Giáo thảo cảm thấy khó hiểu:" Cái gì? Điệu nhảy quảng trường nào? Anh còn có thể nhảy quảng trường?"
"Tìm học tỷ học được hai chiêu." Giáo hoa nhỏ giọng giải thích một câu, giống như động viên mà cào cào mu bàn tay giáo thảo mấy cái, sau đó buông tay ra, cúi đầu xin lỗi hai vị phụ huynh:" Xin lỗi chú dì, là con lúc trước cố ý che dấu thân phận tiếp cận hai người, hy vọng hai người có thể tha thứ cho con."
Ba giáo thảo âm thầm lau mồ hôi lạnh.
Mẹ giáo thảo cười lạnh một tiếng đứng lên, cầm quả quýt trong đĩa trái cây ném về phía giáo hoa.
Em trai:"?"
Giáo thảo:" ĐM! Mẹ, người bình tĩnh...."
Giáo hoa nhanh chóng nghiêng người né được.
Mẹ giáo thảo lòng bừng lửa giận, nâng đĩa trái cây bắt đầu điên cuồng xuất chiêu.
"Nhóc con, cậu giỏi lắm, rất giỏi, tuổi nhỏ như vậy đã biết gạt người! Thế nào, đùa giỡn hai người già cả như chúng tôi rất thú vị sao? Cố ý che dấu thân phận trước tiên lấy lòng tôi và ba nó, chờ thời cơ đến rồi lừa chúng tôi yên tâm đem con trai giao cho cậu đúng không? Có phải vừa nhìn thấy chúng tôi yêu quý cậu trong lòng đã lập sẵn kế hoạch lừa con trai tôi đi đúng không?"
"Trưởng thành làm một nhân tài, thì ra trong bụng cũng toàn ý xấu! Con trai tôi chắc cũng bị thủ đoạn này của cậu gạt tới tay đúng không? Tên lừa tình như cậu hồi còn đi học lão nương gặp không thiếu! Không biết đã dùng thủ đoạn này gạt bao nhiêu người, cùng là con trai của tôi thành thật, cái gì cũng không hiểu chỉ biết ngây ngốc nhảy đến cái bẫy cậu đã gài sẵn thôi."
"Tôi nói cho cậu biết, muốn rước con tôi về cũng phải có sự đồng ý của tôi và ba nó, cậu cứ nằm mơ đi! Nhà tôi không hoan nghênh cậu, cút ra ngoài!"
Ba giáo thảo vội vàng đoạt đĩa trái cây trong tay vợ đưa cho con trai bé, ngay lập tức vuốt lông cho bà:" Được rồi, bà bình tĩnh lại đã, đừng làm loạn, tất cả mọi người đều không vui."
"Tôi nhổ vào! Nó đã dám mang một tên lừa gạt đến trước mặt chúng ta thì phải biết hôm nay sẽ chẳng vui vẻ gì." Mẹ giáo thảo bị ba cậu siết chặt trong lòng, mạnh miệng gào thét.
Giáo thảo xem như đã hiểu, âm thầm trừng mắt với giáo hoa một cái.
Mẹ nó, chuyện lớn như vậy mà không nói sớm!
Giáo hoa cũng nhìn cậu, có nỗi khổ mà không nói được, hắn cũng không biết bạn trai sẽ come out vào lúc này, làm cho hắn chẳng kịp chuẩn bị gì cả, chỉ có thể nghênh đón cơn bão quýt vàng.
Tiên Hiệp Hay
Hai người liếc mắt nhìn nhau càng đổ dầu vào lửa giận của mẹ giáo thảo, bà tức điên lên suýt chút nữa giãy dụa thoát khỏi cái ôm của chồng chạy đến dạy dỗ bọn họ, không biết sao sức mạnh của ba giáo thảo đột nhiên tăng mạnh, làm bà chỉ có thể duỗi chân hét lớn:" Hai thằng này con mẹ nó đừng có nhìn nữa!"
Ba giáo thảo lúc này cũng dùng biểu tình kín đáo phê bình con rể.
Giáo hoa buồn bực cùng giáo thảo tách ra, nhất nhanh đã điều chỉnh xong, sửa sang lại quần áo, trịnh trọng nói:" Dì, tình cảm của con đối với con trai dì là nghiêm túc, bất kể là hồi học tiểu học hay sau này gặp lại em ấy ở trường đại học, vẫn luôn như thế.
Chính bởi vì quá nghiêm túc, cho nên con không muốn gặp chú và đi khi còn chưa chuẩn bị kĩ càng.
Hai người có thể không thích con, có thể không ưa con, có thể cảm thấy con là một tên lừa đảo, nhưng nếu chú dì muốn con chia tay với con trai của hai người...!Xin lỗi, con không làm được."
"Hiện tại không làm được, tương lai cũng không thể nào làm được, điều con có thể làm chính là toàn tâm toàn ý trở thành đứa con trai thứ ba của dì, hiếu thuận với dì, kính trọng dì, bù đắp cho dì đứa con trai mà con đã lấy đi, tiếc là con không thể cho dì một đứa cháu nội, nhưng con có thể dùng cả tính mạng này thề rằng, mọi yếu tố tạo nên một gia đình hạnh phúc, ngoại trừ con cái, con đều có thể mang lại cho em ấy."
Giáo hoa trầm mặc đi tới bên cạnh giáo thảo, vô cùng tự nhiên cầm lấy tay cậu, mười ngón tay đan vào nhau giơ lên trước mặt, cười nhạt nói:" Em ấy là báu vật quý giá nhất mà con có được, bởi vì em ấy mang lại cho con tình cảm tốt đẹp nhất trên thế giới."
Sau một đoạn văn, giáo thảo cảm thấy sống mũi mình có chút cay cay, cậu xoa xoa mũi, bàn tay nắm lấy tay giáo hoa càng thêm dùng sức:" Mẹ, đời này con chỉ có thể yêu mình anh ấy, sẽ không sửa lại."
Mẹ giáo thảo cảm xúc lẫn lộn, vỗ vỗ cánh tay ba giáo thảo ra hiệu ông buông mình ra, hắng giọng nói:" Cậu nói hồi học tiểu học? Hai đứa học tiểu học đã quen nhau?"
Giáo thảo và giáo hoa liếc mắt nhìn nhau, chủ động giải thích:" Con quen anh ấy ở Nhất Tiểu."
Mẹ giáo thảo nửa tin nửa ngờ:" Nhận lầm à? Hai đứa lúc ấy mới bao lớn?"
"Anh ấy sẽ không nhận lầm." Giáo thảo khá là tự tin.
"Hừ!" Mẹ giáo thảo đột nhiên đưa mắt khoá chặt trên người đứa con trai nhà mình, cố ý nhắc lại chuyện xưa:" Con lúc đó còn mỗi ngày đòi cậu mua kẹo tặng cho nữ sinh đấy."
Ý là, con trai tôi từ nhỏ đã là trai thẳng, vì theo đuổi con gái mà nỗ lực bao nhiêu, bây giờ có thể thích đàn ông nhưng chưa biết chừng sau này vẫn có thể yêu phụ nữ.
Giáo hoa liếc mắt nhìn vành tai giáo thảo hơi đỏ lên, cười nhẹ một tiếng nói:" Dì à, kẹo đó em ấy đưa cho con."
Em trai:"..." Quả nhiên.
Ba giáo hoa cau mày:"..." Chắc chắn thói quen mặc váy là không tốt.
Mẹ giáo thảo ngẩn người, mặt âm trầm lần thứ hai nâng đĩa trái cây lên, chẳng qua lúc này mục tiêu tấn công là con trai bà.
"Thằng nhãi ranh! Còn nhỏ như vậy không chịu khó học tập còn đua đòi yêu đương theo đuổi nữ sinh! Ngoại trừ quấy rối con nhà người ta thì không biết cái gì! Ngu xuẩn!"
Repost là chó, truyenfull là chó.
Một trận ầm ĩ qua đi, chiến trường giao cho ba giáo thảo và em trai cùng nhau thu dọn, mẹ giáo thảo sau khi tỉnh táo lại, không nói một lời đi vào phòng bếp.
Dao phay gõ trên thớt gỗ tạo thành tiếng cạch cạch, từng tiếng từng tiếng một như cắt vào sống lưng giáo hoa, làm hắn toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Giáo thảo rót cho hắn chén nước, ngồi bên cạnh nhỏ giọng nói:" Ai, hôm nay phát huy không tệ."
"Đúng vậy." Giáo hoa nhìn dấu vết bị cam quýt đập vào trên người, bất đắc dĩ nói.
"Đúng, đáng lẽ lúc này anh không phải ngồi ở đây mà là nằm trong bệnh viện." Giáo thảo chuyển đề tài:" Còn nữa, em còn chưa nói cho anh biết chuyện em come out với ba mẹ, làm sao anh nhận ra ba mẹ em? Thảo nào hôm nay anh đến sớm như vậy, thì ra đã ở đây từ lâu, thật biết ngụy trang."
Giáo hoa chân thành nói:" Trên tủ đầu giường của em đặt ảnh gia đình, không nói cho em là sợ em lo lắng, tha lỗi cho anh được không?"
"Anh chỉ được giấu em lần này thôi, còn có lần sau con mẹ nó anh cứ chờ chết đi, bạn, trai, ạ!"
Giáo hoa cười đáp ứng.
Mẹ giáo thảo tức giận nhanh nguôi giận cũng nhanh, mà ấn tượng ban đầu của bà với giáo hoa cũng không tệ, chỉ là miệng không nhường người, ba giáo thảo biết rõ tính cách này của bà, bảo giáo hoa ở lại ăn cơm trưa.
Sau bữa cơm, giáo hoa đang chuẩn bị rời đi, em trai vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng:" Anh ở lại đi, anh trai em nói anh không phải người bản địa, mấy ngày nay vẫn ở khách sạn đúng không? Nhà anh ở cùng thành phố với anh trai em, ngày mai hai người đi chung."
Giáo thảo trong lòng nói nhất định sẽ cho em trai một bao lì xì thật dày, quay đầu nhìn ba mẹ.
Giáo hoa dở khó dở cười, không tỏ thái độ xoa xoa huyệt thái dương, miễn cưỡng che dấu vẻ mệt mỏi giữa hai đầu lông mày, dịu dàng từ chối:" Không cần đâu, anh vẫn nên trở về thôi."
"Đừng..." Giáo thảo kéo kéo góc áo giáo hoa.
Mẹ giáo thảo chỉ hận rèn sắt không thành thép trừng giáo thảo một cái, cả giận:" Đã yêu thì ở chỗ nào mà chả giống nhau, cứ như tôi là bà già bắt nạt trẻ con không bằng."
Giáo hoa không nhịn được cười:" Cảm ơn dì."
Buổi tối, mẹ giáo thảo cố ý làm một bàn đầy thức ăn, sắc hương vị nồng, coi như là chính thức chấp nhận giáo hoa.
Ba giáo thảo không quen nói nhiều chỉ đơn giản uống rượu với hắn, không tỏ vẻ gì quá rõ ràng, giáo hoa cũng không nóng vội, quyết định để tất cả cho thời gian chứng minh.
Bất kể là tình cảm của hắn và giáo thảo hay là thái độ của ba mẹ cậu đối với hắn.
Dọn dẹp xong bàn ăn, mẹ giáo thảo gõ gõ ngón tay, vội ho một tiếng.
Giáo hoa lập tức hiểu ý:" Dì, hôm nay dì vẫn đi khiêu vũ sao?"
"Đi chứ, cùng đi."
Người có văn hoá không đọc truyện repost.
Vì vậy, ngoại trừ em trai buổi tối có khoá học online, cả nhà giáo thảo kéo nhau đến quảng trường cùa tiểu khu.
Buổi tối ở quảng trường vô cùng náo nhiệt, không chỉ có các bác gái trung niên đi khiêu vũ còn có vài đứa trẻ con mười mấy tuổi đùa giỡn chạy nhảy.
Giáo thảo không quen với loại hoạt động này, dứt khoát ngồi trên ghế dài, vừa chờ bọn họ vừa lấy điện thoại ra quay video cho giáo hoa.
Đã nói người kia làm cái gì cũng có sắc đẹp bổ trợ, ngay cả một điệu nhảy quảng trường quê mùa vào tay hắn cũng có một loại cảm giác thời thượng không thể miêu tả.
Giáo hoa dạy động tác cho ba mẹ giáo thảo rất nhanh đã lui ra khỏi sàn nhảy, đi đến bên cạnh giáo thảo ngồi xuống.
Tâm tình hắn vô cùng sung sướng, dựa vào ánh đèn sáng rọi của tiểu khu, nghiêng người nhìn sườn mặt của giáo thảo.
Giáo thảo bị hắn nhìn không hiểu ra sao, dùng cùi chỏ huých vào bụng hắn:" Con mẹ nó anh tém tém lại chút."
Giáo hoa không hề bị lay động, ngược lại bắt lấy tay cậu, kéo tay áo cậu lên trên, gõ nhẹ lên sợi lắc tay của cậu:" Có biết tại sao anh mua lắc tay cho em không?"
"Chẳng lẽ không phải tùy tiện mua à?" Giáo thảo khó hiểu.
"Anh hi vọng cả đời này có thể trói chặt em." Giáo hoa thẳng thắn bày tỏ, một lát sau liền nhíu nhíu mày:" Nhưng mà đưa nhẫn hình như vẫn tốt hơn."
Giáo thảo bị hắn doạ sợ hết hồn:" A?!"
Giáo hoa nghiêm túc nói:" Đúng vậy, chúng ta đã có được lời chúc phúc của trưởng bối, cũng nên kết hôn rồi, em muốn làm lễ cưới ở đâu?"
Cái từ "kết hôn" này, không phải lần đầu tiên cậu nghe hắn nói, chỉ là lúc đó cậu cho rằng hắn đang đùa, còn hiện tại...!Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đây đúng là một lời cầu hôn.
"Con mẹ nó." Giáo thảo cười ra tiếng:" Anh cầu hôn đơn giản quá đấy.
"
Giáo hoa nhíu nhíu mày:" Lần đầu tiên anh cầu hôn người khác, không có kinh nghiệm."
"ĐM, anh còn muốn có kinh nghiệm gì?!" Giáo thảo vỗ ngực một cái, tự mãn nói:" Để lão tử dạy anh cầu hôn như thế nào!"
Giáo hoa:" Em muốn cầu hôn anh?"
Giáo thảo:" Không đúng à?"
Giáo hoa nín cười:" Được, anh chờ."
"...!Con mẹ nó lại bị anh làm nhiễu loạn." Giáo thảo nhấc chân đạp hắn:" Cút đi! Chờ lão tử cầu hôn anh, kiếp sau đi!"
"Đời sau anh cũng chờ."
Giáo thảo yên lặng, lẩm bẩm nửa ngày, hết nhìn đông lại nhìn tây chốc lát, nắm lấy cằm giáo hoa hôn một cái.
"Kí hiệu một cái, đời sau đổi lại lão tử sẽ chờ anh."
Giáo hoa sờ sờ môi, bật cười.
[Toàn văn hoàn]
Tác giả có lời:
Đến đây thì Hoa Thảo cũng có một kết thúc viên mãn rồi! Vô cùng cảm ơn mọi ngươic đã yêu mến Hoa Thảo! Vỗ tay (bép bép bép)
Yêu mọi người (づ ̄ ³ ̄)づ
_________________________
Editor:
13/3/2020 - 13/4/2020
Cuối cùng tôi cũng lấp xong cái hố này sau một tháng khởi công đào.
Cảm ơn tất cả mọi người đặc biệt là các bạn đã theo dõi mình từ lúc edit những chương đầu tiên đến bây giờ, đứa con nuôi này của mình còn nhiều thiếu sót rất cảm ơn các bạn đã góp ý và chỉnh sửa giúp mình.
Một lần nữa xin được cảm ơn tất cả mọi người.
Còn một vấn đề nữa là mình mới phát hiện truyện mình edit bị repost trên web truyenfull và sstruyen, tất nhiên là mình không thể làm gì để họ gỡ truyện xuống được nhưng mà thật không may là cái hố này của mình đặc biệt nhiều sạn, mình vẫn chưa beta, có repost thì cũng repost lỗi chính tả của mình thôi chả có gì =)))) vậy nên đợi chúng nó repost xong mình sẽ beta lại nhé, xin lỗi vì sự bất tiện này =))))).