Giới Thần

Nghe lời của hắn, Thượng Quan Tuyết liền hơi cúi đầu, trong lòng có chút thất lạc

Nàng không hề có một chút nào hứng thú và cảm giác với kiếm, cùng với muội muội đi theo Thượng Quan Hồng Nguyệt học kiếm 1 tháng nhưng mà Thượng Quan Hồng đã học ra hình ra dáng còn nàng lại không thể nhớ được bao nhiêu.

Đến bây giờ Thượng Quan Hồng dưới sự chỉ điểm của Thiên đã có được sự tiến bộ vượt bậc về kiếm đạo, chắc chắn mấy ngày nữa gặp, sư phụ họ sẽ vô cùng vừa lòng về Thượng Quan Hồng, còn nàng...

Mặc dù biết bản thân mình nhận được Tuyệt Thế Ma Cung là vật thế gian có một không hai nhưng mà càng như vậy, nàng lại càng mê luyến với cung nỏ mất hết hứng thú với thứ khác.

Nàng ảm đạm là vì nàng không bỏ được cung mà bỏ lỡ những lợi ích lớn lao từ môn phái và sư phụ kỳ vọng.

Nàng không hề hối hận, vì địa vị của Thiên trong lòng nàng trân quý hơn bất kỳ thứ gì khác nhưng mà tâm lý tuổi trẻ, có mất mát là vẫn sẽ buồn vô cớ.

"Không cần phải ủ rũ như vậy...không phải nàng không có thiên phú luyện kiếm, chỉ cần chuyên tâm một chút, cố gắng một chút thì nàng sẽ làm được thôi..."

"Không, Thiên ca ca...không phải muội không có lòng tin với kiếm, mà là muội không muốn mất đi ý nghĩa của nó..." nàng nhìn sang 2 tay đang đeo tuyệt thế ma cung của mình nói tiếp

"Không có công pháp, muội vẫn có lòng tin luyện thành cung đạo tối cao, chỉ cần có nó... " nàng vuốt ve đôi bao tay một cách trân ái.

Thiên nhìn nàng sau đó cười. Hắn thích 2 cô gái này chính là vì như thế, ỷ lại nhưng thuần khiết, thuần khiết mà mạnh mẽ, mạnh mẽ nhưng lại ỷ lại.

"Đừng như vậy....ai nói luyện cung thì không thể sử kiếm, ta cũng không có nói kiếm đạo và cung đạo không thể dùng chung mà"

"Ah...Thiên ca ca, huynh là nói...không thể nào, sư phun đã nói...."

Thiên cướp lời

"Aiiii....nàng nghĩ sai rồi, sư phụ nàng cũng nghĩ sai, Thiên Kiếm Môn này cũng nghĩ sai, thậm chí...toàn bộ tu luyện giả trên thế gian này đều nghĩ sai...."

Thiên nói ra một câu mà nếu bất kỳ ai trên thế giới này nghe thấy đều sẽ không nói 2 lời mà xách cuốc bổ tới.

Nhưng lời cuồng vọng của hắn nói ra lại không hề khiến Thượng Quan Tuyết xem thường mà ngược lại, ánh mắt nàng sáng rỡ lên, một tia vui sướng hiện rõ trong đáy mắt.

Người khác không tin hắn nhưng nàng thì khác.

Thiên cuồng vọng như vậy, người trên thế gian này tin hắn e rằng chắc cũng chỉ có nàng và muội muội nàng.

"Thiên ca...huynh mau nói đi, gấp chết người ta rồi" nàng xông vào hắn làm nũng, thái độ yểu điệu mà khả ái.

"Được...." Thiên cười cười, tay hắn xòe ra, ý chí phun trào

"Vèo...vèo..." đôi tú cung trên tay nàng liền như sống lại sau đó hóa thành vô số đạo phù văn tán lạc ra như vụn bọt rồi lại hóa thành một cánh cung tròn hình bán nguyệt, thân hình không khác gì hình nguyệt khuyết to lớn kéo từ ngang cổ vẽ một vòng tròn ra sau lưng rồi luồn xuống 2 chân tới trước mặt vị trí ngang hông.

Gió chợt nổi lên, ánh sáng nhật nguyệt tức thì tụ tập về một mối sau đó sáng ngời rực rỡ, thân hình Thiên chậm rãi ngự không bay lên 10m trên cao, hình nguyệt khuyết ôm trọn phần lưng hắn sinh ra viễn cảnh như mộng ảo.

Một loại đại thế vô sắc vô hình liền được thành lập nối liền một mảnh giữa 30m2 phạm vi trời đất xung quanh Thiên.

Ngón tay hắn khẽ động, đại thế liền biến đổi, cánh tay co lên liền khiến khí tức sụp đổ trường không sinh ra, ánh mắt nhẹ nhíu liền đống kết một con chim tại giữa tầng không vô pháp nhúc nhích.

Cánh tay Thiên nhẹ co về sau làm ra một nửa động tác kéo cung, khí áp đã phún dũng, con chim trên trời đã nát gan bể mật ngất xỉu tại chỗ.

Hắn chưa bắn cung nhưng đại thế khủng bố đã thành, loại khí áp này cho dù chỉ là bắn một viên đá nhỏ hay một cành cây cũng có thể xuyên thủng bầu trời, rạch phá thương khung

Ánh mắt Thiên thu lại, con chim liền vô lực rơi xuống, tay Thiên chuyển từ co sang duỗi, con chim lại thần kỳ bị hắn khéo léo thu nhiếp trong tay, một cộng lông cũng không mất đi, tay hắn xoa nhẹ, ánh sáng từ vòng nguyệt khuyết sau lưng tràn ra khiến con chim hồi tỉnh sau đó giật mình hoảng sợ bay đi.

Ánh mắt Thiên nhìn tới Thượng Quan Tuyết, cô bé này tựa như đã nhìn ra cái gì, một tia kích động không thể diễn tả hiện lên.

"Thiên ca ca...đây là....huynh làm sao được"

Thiên nhìn nàng hỏi ngược lại

"Đây là Tuyệt Thế Ma Cung đệ nhị biến, chờ nàng đột phá nhân đan dung nhập mệnh lực khí vận vào cung sẽ kích phát ra"

"Là một cung thủ nàng cũng biết mình cần những gì chứ?"

"Là...độ chính xác, sự bén nhạy, lực tay và khả năng liễm tức....nhưng mà Thiên ca, cung tiễn yếu quyết là giết người....là nhất tiễn xuyên tâm nhưng ta thấy ca....sao lại có thể,...cung tiễn sao có thể như ý vận động như vậy, sao có thể thu phát tùy ý như vậy thậm chí....còn mềm mại, cứng rắn, bén nhọn, từ ái và còn...còn." nói đến đây nàng đã không thể tìm được từ ngữ nào khác để lý giải nữa hết, rất biết ý ngậm miệng lại hướng cặp mắt trông đợi nhìn Thiên

"Không sai..." Thiên khen ngợi

"Vậy nàng nói xem..nếu ta biến cung từ giương sang cầm thì sẽ thế nào..."

"Ah....cung...cầm cung thì bắn thế nào ah....không đúng, vừa nãy huynh không hề dùng tay để kéo cung, cũng không cần dây cung, không cần nỏ tiễn như vậy....ahh"

Thiên lại nói

"Không sai, cung là một đường thẳng mà bắn.....vậy ta muốn bắn thành đường vòng, gấp khúc, thậm chí là bắn ngược"

Ánh mắt Thượng Quan Tuyết sáng rỡ lên.

Những điều Thiên nói vốn là điều phi lý trong cung đạo, là điều hoang tưởng. Nhưng mà Thiên không phải có thể khống cung như ý đó sao, vậy thì những thứ người khác không dám nghĩ tới cũng không có nghĩa là không thể làm được.

"Tốt...vũ tiễn làm tên, vậy nếu ta dùng là 1 hòn đá, một đốm lửa,hay là... một bông tuyết trong Tuyết Hoa Kiếm làm tên..."

Nói đến đây Thiên liền không nói tiếp nữa, người thông minh đều sẽ hiểu hắn nói gì và người mê cung đạo như Thượng Quan Tuyết sẽ lại càng hiểu được nhiều thứ hơn thế nữa.

"Thế giới có trăm ngàn loại đại đạo, tất cả đều chỉ là phân nhỏ nhánh rẽ trong một giọng sông lớn, sông lớn có trăm đạo lại đổ về biển khơi....đừng cố phân nhỏ sự việc,.....nước ở sông nào mà không phải đổ về biển"

Nói xong, Thiên xoay người bước về phòng, điều hắn nói bấy nhiêu là đã đủ nhiều không cần ở lại thêm nữa.

Tuyệt Thế Ma Cung tự động phân giải hóa thành vô số tinh điểm trở về 2 tay Thượng Quan Tuyết cùng đồng thời mang theo Tuyết Hoa Kiếm ý 10 thành viên mãn cùng Tuyết Hoa Kiếm thế đại viên mãn.

Trong lúc mà Tuyệt Thế Ma Cung trở về liền tự chủ giải khai một phần ảo diệu kiếm ý dung nhập vào chủ nhân khiến cho Thượng Quan Tuyết vốn đang tràn đầy hỗn loạn trong ảo diệu cung đạo liền sinh ra mạch lạc dẫn lối.

Tuyệt Thế Ma Cung hóa thành một cánh cung nhỏ trên đôi tay, bất tri bất giác 2 ngón tay nàng khép lại hóa thành kiếm chỉ sau đó múa những động tác kiếm pháp gần giồng Thượng Quan Hồng bên cạnh.

Động tác của nàng trúc trắc kỳ dị mà ngượng gạo khó thuần nhưng nàng lại không hề dừng lại, mạch lạc dần được dẫn dắt tay nàng cũng chậm rãi đều dặn hơn, Tuyết Hoa Kiếm chiêu bị nàng nhìn phượng hoàng vẽ thành cú mèo mà thành một bộ kiếm chiêu mới rất là ngứa mắt.

Bất quá, sự lạ lùng của các động tác lại không hề mất đi cái đẹp và sự thanh thoát giá lạnh của áo nghĩa trong kiếm, không mất nhiều thời gian sau...khí lạnh trên thân nàng phát ra, những bông tuyết liền rơi xuống, đại diện cho kiếm thế hình thành.

Kiếm - Cung chi đạo của nàng đã chân chính đặt chân vào cảnh giới mà người người đều mơ ước.

"Kiếm ý" và "kiếm thế"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui