như là công cụ khiến lực chế ước của thế giới biến hóa, đừng làm cho ta thất vọng đến thay đổi người.”

Bởi vì lời của Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt phát hiện đau đớn trong lòng mình đã yếu bớt, tần suất nhảy bang bang lại nhanh hơn chút, còn có một loại cảm giác bản thân sống lại. Một câu cuối cùng của Trác Cẩn Khác, lại càng làm tim Hiên Viên Kiệt đập gấp gáp, thay đổi người, trên đời này còn có ai có thể ưu tú hơn được hắn cơ chứ, ngoài trừ Trác Cẩn Khác, trên đời này người có thể trở thành đối thủ của Trác Cẩn Khác, chỉ có thể là hắn, cũng chỉ có hắn. Bọn họ là duy nhất của lẫn nhau, không có khả năng thay đổi người khác, Trác Cẩn Khác cũng đừng nghĩ chân trong chân ngoài.

“Thay đổi người, ngươi nằm mơ.” Trên mặt Hiên Viên Kiệt cuối cùng cũng lộ ra tính kiệt ngạo khó thuần tiêu chí của hắn.

“Vậy biểu hiện ra giá trị của ngươi đi.” Còn tưởng rằng Hiên Viên Kiệt sẽ chịu đủ đả kích, cả người tối tăm, không nghĩ tới lại sẽ ý chí chiến đấu sục sôi. Quả nhiên lòng người là không dễ nắm chắc nhất. ( Vô Thố: Kỳ thật Vô Thố thiệt muốn tăng thêm một đoạn vào đây, hình ảnh Hiên Viên Kiệt bởi vì lời nói của Trác Cẩn Khác mà bị đả kích, sau khi Trác Cẩn Khác thất vọng rời đi, một mình che đôi mắt lại, ngồi góc tường khóc. Đáng tiếc, viết không nổi. Chậc, như vậy mới phù hợp với tính cách của Hiên Viên Kiệt.)

“Chúng ta tiếp tục.” Hiên Viên Kiệt hoàn toàn là tên cuồng chịu ngược, lại đứng lên, tìm ngược.

“Ta hoàn toàn không thành vấn đề.” Nhìn hai chân run rẩy của Hiên Viên Kiệt, cả người Trác Cẩn Khác lại ngay cả một giọt mồ hôi cũng không toát ra, đang coi khinh trạng thái của Hiên Viên Kiệt.

“Lo lắng chính ngươi đi.” Hiên Viên Kiệt duỗi tay vuốt qua miệng vết thương của mình, Trác Cẩn Khác triển lãm vài lần, Hiên Viên Kiệt rốt cuộc cũng học được trị liệu như thế nào.

Chiến đấu tiếp tục, Hiên Viên Kiệt không có phát hiện, Trác Cẩn Khác không có chú ý tới, địch ý của Hiên Viên Kiệt đối với Trác Cẩn Khác trong lơ đãng đã lặng lẽ thay đổi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui