Sau trận kịch liệt đêm qua , Tư Sở mở đôi mắt nặng trĩu nhìn xung quanh.
Điều cô nghĩ đến đầu tiên là giấc mơ tối hôm qua , rốt cuộc sắp có chuyện gì nữa vậy?
Mặc kệ chuyện đó đi , người sống dai như Âu Thành Đông làm gì có chuyện chết dễ dàng như vậy được?
Cô lê thân xuống giường , thân dưới đau nhức đến không tả được mặc dù đêm qua sau khi triền miên xong , Âu Thành Đông đã bôi thuốc cho cô.
Mặc kệ phía dưới đau buốt , Tư Sở vẫn cố gắng đi vào phòng tắm vệ sinh thân thể.
Hôm nay ngày nghỉ nên Âu Thành Đông ở nhà , anh nhìn thấy cô từ cầu thang đi xuống , hai người chạm mắt nhau , anh đột nhiên nhìn sang hướng khác , khiến bầu không khí trở nên căng thẳng.
- Tố Linh , lấy dùm chị cốc nước ấm
- Dạ , cô đợi em một xíu
Tố Linh nghe vậy liền nhanh chân chạy vào bếp , rất nhanh chóng đem ra một ly nước ấm đặt lên bàn ăn vị trí cô ngồi
- Cảm ơn
Tư Sở vừa nói , cô cầm ly nước đưa lên miệng đẩy một hơi vơi hơn nữa ly.
- Ăn xong chuẩn bị , chút nữa tôi đưa em đi gặp chị.
Âu Thành Đông cuối mặt vào chiếc laptop , tay đặt trên bàn phím di chuyển liên tục.
Cô ngạc nhiên nhìn anh , Âu Thành Đông vậy mà thật sự đồng ý cho cô đi rồi sao?
- Được , cảm ơn
Tư Sở vội vàng ăn nốt phần ăn của mình , để còn nhanh chóng đi chuẩn bị.
Âu Thành Đông nhìn dáng vẻ hấp tấp của cô thật muốn bật cười , gấp gáp như vậy để làm gì?
Ăn xong phần ăn của mình , Tư Sở liền vội vàng uống nửa ly nước còn lại.
Sau đó chạy nhanh về phòng chuẩn bị.
Âu Thành Đông cũng gấp máy tính , tạm thời gác công việc qua một bên.
Anh sẽ đưa cô đi gặp người con gái cô gọi là chị , là người mà Âu Thành Đông anh chắc chắn sẽ nghiền nát thành tro tàn.
...
- Âu Thành Đông chút nữa có thể ở lại lâu thêm một xíu được không?
Ngồi trên xe , Tư Sở luyên thuyên với anh đủ điều , đây là câu thứ mấy cô hỏi anh anh còn không đếm nổi.
Âu Thành Đông tập trung lái xe , hàng chân mày cau chặt vào nhau.
Sao hôm nay người phụ nữ này lắm chuyện thế?
- Em có ngậm miệng lại không? Tôi ném em xuống xe bây giờ
Âu Thành Đông trừng mắt nhìn cô , Tư Sở liền giật mình , nhận ra nãy giờ chỉ vì quá phấn khích mà có hơi lỡ lời không may khiến anh khó chịu.
Tư Sở liền bịt kín miệng , ngay lập tức đưa mắt ra cửa sổ nhìn đường.
- Chỉ giỏi dọa người khác
Tư Sở chẳng hiểu thế quái nào lại nói lên câu quỷ này.
Ngay lập tức , người đàn ông bên cạnh phóng cho cô ánh mắt chết chóc.
Cô cảm nhận được người đó đang rất khó chịu , chắc chuẩn bị khủng bố cô đây mà.
- Ha , Tư Sở em nghe đây , Âu Thành Đông tôi không biết hù dọa , là cảnh cáo đó!
Giọng nói âm trầm , càng làm không khí trong xe lạnh hơn thường ngày.
Tư Sở vừa nhìn đường vừa trợn mắt , cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng , miệng cô là ăn trúng cái quỷ gì mà ghẹo gan Âu Thành Đông thế này? Lỡ không may anh đè cô ra làm giường đường thì sao?
Chiếc Cadillac màu đen đánh lái vào một cổng biệt thự lớn , Tư Sở ngồi trong xe có chút ngạc nhiên.
Âu Thành Đông chưa bao giờ đưa cô đến nơi này , nhìn khá âm u nhưng thiết kế rất đặt biệt , theo phong cách phương tây nhiều hơn.
Xuống xe , Âu Thành Đông đi trước Tư Sở theo sau , trong lòng cô rất vui , vui vì sắp được gặp chị sau nhiều năm xa cách như vậy.
Nhưng chợt nhớ đến , cuộc hôn nhân này vốn không phải của mình , nếu năm đó Tư Nhiên chấp nhận cuộc hôn nhân này , thì chắc chắn bây giờ cô chỉ là kẻ đứng sau hèn mọn nhìn hạnh phúc của hai người họ
- Chị!!
Tư Sở thốt lên thật lớn , ngay lập tức chạy đến ôm chặt Tư Nhiên.
Tư Nhiên ôm chặt lấy cô , đôi mắt vừa vui vừa sợ nhìn em gái , Tư Sở bình an đã làm cô vui lắm rồi , nhưng người đàn ông phía sau khiến Tư Nhiên không mấy vui vẻ.
- Sở Sở của chị , em lớn rồi.
Lại còn rất xinh đẹp..
Xin lỗi vì bao năm qua không đến gặp em một lần , chị xin lỗi.
Tư Nhiên nhẹ nhàng lên tiếng , đôi mắt ngấn nước nhìn Tư Sở.
Cô ôm lấy chị mình , thật sự bao năm qua cô không hề hận chị mình.
Ngược lại còn sợ Tư Nhiên đối đầu với xã hội ngoài kia không dễ dàng chút nào , bây giờ nhìn thấy chị vẫn còn sống là điều khiến cô vui lắm rồi
Âu Thành Đông nhìn một màn này , liền lạnh nhạt đi đến , ý muốn tách Tư Sở ra khỏi người Tư Nhiên , anh không muốn cô vợ ngốc này dính đến kẻ giết người!
- Chị ơi , em nhớ ch-
Tư Sở thốt lên , câu nói chưa thành lời đã bị Tư Nhiên chen ngang
- Tư Sở , chị về rồi , muốn em trả vị trí đó cho chị!
Tư Nhiên đột nhiên nghiêm giọng , câu nói mang sự thỉnh cầu rất cao.
Câu nói khiến bước chân Âu Thành Đông dừng lại , ngẩn người một lúc.
Người đàn bà điên này lại muốn giở trò gì nữa?
Tư Sở câm nín , khuôn mặt vô thức để nước mắt nhem nhuốc.
Cô vừa nghe gì vậy?
- Chị...!Chị nói vậy là sao ạ?
- Chị muốn kết hôn với Âu Thành Đông!
Tư Nhiên đưa mắt nhìn Âu Thành Đông đang cứng người.
Cẩn Vương đang ngồi cũng đứng bật dậy hét lớn
- Tư Nhiên cô đừng có làm càng!
Tư Sở ngây ngốc , vô thức trượt người xuống.
Âu Thành Đông cau chặt hàng chân mày nhìn Tư Nhiên , bên tai vẫn là tiếng nấc lên từng hồi của Tư Sở.
Tư Nhiên nở nụ cười mãn nguyện , ánh mắt căm thù nhìn đối phương , để em gái không nguy hiểm , việc gì cô cũng dám làm.
Kể cả kết hôn với chồng em gái!