Gió Mát Trăng Thanh Thường Bạn Quân


Edit: Doll
Hạ Lãng Nguyệt cách lớp quần áo mỏng nhấm nháp hạt đậu nhỏ kia, nước bọt thấm ướt nhẹp mảng vải dệt.

Chúc Thanh Phong hơi ghét bỏ sự ướt át trên ngực, không nhịn được đẩy đầu người này ra.
Đối diện với sự cự tuyệt rõ ràng của người yêu Hạ Lãng Nguyệt cũng không nhụt trí chút nào, mồi đường đi xuống mà ròi đi trận địa.

Tay phải linh hoạt mà tháo bỏ thắt lưng, kéo xuống một phát lộ ra quần lót trắng tinh.
Hạ Lãng Nguyệt dùng răng cắn xuống nốt chướng ngại vật cuối cùng, không cầm lòng được mà cúi xuống liếm phần đầu nóng bỏng của thứ kia.
Ngón chân Chúc Thanh Phong cuộn lại theo phản xạ, nâng chân lên đạp ở đầu vai Hạ Lãng Nguyệt ý đồ muốn anh dừng lại.
"Tuyên dâm giữa ban ngày, không được." Hai mắt Chúc Thanh Phong khép hờ, lông mi vừa đen vừa dài che lại cảm xúc trong mắt cậu, âm sắc lạnh nhạt, nếu không phải đuôi mắt cậu phiếm hồng và nhóc con hoạt bát trước mặt có lẽ Hạ Lãng nguyệt cũng sẽ tin nhưng lời này.
Hạ Lãng Nguyệt liếm liếm khe mũ của Chúc Thanh Phong, đúng như dự kiến cảm nhận được cậu hơi run rẩy, bắt đầu hăng say mà liếm láp.

Động tác cái miệng không ngừng, cánh tay cũng không cam lòng yên lặng.

Nhẹ nhàng xoa nắn hai hạt đậu đỏ kia, giương mắt nhìn thì thấy trên mặt Chúc Thanh Phong cùng dần nhuốm lên xuân sắc.
Ánh mắt lưu luyến lướt qua hai mạt hồng đào trên má cậu mấy lần, nhìn xuống là đôi môi hơi sưng đỏ không còn mỏng lạnh và tái nhợt như mọi ngày.


Xuống nữa là đường cong cằm rõ ràng, chiếc cổ thon dài, hầu kết tinh xảo lại đáng yêu.

Ngay sau đó là xương quai sanh như ẩn như hiện dưới vạt áo nửa mở, những dấu đỏ khiến người mơ màng nằm rải rác, khiến cho cần cổ hơi cong kia càng thêm mê người.
Càng nhìn ánh mặt Hạ Lãng Nguyệt càng tối đi, hít một hơi thật sâu, nam căn chảy ra vài giọt chất lỏng mang theo hương vị nguyên thủy nhất.

Hạ Lãng Nguyệt cúi đầu cuốn chút cam lộ* thần ban cho kia vào miệng, rốt cuộc không nhịn được nữa ngậm vật nóng bỏng kia vào.
Hạ Lãng Nguyệt nỗ lực co bóp yết hầu, hàm răng khẽ cọ thứ nóng bỏng kia.
Chúc Thanh Phong duỗi tay ấn nhẹ sau ót Hạ Lãng Nguyệt, anh như thể binh lính tiếp thu mệnh lệnh bắt đầu tiến công.
Không biết từ khi nào, hai cái chân vốn đạp trên vai Hạ Lãng Nguyệt của Chúc Thanh Phong đã trượt xuống, cẳng chân dán lên sống lưng rắn chắc của anh.

Hạ Lãng nguyệt dơ tay giữ lấy hai chân Chúc Thanh Phong, bắt đầu đợt tổng tiến công cuối cùng.
Chúc Thanh Phong không cố nhịn làm gì cả, cảm thấy được thì gãi gãi tóc Hạ lãng Nguyệt để anh nhả ra lại không ngờ Hạ Lãng Nguyệt hút mạnh một ngụm, Chúc Thanh Phong không hề chuẩn bị tâm lý nên hoàn toàn bắn ra, vừa buồn bực vừa xấu hổ mà đá người này một cái.

Hạ Lãng Nguyệt nuốt tất cả xuống, hồn nhiên không thèm để ý tới cái đạp như mèo cào này, dù sao mục đích của anh cũng đã đạt được.
Dưới ánh mắt xem thường của Chúc Thanh Phong, Hạ Lãng Nguyệt ung dung mà giúp cậu sửa sang lại quần áo, sau đó đi súc miệng, xác nhận không còn chút mùi vị nào nữa mới ngồi lại bên cạnh Chúc Thanh Phong.
Chúc Thanh Phong mở khóa di động xác nhận xem hôm nay cậu có cần trả lời tin nhắn nào không, coi người bên cạnh như không khí.
Hã lãng Nguyệt cũng không để chút lạnh nhạt này ở trong lòng, mỗi ngày Chúc Thanh Phong ngủ dậy luôn luôn lạnh nhạt với ít lời hơn so với bình thường, đại khái là gắt ngủ.


Nhưng kể ra cũng lạ, mỗi lần cậu ngủ trưa dậy luôn hiền như cục bột mặc người nắn bóp, mân mê như nào cũng không sao cả, không thấy chút gắt ngủ nào cả.
Sau một lúc lâu, Chúc Thanh Phong nghiêng người ngã vào lòng Hạ Lãng Nguyệt, đó là tín hiệu cho thấy cơn gắt ngủ của cậu đã hết.

Lập tức Hạ Lãng Nguyệt được nước lấn tới mà vùi đầu vào hõm vai Chúc Thanh Phong mà hít sâu một hơi, phảng phất như thể hút được tiên khí, có chút lâng lâng.
Chúc Thanh Phong bị mái tóc quá ngắn của anh đâm vào hơi đau, dùng tay đẩy đẩy người này, lại không dùng lực nhiều lắm, có vẻ như muốn cự còn nghênh.
May mà Hạ Lãng Nguyệt vô cùng am hiểu cách dỗ dành mèo con, thời thời khắc khắc ghi nhớ câu một vừa hai phải.

Lại cọ gương mặt của bạn nhỏ, nắn bóp cánh tay cậu sau đó dừng lại, thả lỏng thân thể để người trong lòng ngực nằm thoải mái hơn một chút.
Từ xưa tới nay Chúc Thanh Phong không đam mê thứ gì, không chơi game không xem video, trừ bỏ làm việc thì là đọc sách hoặc ngồi ngây người, nhiều lắm là cũng nhau vận động với Hạ Lãng Nguyệt.

Mối quan hệ bên ngoài cũng vô cùng đơn giản, chỉ có 2 người bạn thân và ba người bạn cùng phòng thời trung học, còn những bạn học khác, ở góc nhìn Chúc Thanh Phong xem ra cũng không tính là bạn.
Hai năm trước, vì một số nguyên nhân mà Chúc Thanh Phong đã đoạn tuyệt quan hệ với người nhà, bởi vậy cậu rời đi nơi mình sinh ra tới định cư ở thành phố Ninh.

Mấy người bạn kia của cậu sau khi tốt nghiệp đại học xong cũng không về quê nhà mà trời nam biển bắc mỗi người một phương, chỉ nhân dịp nghỉ quốc khánh dài hạn hằng năm mới tụ tập gặp nhau.
Tuy rằng khó gặp mặt nhau nhưng tình cảm không hề phai nhạt.


Bất luận là bạn thân hay bạn cùng phòng đều hiểu tính Chúc Thanh Phong vô cùng, chuyện trong nhà Chúc Thanh Phong với định hướng hiên tại và tương lai của cậu bọn họ đều biết cả.

Cũng không giống tất cả những người khác vì thấy Chúc Thanh Phong làm việc đại nghịch bất đạo mà xa lánh cậu, ngược lại họ đều có thể hiểu được quyết định của cậu và đứng ra ủng hộ.

Hạ Lãng Nguyệt vui vẻ vì bạn nhỏ có những người bạn tốt đáng tin cậy khiến người ấm lòng như vậy nên mỗi năm tụ họp đều tận tâm tận lực giúp người yêu bé nhỏ không biết biểu đạt nhà mình chiêu đãi bọn họ.
So với cuộc sống đon giản tới quái gở của Chúc Thanh Phong, sinh hoạt trước đây của Hạ Lãng Nguyệt lại muôn màu muôn vẻ.
Hạ Lãng Nguyệt không phải độc đinh trong nhà, bên trên còn có người anh trai song sinh khác trứng ra đời trước anh 4 phút tên là Hạ Phồn Tinh.

Từ nhỏ người anh trai này đã biểu hiện sự thành thục ổn trọng hơn anh rất nhiều, bố mẹ ở mặt giáo dục đối với hai người họ phải nói là vô cùng nghiêm khắc nhưng về vật chất và tính tình đối với bọn họ lại vô cùng thoải mái.
Chẳng sợ có người anh trai ưu tú về mọi mặt so sánh, bố mẹ Hạ Lãng Nguyệt cũng chưa từng có nửa điểm khinh miệt hay quở trách đứa con trai nhỏ suốt ngày nhảy nhót lung tung gây rắc rối khắp nơi này.

Chỉ cần Hạ Lãng Nguyệt có thể hoàn thành việc học bình thường, chẳng sợ thằng nhóc láo toét này dám liều lĩnh hấp tấp come out ngay những năm cấp ba, hai ông bà cũng cắn răng chấp nhận toàn bộ.
Cũng may thời đại học Hạ Phồn Tinh đã tìm thấy một nửa kia của đời mình, sau khi tốt nghiệp cũng không chia tay mà tình cảm ngày càng sâu nặng.

Nhà bà chị dâu này và nhà họ Hạ cũng coi như môn đăng hộ đối, mà chị dâu cũng là một nữ cường nhân ưu tú độc lập.

Hạ Phồn Tinh cũng đủ ưu tú để nhà họ không phải lo nam nhược nữ cường.

Hai người tiếp nhận sản nghiệp gia đình xong cường cường liên hợp, luôn luôn cố gắng phát triển hơn, ba năm trước đây vừa mới vui mừng nghênh đón một đôi long phượng thai ngoan ngoãn đáng yêu.
Bởi vì anh cả giúp đỡ, bố mẹ Hạ cũng không suy nghĩ nhiều về tính hướng của Hạ Lãng Nguyệt nữa.


Huống chi mặc dù thời đó Hạ Lãng Nguyệt cũng coi như là một tay chơi, lại không bao giờ lạm giao như những kẻ đồng tính khác.

Lúc này bố mẹ Hạ lại bắt đầu lo lắng Hạ Lãng Nguyệt luôn giữ mình trong sạch sẽ sống cô độc hết quãng đời còn lại.
Mà sau khi đôi cháu đáng yêu kia ra đời, Hạ Lãng Nguyệt đã quen biết Chúc Thanh Phong 5 năm cuối cùng cũng sáng tỏ trái tim mình.

Không phải đồng tình với thời thơ ấu bất hạnh của bạn nhỏ, cũng không phải thương hại cậu mang một thân bệnh tật ốm yếu mà là tình yêu thuần túy, muốn bên cậu mãi mãi.
Đã xác định tâm ý của bản thân, Hạ Lãng Nguyệt bắt tay vào vạch xuất phát của một năm theo đuổi dài đằng đẵng.

Tuy rằng có tiết lộ với bố mẹ rằng mình có người trong lòng, nhưng vì tôn trọng Chúc Thanh Phong, anh cũng không nói rõ ra thân phận của cậu.
Mà kì thật ngay từ lần đâu tiên hai người gặp nhau, Chúc Thanh Phong cũng đã để lại dấu vết trong lòng Hạ Lãng Nguyệt.

Chẳng qua lúc đó Hạ Lãng Nguyệt cho rằng do bạn nhỏ này quá đáng yêu, huống hồ anh cũng không có khả năng có ý đồ gì với một thiếu niên choai choai 14 tuổi.
Đến nỗi cái tình cảm này đã biến chất từ khi nào, chính bản thân Hạ Lãng Nguyệt cũng không rõ lắm.

Có lẽ là từ cái nhìn đầu tiên Hạ Lãng Nguyệt đã muốn dẫn bạn nhỏ này đi chơi, muốn trên gương mặt non nớt mà lạnh nhạt này nở nụ cười mà không tự giác cắt đứt liên lạc với đám hồ bằng cẩu hữu*, từ đó về sau, trong mắt trong tim chỉ còn có người này, vận mệnh đã sớm định sẵn rồi.
___
*Cam lộ: tiết ra chất lỏng vị ngọt như mật:))
*Hồ bằng cẩu hữu: bạn bè chuyên cùng nhau làm chuyện càn quấy, xấu xa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận