14.
Mấy ngày nay thực sự rất mệt, lại còn bị Tô Mai và Nghiêm Thanh kéo ra ngoài mua sắm.
Mà theo như cách nói của hai người bọn họ, chính là buổi hẹn hò của hội chị em.
Đang lúc nói về người bạn trai mới tán được của Tô Mai rất thú vị, cả đám đang rất say sưa tám chuyện, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
“Hahaha, cậu chàng này cũng thật thà quá đi, tớ phải đi nghe điện thoại chút đã.
”
Giọng nói của tổng biên tập phía bên kia đầu dây có vẻ rất hưng phấn, “Cô cô của tôi ơi cuối cùng cô cũng chịu nghe máy rồi, tôi nói với cô này, có một công ty truyền hình điện muốn mua lại bản quyền cuốn sách “Giáo sư hôm nay có phải học bổ túc không?” của cô đấy, ông chủ đã nói rõ rồi, hai ngày tiếp theo phải đưa cô đi tham gia buổi ký tặng fan trực tiếp, xem thử độ nổi tiếng đến đâu.
”
“Hả? Hay là… thôi bỏ đi, tôi không cần làm lớn như vậy đâu.
”
Tôi để ý hai người con gái đang ngồi ngay trước mặt này, cả hai đều đang nhìn tôi chằm chằm.
“Nghe bảo tiền thưởng sau buổi ký tặng đó là bảy con số lận đó…”
“Buổi ký tặng khi nào diễn ra?”
“Ý tứ như vậy là cô đồng ý đúng không? Bây giờ tôi đi xác minh lại, chậm nhất là ngày mai sẽ báo lại tin tức cho cô.
”
Sau khi cúp điện thoại, tim tôi vẫn đang đập loạn xạ, tôi vừa rồi như vậy chính là cứ thế bán truyện của mình đi rồi sao?
Nghiêm Thanh nhìn tôi: “Làm sao vậy? Buổi ký tặng gì cơ?”
“Không có, chỉ là chuyện công việc thôi, không sao đâu, tụi mình nói tiếp chuyện của Tô Mai đi hahaha.
”
Vừa về đến nhà đã thấy Sở Nguyên đang ngồi trên sofa đợi tôi, biểu cảm có vẻ không dễ chịu cho lắm.
“Làm sao thế?”
Tôi đi qua ngồi xuống bên cạnh anh bóp bóp vai dỗ dành, tiện thể xoa lên mái tóc vừa mềm vừa dày như một chú chim nhỏ của anh ấy, anh ấy đúng là một vị giáo sư khiến người khác không thể không yêu mà.
“Em vì sao mấy bữa nay không lên cập nhật? Bận gì sao?”
Tôi nghiêng qua nhìn khuôn mặt điển trai kia, chợt phá lên cười.
“Thì ra vẫn luôn đợi em cập nhật sao?”
“Không đúng sao? Tôi đã giúp em kiếm nhiều tiền như vậy, không lẽ không thể được sao?’
Tôi thuận thế ngồi lên đùi anh ấy, mũi chạm mũi, cảm nhận được hơi thở của anh, vô cùng hưởng thụ.
“Này, sách của em sắp được công ty truyền hình điện ảnh mua lại rồi đấy.
”
Sở Nguyên ngẩn người, sau đó lại nở nụ cười, “Là công ty nào không có mắt như vậy, không sợ lỗ vốn sao?”
“Anh khỏi nói đi, các fan đều rất thích hình tượng của hai nhân vật, nếu như sau khi làm thành phim được công chiếu, như vậy sẽ càng nổi hơn.
”
Sở Nguyên nhướng mày, “Em ở trong truyện tự luyến như vậy, biến mình thành mỹ nữ chân dài, vậy thì đến lúc đó không phải sẽ phải mời hẳn Địch Lệ Nhiệt Ba đến đóng sao?”
Tôi cười cười rồi đánh nhẹ vài cái lên người anh, “Theo lời anh nói, chính là đồng ý cho em bán bản quyền sao?”
Sở Nguyên cầm lấy tay tôi hôn nhẹ lên, sau đó thở dài một hơi, như muốn nói gì đó.
“Niệm Ương, đây là cuốn sách do em viết, mỗi một quyết định của em tôi đều ủng hộ hết mình.
Tôi biết em đang lo lắng về điều gì, thậm chí khi người khác biết đây là do em viết, đến lúc đó phải làm sao? Tôi cảm nhận được từng câu chữ em viết đều rất chân thành cùng lãng mạn, vì vậy em không cần phải cố gắng che đậy làm gì.
”
Tôi gật gật đầu, sống mũi lại chợt thấy cay cay, kiếp trước phải là tôi đã giải cứu cả hệ ngân hà không?
Mới có thể gặp được một người luôn luôn đồng hành bên cạnh, một người luôn ủng hộ tôi như vậy, ôi mẹ ơi….
và hơn nữa là còn rất đẹp trai.
.