Giới Thần

"Đó là phù tự....rất phức tạp có phải không...."

"Uhm....phức tạp thật"

"Loại phù tự này rất đặc biệt....tại vì nó phụ thuộc vào tâm trạng của mỗi người người mà sẽ khác nhau, tác dụng cũng khác nhau....thậm chí rất nhiều người cả đời luyện tập cũng không vẽ được 1 chữ Thiên này đâu"

"Uhm...."

"Còn đây....đây là chữ Thiên...theo chữ viết thông thường..."

Theo nét chữ này, chữ "Thiên" thông thường rất là đơn giản, nó có hình dạng gần giống với phù tự nhưng lại đơn giản hơn cả trăm lần.

"Huynh vẽ thử đi....hôm nay ta sẽ chỉ cần vẽ 1 chữ này thôi là được"

"Uhm..."Thiên lấy ngón tay vẽ lên đất 1 chữ Thiên rất phổ thông....đơn giản gọn lẹ...không thừa không thiếu 1 nét...

"Uhm....giỏi nha...công nhận huynh thông minh thật đó"

Ale cố ý khen ngợi 1 câu lấy tinh thần cho hắn, tại vì cô biết chờ đến khi mà Thiên bắt đầu sẽ sang phù tự là lúc đó hắn nhất định sẽ nản.

Cô đã từng gặp rất nhiều trường hợp như vậy, thậm chí chính cô cũng không ngoại lệ.

Đang suy nghĩ vẩn vơ rồi lại chuẩn bị sẵn ngôn từ để khuyên hắn chớ nản thì bỗng nhiên 1 đạo ánh sáng lóe lên sau đó là 1 trận choáng váng ập tới, sau đó Ale đưa ánh mắt nhìn lại....ngay tức thì 2 mắt của cô bị ánh sáng từ 1 đạo ký tự đâm cho khó chịu.

"Ahhhhh...."

Tâm linh cô run lên....tuy cái thứ đó chỉ vừa lóe lên trong mắt cô nhưng mà cả đời cô cũng không bao giờ quên.

Chữ "Thiên"....phù tự chữ "Thiên"

1 chữ "thiên" ẩn chứa 1 loại ảo diệu bá đạo mà mạnh mẽ, uy nghiêm bất khả xâm phạm mà lại tựa như sát phạt quyết đoán....

1 chữ "Thiên" ẩn chứa 1 sự huyền diệu khiến người thường không cách nào xem hiểu....thậm chí...không đủ tư cách để xem.

Chỉ lóe lên trong óc 1 cái liền khiến cả người choáng váng, tay chân như run rẩy.

Thậm chí...chỉ thoáng nghĩ tới thôi, thoáng tưởng tượng lại chữ đó thôi trong người đã khó chịu.

Ale quá bất ngờ...cô không dám tin.

Đôi mắt khẽ mở ra nhưng mà....

"Ahhhhh....." cái chữ đó vừa in vào mắt liền thấy đau đớn, vừa chiếu vào đầu là lại choáng váng.

Cảm giác thật là đáng sợ.

Không dám nhìn tới nữa, ale lập tức bảo Thiên xóa đi.

"Thiên ca....mau xóa đi...mau xóa đi..."

Đang trong lúc tâm tư cô còn đang sợ hãi thì Thiên lại lầm bẩm 1 câu làm cô choáng váng

"Uhm...diệu nhưng chưa đủ tinh....thanh mà lại sơ cứng....còn thiếu 1 tí....uhm...phải thế này mới phải...uhm...xong"

Ale mở mắt ti hí ra nhìn sau đó 1 cơn khó chịu quay cuồng liền sinh ra....chợt lại nhớ tới Thiên nói câu đó....hắn...còn chưa cảm thấy đủ hay sao...đúng là yêu nghiệt...

Bỗng nhiên bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp sau đó giọng Thiên lại nói.

"1 chữ này tuy là ẩn chứa ảo diệu thiên địa bất hủ....bình thường nhìn có thể sẽ rất khó chịu....nhưng mà nó lại có thể rèn luyện tinh thần lực rất tốt đó"

Khi mở mắt ra thì Ale đã bị Thiên dẫn di ra 1 chỗ khác. Cô vẫn có thể cảm giác được từng đạo tia sáng bộc phát từ chữ "Thiên" đó ở sau lưng vẫn đang chiếu vào làn da nhói đau.

Trong lòng thoáng khiếp sợ, Ale cảm thấy hơi sốc vì sự thật này.

Cùng là 1 chữ thôi....tại sao 2 người khác nhau lại sinh ra chênh lệch lớn đến như vậy chứ.

Cảm nhận được "Thiên" tự đang chiếu sáng lập lòe trong thất diệu, Thiên hơi kích động nói

"Ale....cô dậy tiếp đi..."

"Ờ...ờ..."

Ale lại vẽ 1 chữ "địa" sau đó không chờ Thiên viết theo liền cào đất viết tiếp chữ "huyền".

Buổi dậy viết trực tiếp chuyển thành 1 người viết 1 người xem.

2 người cứ lúi húi cào đất rồi vẽ vẽ xong lại cào đất xong lại vẽ vẽ.

Cứ 1 phút Ale lại viết 1 chữ....liên tục như vậy cho tới khi...

"Thiên ca.....huynh nhớ chưa"

"Uhm....nhớ rồi....nhớ hết rồi...giờ để ta viết lại cho cô xem nha"

"Ah...không...không...anh cứ viết đi....ta không xem đâu"

"ah.....vậy thôi....vậy ta học tiếp đi...cô cứ dậy ta viết tiếp đi..."

"Ờ nhưng mà...."

"Sao vậy...."

"Nhưng mà ta....ta chỉ biết có mấy chữ đó thôi ah...."

Thiên há miệng ra sượng ngắc lại....

"Ah....ít vậy thôi ah....ta....ta học còn chưa đủ....ta còn muốn nữa....ta viết chưa đủ"

Ale áy náy nói "hay là vầy đi nha....ta sẽ dậy huynh viết nốt những văn tự phổ thông khác, còn phù tự thì chờ khi nào về trấn huynh học tiếp nha"

"Uhm....vậy thôi chứ sao giờ"

2 người lại tiếp tục hí hoáy viết tiếp....

3 giờ sau...

"Thiên ca....toàn bộ chữ viết phổ thông là vậy đó....huynh tập viết lại đi nhe"

"Uhm....ah mà Ale nè....bây giờ cô nên cố gắng quan sát chữ "Thiên" ta viết đi....sẽ rất có lợi cho cô đó...."

"Thôi....xem chữ đó rất là khó chịu...ta không xem đâu"

"Xem đi....rất có lợi mà...thật đó.."

"Không xem..."

"Xem đi mà...."

"Không có xem..."

"Xem đi....ta năn nỉ..."

Thế là tối hôm đó cô bé Ale bị Thiên bắt xem chữ suốt 30 phút, đến nỗi mà đầu mệt mỏi muốn xỉu luôn mới được Thiên tha cho đi về.

Bế Ale về lều, Thiên thầm nghĩ..."phù tự này ảo diệu vô song, khả năng rèn luyện lại tốt vô cùng...ta có nên..."

Tròng mắt Thiên lóe lên 1 tia sáng, tay nhanh chóng đặt Ale xuống đất sau đó ngón tay ngưng tụ phù lực nhanh như chớp vẽ thành 3 chữ "Thiên", "địa", "nhân" trực tiếp áp vào 3 vị trí đan điền của cô.

Sau đó Thiên lại đi tới chỗ cô bé Axe cũng làm tương tự, vẽ 3 chữ này lên đầu ngực và bụng dưới của cô.

Xong việc Thiên liền vuốt vuốt đầu Tiểu Hồ Ly đang nằm trong ngực cô mấy cái rồi đi ra ngoài.

"Có được 36 phù tự nằm trong thất diệu Thiên liền cảm thấy hiểu biết của mình đối với thiên đạo đã mở ra 1 lối thông nhỏ.

Rất nhiều ảo diệu trời đất không ngừng tụ tán nên từ những cách vận chuyển của đám văn tự này.

Tựa như những chữ này đang hình thành nên 1 quy luật vận chuyển không trọn vẹn nào đó....càng xem Thiên càng thèm học phù tự hơn....hắn cũng vì đó mà thật mong chờ ngày được ra khỏi khu rừng này.

Nhẩy lên 1 ngọn cây cao, Thiên xếp bằng lại bắt đầu tu luyện.

Hôm nay hắn thăm dò được bí kíp tu luyện của nhân loại, trong đầu hiện còn đang có rất nhiều ý tưởng muốn thử thực hiện.

Công pháp "thạch thể" của Tử Lâm Thúc là 1 môn hoàng cấp đê phẩm công pháp, khi luyện thành...thân thể sẽ có được lực lượng từ thổ địa, phòng ngự vững chãi và 1 đạo thần thông đê cấp "thạch hóa".

Tuy rằng Tử Lâm thúc không có dậy hắn công pháp này, nhưng mà chỉ hơi nói sơ về cách tu luyện thì đã đủ rồi.

Axe tu luyện công pháp có tên là "phong nhuệ" có thể rèn luyện cơ thể nhẹ nhàng linh động và khi luyện đến đại thành sẽ có được thần thông "phong tiễn" là 1 môn công pháp rất phù hợp cho cung tiễn thủ

Ale lại tu luyện 1 công pháp phong hệ có tên "phong bộ" có thể rèn luyện thân thể linh động hệt như của Axe nhưng thần thông được luyện thành sẽ có tên là "phong bộ"

"Phong bộ" cũng gần giống như "phong hành" của Phong Long Giao nhưng mà chỉ khác là không thể ngự gió bay lên mà thôi.

Công pháp chẳng qua cũng chỉ là bện pháp tụ khí thành tuyến mà thôi, lấy phù lực từ đan điền dọc theo những lộ tuyến bất định trong cơ nhục mà thành phù trận.

Ở thế giới này gần như không hề có bất kỳ quan niệm về huyệt đạo, họ tu luyện chính là lấy phù lực trực tiếp xỏ xuyên qua cơ nhục, màng da mà tạo thành những thông đạo nhỏ.

Cái thông đạo này sẽ dần bị nhuốm lấy phù lực rèn luyện rồi kết nối trở về đan điền tạo thành 1 tòa phù trận trên da.

Khi tạo thành loại lộ tuyến này rồi thì công pháp cũng đã gần đại thành, chỉ cần phù trận thành rồi thì việc còn lại cũng không khác hung thú là mấy.

Lấy phù trận tự thân mà hấp thu phù lực từ ngoại giới, chờ tới khi phù lực tích đủ sẽ tự động hình thành nên sự liên hệ giữa phù và thể từ đó mà tụ về thành 1 không gian chứa đựng nhỏ ở bụng tạo thành đan điền.

Đan điền này thực tế cũng chính là trung tâm của cái phù trận kia.

Vì lẽ đó cho nên công pháp cao cấp bao nhiêu sẽ tu được phù trận mạnh bấy nhiêu.

Phù trận mạnh bao nhiêu thì đan điền lớn bấy nhiêu, tiềm lực cơ thể được khai thác triệt để bấy nhiêu....thực lực cũng sẽ mạnh lên bấy nhiêu.

Cách luyện thể như thế này thực tế cũng có chung 1 kết quả như hung thú mà thôi....hoặc nói cách khác là con người đang học theo hung thú để tu luyện.

Không có thần thông bản mạng thì họ sẽ tự tu luyện để có được thần thông.

Nhưng mà đáng tiếc...thần thông trên đời này cũng đồng dạng có được sự phân chia giống hệt công pháp.

Là lấy thiên, địa, huyền, hoàng mà phân, mỗi cấp lại có 4 phẩm hạ, trung, thượng, siêu phẩm.

Xưa nay thiên cấp thần thông là 1 thứ hiếm đến gần như nhân gian chưa từng nghe thấy. Chỉ có địa cấp là có nghe qua loáng thoáng mà thôi.

Còn huyền cấp thần thông thực ra cũng đã là những bảo vật vô giá rồi.

Xét theo cấp này thì Thiên đoán phù văn "thủy tiễn", "hỏa cầu" "băng tiễn" mà hắn thu được từ mấy con thỏ rừng bị lôi kiếp diệt sát đó chính là những hoàng cấp hạ phẩm thần thông.

Còn "hung nha", "kiếm nhẫn", "phong nhận", "phong hành", "vân vụ"....là những trung phẩm phù văn.

Còn "lôi châu", "băng phong bách lý", "kịch độc", "long giác", "long ngân vĩ"....là những thượng phẩm phù văn.

Nếu như vậy thì "tỏa thiên trảo", "phong vũ", "hoàng uy"...là những siêu phẩm phù văn.

Còn về "niết bàn hỏa", "tụ lý không gian", "vạn vật giao dung"....rất có thể là huyền cấp phù văn

Nếu quả thật như vậy thì Thiên thật là quá may mắn rồi, 1 mình hắn có gần 100 loại phù văn các loại thậm chí cả huyền cấp cũng có.

Dùng những 1 ưu thế ngợp trời như vậy để khởi bước cho luyện thể kỳ. Quả thật hắn cũng đã quá mức lợi thế rồi....nếu như vậy mà hắn tu luyện còn không nhanh...thực lực còn không nghịch Thiên nữa thì....kiếm khối đậu hũ mà tự tử cho rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui