Âu Thành Đông dán chặt ánh mắt phức tạp lên người cô , Tư Sở vẫn còn bất tỉnh nằm trên giường chuyền nước.
Sự việc diễn ra lúc nãy khiến anh có chút hoang mang , chẳng phải mối quan hệ chị em giữa Tư Sở và Tư Nhiên tốt lắm sao?
Tại sao cô lại nói từ nhỏ cô luôn thiệt thòi , những gì cô có Tư Nhiên muốn là đều có được.
Âu Thành Đông hoàn toàn không hiểu , rốt cuộc là ai đã khiến con nhóc này phải tạo dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Tư Nhiên , rốt cuộc Tư Sở đã phải chịu bao nhiêu uất ức khi sống ở Tư Gia , đã vậy ba năm trong hôn nhân , anh hành hạ cô cũng không ít.
Bàn tay có chút khô ráp vuốt ve khuôn mặt của Tư Sở , giờ mới có dịp nhìn kĩ Tư Sở , ba năm trước cơ thể cô vốn đã không mập mạp , bây giờ lại gầy gò đến mức khuôn mặt trở nên xanh xao.
Cổ tay của Âu Thành Đông to gấp ba lần cổ tay của Tư Sở gọp lại , chỉ cần anh động nhẹ một cái , chỉ tin rằng xương khớp của cô sẽ vỡ ra từng mãnh nhỏ.
Tư Sở mơ màng mở mắt , tầm nhìn mờ ảo rồi trở nên rõ ràng hơn.
Cả cơ thể cô đều mệt nhừ ra , cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang ngồi bên mép giường nhìn mình.
Khóe mắt tuông ra giọt nước nhỏ , khuôn mắt mếu máo đến thương tâm.
- Sao lại khóc rồi?
Âu Thành Đông đỡ cô ngồi dậy , quan tâm hỏi.
- T..tại sao chị ấy làm vậy với tôi..
Âu Thành Đông tôi không đáng có được hạnh phúc..sao?
Cô bật khóc , chỉ vừa gặp mặt nhau.
Tư Nhiên muốn cướp lấy mọi thứ của cô một cách trắng trợn , không hề nghĩ đến tình cảm chị em bao lâu nay.
Tư Sờ từ nhỏ vốn luôn yếu thế trong Tư Gia , lời ra tiếng vào còn không có quyền thì lấy đâu ra việc có thể chống đối?
Ngược lại , Tư Nhiên lại rất được lòng ông bà Tư , ba mẹ luôn thiên vị Tư Nhiên hơn Tư Sở rất nhiều , cuộc hôn nhân họ dày công sắp đặt cũng chỉ để dành cho Tư Nhiên , mục đích muốn đứa con gái yêu quý này có thể tiếp cận gần gũi với Âu Thành Đông vì mối quan hên vợ chồng.
Nào ngờ , Tư Nhiên này lại đột nhiên bỏ trốn , đùn đẩy cuộc hôn nhân này cho Tư Sở.
Tấm thiệp cưới ngày đó , vốn là tên của chị gái cô , trang trí hôn lễ cũng là sở thích của Tư Nhiên.
Tư Sở vốn chỉ là người dự bị được thế chỗ.
Sau bao nhiêu năm biệt tăm biệt tích , vừa quay trở về liền muốn cướp người đàn ông này khỏi tay cô.
Tư Sở không cam tâm , người đàn ông này là cô đánh đổi tất cả , kể cả tính mạng cũng không cần đến.
Ba năm hôn nhân bị hành hạ ra sao đều nhớ rõ , chỉ là Âu Thành Đông là chấp niệm quá lớn khiến Tư Sở không thể nào bỏ được.
Cô thích anh tám năm ròng rã , từ lúc chỉ vừa là thiếu nữ 18 đến bây giờ đã 26 tuổi.
Bây giờ anh chỉ vừa để ý đến cô , Tư Nhiên lại muốn cô nhường lại?
- Cô ta mới là người không đáng , không khóc.
Bàn tay to lớn vuốt ve tấm lưng run rẩy của cô , Âu Thành Đông chưa bao giờ dỗ dành Tư Sở , năm tháng trước kia dù cô có ra sao , sống chết thế nào anh cũng mặc kệ.
Vậy mà bây giờ nhìn xem? Việc cô làm anh còn phải để ý đến , Tư Sở tổn thương vì cái gì Âu Thành Đông lại càng bận tâm hơn.
Hạ mình dỗ dành cô , đây là bị quả báo sao?
...
Về mặt khác , Tư Nhiên thống khổ bị Cẩn Vương hành hạ thân thể , từ lúc đem cô về được đây , anh ta trong một đêm đè cô ra làm chuyện mất nhân tính , hành động của Cẩn Vương như cưỡng h.iếp Tư Nhiên.
Không chút động lòng , cũng chẳng chút thương tâm.
- B..bỏ ra!!!
Tư Nhiên thét lên , dùng sức đẩy thân dưới của Cẩn Vương rời khỏi mình.
Phía dưới đang luân động mạnh mẽ lại dừng lại.
Cẩn Vương rút lui khỏi thân dưới đầy dịch thủy của Tư Nhiên , mạnh tay kéo cô ngồi dậy lôi xuống giường.
Tư Nhiên vốn không hiểu chuyện gì , ngay sau đó bản thân đã ngồi bẹp dưới đất , trước mắt là cây gậy to lớn của Cẩn Vương.
- Há miệng
Mệnh lệnh của anh ta vang lên , Tư Nhiên ngơ ngác , cô trố mắt nhìn.
Hai bên má ngay lập tức bị anh ta bóp chặt , ép cô mở miệng cho bằng được.
- Ứm!!!!!!
Cô hoảng sợ mở to đôi mắt , nhìn thứ to tổ mẹ đang xâm chiếm khoang miệng của mình.
Nó dường như muốn xé toạc miệng nhỏ của cô ra.
- Mút nó , để răng cô chạm vào thì đừng trách.
Tư Nhiên hoảng sợ , khuôn mặt giàn giụa nước mắt.
Luôn cự tuyệt , vậy mà người đàn ông tên Cẩn Vương này lại bắt cô dùng miệng của mình phục vụ anh ta.
Kêu cô cử động cô còn không dám cử động , nói gì đến phục vụ anh ta.
Cẩn Vương chau mày , người đàn bà cứng đầu này , nhất định phải ra tay thật mạnh.
Anh ta nắm tóc cô , liên tục những cú thúc đẩy.
Tư Nhiên hoảng loạn nhìn người đàn ông đang hóa điên trước mắt.
Miệng cô bây giờ tê dại đến mỏi nhừ , đôi mắt lúc này chỉ biết nhằm nghiền lại chờ chết.
Cảm giác chất lỏng vừa đặc lại còn ấm nóng trào xuống cuốn họng.
Ngay lúc Cẩn Vương vừa rút thứ đó ra khỏi miệng cô , Tư Nhiên dù thân dưới có đau cũng gáng đứng dậy chạy vào phòng tắm nôn thốc nôn tháo.
Cẩn Vương nhìn vào cánh cửa phòng tắm đóng chặt , gương mặt thoáng hiện qua tia thương sót rồi cũng nhanh chóng vụt mất , cầm lấy quần áo mặc vào chỉnh tề rồi sang phòng khác.
Tư Nhiên liên tục dùng nước súc miệng , cô tìm đủ mọi cách để ói ra hết những chất **** **** kia.
Bản thân cũng bất lực đến bật khóc , tất cả mọi chuyện diễn ra đều theo kế hoạch của bản thân.
Âu Thành Đông muốn cô đền mạng cho Lộ Trân Trân , Tư Nhiên luôn sẵn sàng , nhưng còn Tư Sở em gái cô thì cô tuyệt đối không cho phép bất kì ai làm tổn hại đến.